Thịnh Thế Trà Hương - Chương 189: Âm hiểm

Cập nhật lúc: 2025-02-10 13:11:13
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa lều, Tần Thiên chung quanh một vòng, mỉm : “Kỳ thật ý nghĩ của đơn giản. So với việc phân tán tinh lực thịt bò khô, vì đem cách thịt bò khô dạy cho bằng hữu Khương nhân vốn là thích hợp nhất, để bọn họ thể thu lợi, chờ bọn họ thu nhiều bạc , sẽ nhiều thể mua lá ngon! Thị trường mở rộng, nhóm thương cũng sẽ vì tranh đoạt thị trường mà đánh cho toác da chảy máu, bởi vì bất luận là Trà Hành nhà ai cũng đều thể một nuốt trọn sinh ý lá của các bằng hữu Khương nhân thảo nguyên !” Nàng mở hai tay, ánh mắt thành khẩn, tươi sáng lạn: “Rõ ràng là chuyện , vì là âm mưu quỷ kế?”

So với việc tranh đoạt một bộ phận thị trường quý tộc nhỏ lẻ, bằng nghĩ biện pháp đem thị trường mở rộng, nay, nàng ràng buộc đem cách thịt bò khô giao cho Khương nhân, để bọn họ thu lợi nhuận, Khương nhân vốn thuần phác thẳng thắn cảm kích? Nàng căn bản cần độc quyền sinh ý lá , nàng dám đảm bảo, chỉ cần Thịnh Thế bọn họ vẫn giữ chữ tín trong việc buôn bán, Thịnh Thế sẽ là Trà Hành lớn nhất thị trường thảo nguyên trong việc vận chuyển sinh ý lá !

“Tốt, , !” Thủ lĩnh Ô Đạt ngửa đầu dài ba tiếng, “Khá lắm đôi bên cùng lợi, biện pháp !”

Nói xong, thủ lĩnh Ô Đạt lên từ chỗ , vòng qua bàn dài, bước về phía Tần Thiên, cách nàng ba bước thì dừng chân, mặt đầy hồng quang, hai mắt sáng lên, lớn tiếng : “Tần đương gia khẳng khái vô tư, trí tuệ quả cảm, quả thật là nữ trung hào kiệt! Khương nhân chúng kết giao bằng hữu với ngươi!”

Nói xong ngửa đầu to vài tiếng, các quý tộc còn cũng đều dậy cảm xúc ngẩng cao tán thưởng: “Tốt, !”

Trong lều khí lập tức trở nên náo nhiệt, thanh âm vui, tán thưởng vang lên khắp nơi.

Nhìn tình cảnh , Ti Mã Thuận đại thế mất. Hắn mặt xám như tro tàn, nhịn lay động vài cái, ngã xuống.

Nhìn Tần Thiên giữa lều nét mặt phiếm phát, khí phách bay lên, bỗng nhiên ý thức , tại đây thảo nguyên rộng lớn, phút huy hoàng của Tư Mã gia bọn họ ở giờ khắc kết thúc…”Mang rượu tới!” Bên , thủ lĩnh Ô Đạt hét lớn một tiếng, liền một gã bồi bàn bưng ly rượu lớn tới. Tần Thiên tửu lượng cao, thấy chén lớn như chút hoảng sợ, nhưng nàng cũng nếu từ chối sẽ khiến những cảm thấy nàng coi bọn họ là bằng hữu.

Lập tức, Tần Thiên sắc mặt đổi, tiếp nhận chén lớn đem rượu mạnh Mã Nãi bên trong một cạn sạch, bộ quý tộc ủng hộ, ba vị thủ lĩnh lớn, là vui vẻ.

Sau đó, thủ lĩnh Ô Đạt mời Tần Thiên xuống vị trí tân khách, Tần Thiên hướng bọn họ giới thiệu Trang Tín Ngạn cùng với mấy Tạ Đình Quân. Mấy Tạ Văn Tuyển vốn thổ ngữ, hơn nữa cũng quen một quý tộc đang đây, nhanh tán gẫu trò chuyện với các Khương nhân quý tộc.

