Thịnh Thế Trà Hương - Chương 130: Thái phó của Thái tử

Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:40:18
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời điểm cùng thương nghị, Trang Tín Ngạn từng qua với Tần Thiên, Tuần phủ đại nhân họ Tống, tuy xuất võ quan, nhưng trong dòng tộc thúc phụ từng là Thái phó của Thái tử, cho nên luôn thích sách.

Mà vị Tống Thái phó cũng thể là một nhân vật truyển kỳ của triều đại, vốn là thư đồng của đương kim hoàng thượng Cảnh Nhân Đế, cùng lớn lên, tình như thủ túc. Cảnh Nhân Đế tám tuổi đăng cơ, triều chính thể nắm giữ quyền trong tay, chính là do vị Tống thái phó cùng Cảnh Nhân Đế bày mưu tính kế, lật đổ quyền thần, thuận lợi chinh, đó vị Tống thái phó cũng công lớn trong việc ứng phó với phản loạn các nơi. một tài năng như , cũng yêu quyền lợi, thích phú quý, Cảnh Nhân Đế hứa ban cho quan to lộc hậu hết thảy đều cần, chỉ nhận trách nhiệm giáo dục Thái tử.

Trên ý chỉ phế Thái tử nhắc đến một loạt tội phạm , nhưng ai cũng thể phủ nhận, Thái tử lúc còn trẻ là hiền đức, khiêm cung lễ nhượng, thiên phú trị quốc, trong ghi chép đều năng lực phi phàm, “Hoàng Thái tử trời sanh bản tính lương thiện”, bản Cảnh Nhân Đế cũng khen ngợi Thái tử việc “Thật chu mật mà tường tận, lấy việc giai dục minh tất ý, tâm tư giống với trẫm, trẫm nhịn mà vui sướng. Chăm chỉ cần cù, công việc chính vụ, vững vàng như núi thái sơn, giúp trẫm ở biên ngoại, tâm ý thư sướng, sự vô phiền nhiễu, nhiều ngày ưu nhàn, còn cần gì lo lắng?”

Tống Thái phó dốc lòng dạy dỗ nên một vị Hoàng thái tử văn võ tài. ngay lúc Tống Thái phó rời mười mấy năm, vây quanh Thái tử là một đám a dua nịnh hót, kết bè kết cánh, cũng bởi vì Cảnh Nhân Đế kiêu căng cùng cưng chiều, dần dần dưỡng thành tính cách ai chịu nổi, mãnh liệt vô lý, bất thường táo bạo, gây thù hằn vô , cuối cùng dẫn đến bi kịch Thái tử phế.

Mọi đều nghĩ rằng, nếu Tống Thái phó vẫn ở bên cạnh Thái tử và Hoàng Thượng, thể phát sinh sự tình ngày hôm nay ?

“Như Tống Thái phó vì rời ?” Tần Thiên hỏi Trang Tín Ngạn.

Trang Tín Ngạn xuống giấy: “Loại chuyện cung đình bí sử chỉ là kẻ phàm phu tục tử thể rõ? Bất quá nghĩ, thể khiến Tống Thái phó rời một tin tức mười mấy năm, nhất định xảy chuyện khiến cực kỳ đau lòng.”

Tần Thiên cảm thán : “Trên đời tuy rằng nhiều kẻ âm hiểm giả dối, tâm tư khó lường, nhưng vẫn tồn tại phẩm chất chính trực cao thượng, tựa như vị Tống Thái phó , hoặc tựa như mẫu .”

Nguyên nhân vì chắc chắn vẫn như thế tồn tại, cuộc sống ăn mòn trong lòng tan nát, vẫn thể lưu giữ cùng hy vọng.

trở thành như khẳng định hy sinh nhiều.”

“Cho nên bình thường đều trở thành như , nhưng phần lớn đều tôn trọng bọn họ, bởi vì bọn họ những điều mà ai .” Tần Thiên .

Lúc Trang Tín Ngạn nở nụ , đó : “Mẫu ngươi tôn sùng như , nhất định sẽ cao hứng, kiêu ngạo.”

Xe ngựa thừa dịp khi trời tối khỏi thành, Tuần phủ nha môn ở Tô thành lân cận.

Bởi vì Hoàng đế sắp giá lâm đến Dương Thành, trong thành ngoài thành đều đề phòng sâm nghiêm, đều kiểm tra. Xe ngựa khi hừng đông thuận lợi Tô thành, đầu tiên là nghỉ ngơi sửa sang dung nhan ở một khách điếm trong thành, đó mới đến Tuần phủ nha môn bái phỏng.

Tuần phủ nha môn là một tòa kiến trúc tường trắng cao lớn, cửa sư tử đá sừng sững, hành lang treo dãy đèn lồng màu đỏ, khung đường tuấn mỹ, cao hoành uy vũ, quy chế tráng lệ.

