THIÊU ĐĂNG TỤC TRÚ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:18:50
Lượt xem: 8,231

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ở nhà, phụ mẫu thiên vị, dù sơ hở rõ ràng đến , cũng đều theo lời nàng.

 

đây là trong cung — ai còn nguyện ý diễn cùng nàng nữa.

 

Chư vị quý nữ tiến gần xem, quả nhiên như lời .

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Sắc mặt Lâm Ngọc Thù lập tức biến đổi.

 

Ta tiếp:

 

“Hơn nữa, cung hoa của Hiền phi nương nương, ngay giữa nhụy đều thêu một chữ ‘Hiền’ nho nhỏ. Còn đóa hề .”

 

“Tỷ tỷ hề kiểm tra kỹ, khẳng định mất. Chẳng lẽ đời , chỉ tỷ mới xứng dùng mẫu đơn lụa ?”

 

Ma ma chưởng sự nhận lấy đóa hoa, quan sát kỹ, trầm giọng:

 

.”

 

Lâm Ngọc Thù luống cuống:

 

“Sao thể … Chắc chắn kẻ hãm hại, cố ý ly gián tình cảm tỷ chúng . Mong ma ma minh xét.”

 

Ánh mắt ma ma lạnh lùng:

 

“Nghe Đại tiểu thư nhà họ Lâm từ nhỏ sủng ái, chỉ chiếm hết xiêm y trang sức của , nay cung vẫn còn cao ngạo như thế. Làm mất đồ thì chịu nhận, đổ tội cho khác — quả đúng là ‘huệ chất lan tâm’!”

 

“Lão nô sẽ bẩm báo sự thật lên Hoàng hậu nương nương.”

 

Lời , chẳng khác nào tát thẳng mặt.

 

Sắc mặt Lâm Ngọc Thù tái nhợt còn giọt máu.

 

Tối hôm , nàng xông phòng , chẳng còn chút vẻ dịu dàng thường ngày.

 

“Lâm Ngọc Nhiêu, ngươi cố ý!”

 

Ta vẫn thong thả thêu khăn, đầu buồn ngẩng lên:

 

“Tỷ tỷ gì, hiểu.”

 

“Ngươi sớm sẽ dùng chiêu , nên cố tình chuẩn sẵn một đóa hoa giả đúng ?” Giọng nàng nghiến răng ken két.

 

“Từ khi nào, ngươi bắt đầu tính kế ?”

 

Ta buông kim chỉ, ngẩng đầu thẳng mắt nàng:

 

“Lời của tỷ thật lạ.”

 

“Muội lấy đồ của tỷ, hoa lụa của thì vẫn ở yên đó. Sao thành tính kế tỷ ?”

 

Nàng trừng mắt hồi lâu, bỗng bật :

 

“Tốt, . Là xem nhẹ ngươi .”

 

Lâm Ngọc Nhiêu, ngươi tưởng thể thắng ? Đừng quên, phụ mẫu về phía ai. Tất cả tài nguyên nhà họ Lâm, đều là của . Ngươi — một đứa con bỏ rơi, lấy gì tranh với ?”

 

“Ta tranh.”

 

Ta điềm nhiên đáp.

 

“Ta chỉ lấy những gì vốn thuộc về .”

 

“‘Thuộc về ngươi’?” Nàng khẩy.

 

“Trên đời gì là của ngươi? Là sự yêu thương của phụ ? Là sự quan tâm của mẫu ? Hay là tài lực của nhà họ Lâm? Lâm Ngọc Nhiêu, ngươi tỉnh .”

 

Trong lòng khẽ nhói lên, nhưng nét mặt vẫn bình thản như nước:

 

“Đêm khuya. Tiễn khách.”

 

 

Hôm phúc tuyển, trời trong vắt như ngọc.

 

Ba mươi vị quý nữ, qua từng vòng tuyển chọn, nay chỉ còn mười .

 

Hoàng hậu đoan trang ở thượng vị, Thái t.ử bên trái.

 

Đây là đầu tiên trông thấy Thái t.ử Chu Cảnh Thần.

 

Hắn vận mãng bào màu vàng nhạt, dung mạo tuấn tú, khí chất ôn hòa, chỉ là thần sắc phần lãnh đạm, dường như chẳng mấy hứng thú với cuộc tuyển phi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thieu-dang-tuc-tru/chuong-4.html.]