Thấy bọn họ tán gẫu sôi nổi, Tần Thiên lặng lẽ hướng phiên dịch thuật nội dung bọn họ chuyện, mới Tạ gia đang trao đổi về vấn đề mua bán thịt bò khô.

Không hổ là lão thương gia, thật đúng là cách nắm bắt thương cơ! Tần Thiên thầm nghĩ.

Mà một bên Ti Mã Thuận rốt cuộc yên, tìm cái cớ, rời khỏi lều trại. Lúc , lực chú ý của đều tập trung Tần Thiên, đối với việc rời cũng ai quan tâm.

Ngoài lều trại, Ti Mã Xương vẫn chờ đợi tin tức thấy phụ cước bộ lảo đảo, sắc mặt xanh trắng , vội vàng nghênh đón.

“Cha, sự tình thế nào ?” Ti Mã Xương hỏi.

Bị ánh nắng bên ngoài chiếu , Ti Mã Thuân chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, hai chân mềm nhũn, cả gục xuống. Ti Mã Xương kinh hãi, vội vàng đỡ lấy phụ .

“Cha, rốt cuộc xảy chuyện gì? Không , chuyện nắm chắc ?” Ti Mã Xương vội la lên.

“Thua… Thua…” Ti Mã Xương môi run run, hai mắt đỏ lên: “Chúng bại bởi Thịnh Thế , về , chúng bao giờ còn là thương lớn nhất ở Mạc Bắc nữa …”

“Tại thể như !” Ti Mã Xương cả kinh : “Tạ gia cố ý hợp tác cùng chúng … Vì còn để Thịnh Thế thực hiện !”

Nhắc tới Tạ gia, Ti Mã Thuận sắc mặt tối đen, hai tay khỏi nắm , giọng căm hận : “Nhất định là bọn họ phá rối, chuyện , bọn họ thể hề ! Bọn họ giả vờ hợp tác với chúng để chúng thả lỏng cảnh giác, mới khiến chúng thảm bại !”

Ti Mã Thuận tức giận đến phát run.

Vừa tình hình Tạ gia cùng Khương nhân thương nghị sinh ý thịt bò khô đều xem ở trong mắt, bọn họ liên quan đến việc , thể tin nổi. Hắn càng nghĩ càng cảm thấy là Tạ gia cố ý.

Cứ như , Tạ gia chẳng những thể liên thủ cùng Thịnh Thế thực hiện buôn bán, còn thể tham gia sinh ý kinh doanh thịt bò khô!

Thật sự là mưu tính sâu xa, âm hiểm vô cùng!

Nhớ tới thất bại và tổn thất , Ti Mã Thuận càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng hận, huyết khí trong n.g.ự.c bốc lên, “Oa” một tiếng, há mồm phun một ngụm m.á.u tươi, tiếp theo hai mắt tối sầm, ngất .

“Cha, cha!” Ti Mã Xương khẩn trương, vội vàng gọi đem phụ nâng đỡ đến lều trại của bọn họ.

Mãi cho đến khi mặt trời lặn về phía tây, yến hội mới chấm dứt. Thông qua một chút trao đổi, các quý tộc Khương nhân đối với Tần Thiên sinh nhiều hảo cảm.

Phẩm chất của một thể biểu lộ thông qua lời , động tác, hành vi. Tần Thiên ngôn ngữ khéo léo, tiến lùi, lòng rộng lớn, thanh thoát lanh lẹ, phẩm chất của nàng toát hợp với khẩu vị của các Khương nhân vốn tính cách hào sảng, kiệt ngạo bất tuân.

Ba vị thủ lĩnh chẳng những nhiệt tình mời bọn họ đến xem hội thi đấu thể thao thảo nguyên ngày mai, lều trại của bọn họ đủ, còn cố ý an bài Tần Thiên và Trang Tín Ngạn ở cùng một gian lều trại xa hoa mà bọn họ chỉ dùng để chiêu đãi khách quý.