Đối với quy củ của quan trường cổ đại, Tần Thiên bây giờ còn hiểu rõ, khi đến, nàng từng hỏi qua Trang Tín Ngạn.

“Người đường đường là nhị phẩm Tuần phủ đại nhân, thể gặp thương gia như chúng ?”

Lúc , Trang Tín Ngạn mỉm , xuống giấy: “Từ xưa đến nay, trong sự nghiệp quan trường lúc nào cũng quan hệ thiên ti vạn lũ thể rõ, ngươi cho là mỗi đều cao thượng giống như Tống Thái phó ? Đại đa quan sẽ cự tuyệt tiền tài. Nay Hoàng Thượng sắp giá lâm, Hoàng Thượng ăn, mặc, , chỗ nào mà cần quan viên lo lắng chuẩn , đây cũng là cơ hội của ít thương gia. Ngươi tin , từ lúc tin tức Hoàng Thượng nam tuần truyền đến, cũng hề thiếu thương gia phí tâm tư liên lạc với các quan viên, mấy quan viên chấp nhận, như Trang phủ chúng hôm nay chuẩn lễ vật, chính là lượng nhỏ. Song phương đều lợi, quan viên cự tuyệt tiếp?”

Sự tình quả nhiên như Trang Tín Ngạn sở liệu, khi đến cửa hông của Tuần phủ nha môn, liền thấy nhiều thương nhân ở tiểu viện cửa chờ, liếc mắt , trong lòng rõ ràng, đây chính là những đến bái phỏng. Trang Tín Ngạn dung mạo vốn khí chất xuất chúng, hấp dẫn một nữ quyến, lập tức nổi bật, như hạc trong bầy gà, khiến những còn càng ngừng đánh giá. Trang Tín Ngạn thẳng lưng, chiêu bài vẻ mặt lạnh lùng, tư thái thong dong.

Hải Phú đưa lên bái , vốn Tần Thiên còn lo lắng nhiều cầu kiến thế , phỏng chừng đợi ít thời gian, nghĩ rằng bao lâu , liền hạ nhân đây, Tống đại nhân thỉnh bọn họ . Những còn mặt lộ vẻ bất mãn, trong đó một tiến lên hỏi: “Chúng đợi lâu .”

Hạ nhân của Tuần phủ đại nhân cũng khí phách, chỉ giương mắt , mặn nhạt câu: “Không chờ nữa thì đại môn ở bên .”

Người đó thêm nửa câu, phẫn nộ thối lui, cam lòng trừng mắt Trang Tín Ngạn liếc mắt một cái.

Tần Thiên chú ý liếc mắt thần sắc Trang Tín Ngạn một cái, thấy vẻ mặt bình tĩnh, khóe miệng mỉm , đúng là nửa điểm ngoài ý cũng . Tần Thiên trong lòng âm thầm bội phục.

Không khỏi suy nghĩ, nếu điếc, còn cần đến Tần Thiên nữa ?

Hạ nhân mặc y bào màu xám dẫn hai tới đại sảnh ở hậu viện.

Thừa dịp Tuần phủ đại nhân còn , Trang Tín Ngạn lấy vở , : “Đến lúc đó sẽ dựa hết ngươi, ngươi sợ ?”

Tần Thiên vở trong tay , trong lòng thư thái, từ đó nàng qua, vẫn luôn mang theo quyển vở, để tùy thời cùng nàng trao đổi, vở và bút than cũng tự , cũng khiến nàng quan tâm nữa.

Không ai thể ghi tạc trong lòng, đổi là ai đều cao hứng .

Thấy , Tần Thiên vội vàng lắc đầu : “Ta sợ, ngươi yên tâm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-130-thai-pho-cua-thai-tu.html.]

Nhìn má lúm đồng tiền như ẩn như hiện bên khóe miệng nàng, Trang Tín Ngạn cũng .

“Cứ theo lời chúng thương lượng qua, sẽ sai lầm.”

Tần Thiên gật gật đầu, tận lực biểu hiện bộ dáng thật sự tin tưởng.

thể khẩn trương đây? Đây chính là quan nhị phẩm a, tương đương với Tỉnh trưởng ở hiện đại, kiếp chỉ qua TV, kiếp đem hết lực mặt đối mặt thuyết phục. Tuy rằng Tần Thiên một một trong lòng tự cổ vũ, lòng bàn tay vẫn nhịn đổ mồ hôi.

tôn chỉ từ đến nay của Tần Thiên, hoặc đáp ứng, nếu đáp ứng , sẽ dốc hết lực thật .

Nàng thẳng lưng, hít sâu một .