 

Buổi trình diễn tài nghệ bắt đầu.

 

Lâm Ngọc Thù tấu một khúc 《Phượng Cầu Hoàng》, tiếng đàn du dương, thấm đượm tình ý.

 

Thái t.ử xong, khẽ gật đầu, nhưng vẻ mặt vẫn hề lay động.

 

Đến lượt , dâng lên một bức thêu.

 

Không khăn tay, mà là một bức bình phong thêu cỡ nhỏ.

 

Trên đó là một phần trích họa từ 《Hàn Hy Tái Dạ Yến Đồ》.

 

Nhân vật sinh động như thật, tà áo phiêu dật, đến chén rượu món ăn yến tiệc đều tinh xảo rõ nét.

 

Kỳ diệu hơn cả, dùng kỹ pháp thêu hai mặt — một mặt là cảnh tiệc tùng nhộn nhịp, mặt là cảnh vắng lặng đơn độc nơi bờ sông tuyết lạnh, bóng câu cá lẻ loi.

 

Một bên phồn hoa, một bên tịch mịch, đối lập rành rẽ.

 

Hoàng hậu xem qua, lộ rõ vẻ vui mừng:

 

“Kỹ nghệ thêu hai mặt , đến cả Cố đại gia năm xưa cũng chắc đạt đến mức . Ngươi tuổi còn nhỏ, mà công phu thâm sâu thế .”

 

Thái t.ử cũng nghiêng mắt sang, ánh mắt dừng bức họa hồi lâu, bỗng lên tiếng:

 

“Chính – phản hai mặt, ý cảnh khác biệt. Lâm nhị tiểu thư chọn đề tài , là dụng ý gì?”

 

Ta cúi đầu đáp:

 

“Hồi bẩm điện hạ, thần nữ cho rằng: đời như một bức thêu — một mặt là thứ khác trông thấy, một mặt là điều bản che giấu. Yến hội cũng tàn, cô tịch mới là bất tận. Biết vắng lặng giữa phồn hoa, mới là sáng suốt.”

 

Trong mắt Thái t.ử thoáng hiện ý kinh ngạc, thật sâu một cái.

 

“Sáng suốt…” lặp hai chữ , đó sang Hoàng hậu:

 

“Mẫu hậu, nhi thần cảm thấy nữ t.ử tệ.”

 

Hoàng hậu mỉm gật đầu.

 

Cuối cùng, kết quả phúc tuyển — cùng Lâm Ngọc Thù đều chọn danh sách chung tuyển.

 

Ngoài còn ba vị quý nữ khác:

 

Một là thiên kim của Trấn Bắc hầu, một là ái nữ của Lễ bộ Thượng thư, còn là con gái một vị Quận vương.

 

Trở về Trữ Tú cung, sắc mặt Lâm Ngọc Thù khó coi đến cực điểm.

 

Đêm ngày chung tuyển, Trữ Tú cung đột nhiên xảy hỏa hoạn.

 

Điểm phát hỏa — chính là gần phòng .

 

Giữa lúc khói đen cuồn cuộn, sặc khói mà choàng tỉnh, cuống quýt lao khỏi phòng.

 

Trong cơn hỗn loạn, bất ngờ đẩy mạnh từ lưng .

 

Thân hình loạng choạng lao về phía , suýt nữa thì ngã nhào biển lửa.

 

Ngay khoảnh khắc , một cánh tay mạnh mẽ bất ngờ vòng qua eo, kéo .

 

Ngẩng đầu lên, ánh mắt va một đôi con ngươi trong trẻo lạnh lùng.

 

Là Thái tử.

 

Hắn mặc thường phục, dường như chỉ là tình cờ ngang qua.

 

“Điện hạ…” Ta vẫn còn kinh hoảng, thở dốc ngừng.

 

“Cẩn thận.” Hắn buông tay, giọng bình thản.

 

“Trung cung xảy hoả hoạn, tuyệt chẳng chuyện nhỏ. Nàng nên tới nơi an .”

 

“Tạ điện hạ cứu mạng.”

 

Hắn khẽ gật đầu, xoay chỉ huy cung nhân dập lửa.

 

Ta lùi về một bên, lòng lạnh buốt.

 

Cú đẩy khi nãy — rõ ràng là kẻ c.h.ế.t.

 

Ngoài Lâm Ngọc Thù, còn ai đây?

 

 

Loading...