Lúc , thấy truyền báo: “Tuần phủ đại nhân đến.”

Hai lập tức nghênh đón tận cửa, cung kính hành lễ.

“Dân phụ Tần thị cùng phu quân Trang Tín Ngạn thỉnh an Đại nhân.”

Sau khi lễ, Tần Thiên ngẩng đầu thoáng qua Tống tuần phủ, thấy hơn bốn mươi tuổi, cao lớn uy vũ, mặt chòm râu, khí thế.

Thấy về phía , khẽ cau mày, mặt hề biểu lộ chút thần sắc, Tần Thiên trong lòng rùng , vội vàng cúi đầu, khỏi hờn giận vì là nữ nhi mà cấp bậc lễ nghĩa thỏa đáng.

Đang định giải thích, thấy Tống Tuần phủ đầu hướng về Trang Tín Ngạn, hai mắt đột nhiên sáng ngời.

Tần Thiên tất nhiên , hôm nay Trang Tín Ngạn mặc một kiện sắc xanh ngọc hoa văn thêu tay áo, ngọc quan thúc phát, quả nhiên cao lớn như tùng, càng nổi bật dung mạo khí chất xuất chúng của , vĩ tuấn tú vô cùng, đến cũng đều khiến khác chú ý.

Tống Tuần phủ : “Bái là do ngươi tự tay ?”

Chữ? Tần Thiên nhất thời hiểu , bọn họ sở dĩ thể chen ngang, vấn đề là ở chữ , trách lúc bái dụng tâm như , hóa giành hảo cảm của Tống Tuần phủ vốn ưa thích sách.

“Đại nhân thỉnh thứ , phu quân tai tiện, thấy bất cứ thanh âm nào, thể trả lời Đại nhân, cho nên mới mang dân phụ tiến đến cùng Đại nhân đáp lời.” Tần Thiên ở bên .

Tống Tuần phủ mặt lập tức hiện nồng đậm tiếc hận, liên tục lắc đầu: “Đáng tiếc, đáng tiếc, chữ , thể là phiêu du như mây bay, uy tráng như kình long… Đáng tiếc, đáng tiếc…”

Tần Thiên đáng tiếc là ý chỉ điều gì, đáng tiếc điếc thể tham gia khoa cử.

“Bất quá tàn chí kiên, như bản quan bội phục nhất!” Tống tuần phủ ha ha hai tiếng, lôi kéo Trang Tín Ngạn xuống.

Nha tiến lên dâng .

Thấy Tuần phủ đại nhân định bưng chung lên uống, Tần Thiên vội vàng hướng về hạ , : “Đại nhân xin chậm , dân phụ hôm nay tiến đến cầu kiến Đại nhân, đó là dâng lên một loại ngon độc nhất vô nhị, Đại nhân nhấm nháp giống ngon , sẽ uống loại khác nữa.”

Tống Tuần phủ buông chung trong tay, tuy là vũ phu, nhưng ở quan trường trộn nhiều năm như , tâm tư linh thấu, tất nhiên Thịnh Thế Trà Hành tiến đến sở cầu chuyện gì, nếu tiếp bọn họ, thể cho bọn họ cơ hội chuyện?

Lập tức, về phía Tần Thiên trầm giọng : “Thịnh Thế lúc sở hữu Trà Hổ Khâu thiên hạ độc nhất, nhưng đều , Hổ Khâu hủy, Thịnh Thế chỉ trong một thời gian ngắn như thể tìm ngon thế Hổ Khâu ?”

Tống Tuần phủ tướng mạo uy nghiêm, thanh âm vang dội, khi chuyện ánh mắt lợi hại, giận mà uy, tản mát một loại khí tức lãnh lợi của quân nhân, giống như áp lực vô hình, ép bức khiến Tần Thiên thở nổi.

Tần Thiên cúi đầu, trong lòng đột nhiên nhảy nhót, Trang Tín Ngạn ở bên cạnh nàng, chút lo lắng nàng ứng phó .

đúng lúc , Tần Thiên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hướng về Tống Tuần phủ mỉm , sắc mặt bình tĩnh, chút sợ hãi, chút hoang mang,

“Đại nhân, ngon chỉ miệng, mà phẩm (uống thử), Đại nhân thể cho dân phụ một cơ hội, để dân phụ tự tay vì Đại nhân pha cho ngài một chén ngon?”

Càng ở thời điểm khẩn trương, Tần Thiên càng buộc trấn tĩnh, bởi vì nàng , thời khắc , trừ bỏ chính nàng, ai thể giúp đỡ. Nếu thành công, đầu tiên chiến thắng sợ hãi của bản !

Mà về điểm , cho tới bây giờ Tần Thiên càng áp chế càng hăng hái nên nàng bao giờ thất bại!

Loading...