“Phu thê nên ngủ cùng một chỗ, nào đạo lý tách ngủ, mấy ngày nay các ngươi cứ tận dụng lều trại !” Bởi vì uống ít rượu, cũng bởi vì cùng Tần Thiên dần dần quen thuộc, các Khương nhân quý tộc bắt đầu trêu đùa bọn họ.

Trên thảo nguyên mấy điều cấm kỵ , đối với quan hệ nam nữ so với trung nguyên cũng thoáng hơn nhiều, vì mới dám cùng bọn họ vui đùa loại chuyện .

Tần Thiên bọn họ cho hổ đỏ mặt, nàng đầu thoáng qua Trang Tín Ngạn khóe miệng đang mỉm , lời cự tuyệt cũng thể nên lời.

Nàng ở cùng một chỗ với , cùng trở thành phu thê chân chính, sinh đứa nhỏ cho , sống đến bách niên giai lão, đây là nguyện vọng chân thực nhất của nàng, một khi như , cần gì đợi tới khi trở về?

Thấy Tần Thiên mặt đỏ hồng, bộ dáng hổ, chúng quý tộc nhịn ha ha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-189-am-hiem.html.]

Một bên, Tạ Đình Quân cứng đờ, hai tay đặt lên đùi nắm chặt nắm chặt, móng tay đ.â.m sâu thịt, tâm đau đớn, nhưng sự đau đớn cho cảm thấy vui sướng, hận thể thể đau hơn một chút, như sẽ thể triệt tiêu khó chịu trong lòng .

Yến hội qua , Tần Thiên và Trang Tín Ngạn nữ hầu Khương nhân mặc trường bào đầu đội viên mạo đưa gian lều trại.

Bốn góc lều trại tứ giác châm đèn đầu da sói, nến đỏ lay động toát , tản mát ánh sáng mênh mông, bộ lều trại giống như bịt kín một tầng m.ô.n.g lung.

Bước , hai đánh giá lều trại, cũng là hình tròn đỉnh nhọn, diện tích rộng mở. Trên mặt đất trải thảm lông lạc đà sắc tiên diễm, mặt trang trí hoa văn đàn ngựa đàn bò, trời xanh mây trắng. Bốn phía vách tường dùng các trang sức tơ lụa, và xương cốt các loại động vật.

Ngay cửa lều đặt một bàn dài, mặt bày đủ các loại thịt để ăn cùng sữa, để bọn họ dùng bữa. Bên cạnh bàn là giường bằng gỗ, mặt trải thảm nhung thật dày, đối diện là lò sưởi nóng hừng hực, bộ lều trại đều ấm áp.

Hai chung quanh một vòng, ánh mắt ngẫu nhiên . Không hẹn mà hai đồng thời dời ánh mắt .

Bên trong khí lập tức trở nên ái .

Tuy rằng đều chuẩn tâm lý, nhưng một khi đến tận lúc , hai đều chút chân tay luống cuống.

Này… Hiện tại nên cái gì bây giờ? Ta nên cái gì? Hắn cứ ở nơi đó chứ?

Tần Thiên chút rối rắm. Nàng cúi đầu, đến ghế mặt phủ lông dê xuống, chỉ chốc lát, Trang Tín Ngạn cũng tới, xuống bên cạnh nàng.

Một cỗ thở nam nhân xen lẫn hương rượu trong chốc lát vây quanh nàng.

Nàng chỉ cảm thấy hít thở thông.

Nàng hít sâu một , thở của xen lẫn trong hô hấp của nàng, chui mỗi ngõ ngách thể nàng. Cũng uống rượu , nàng chỉ cảm thấy từng đợt nóng lên.

Nàng đầu về phía , vặn thấy ánh mắt nóng cháy của , ánh mắt , như đem nàng thiêu đốt.

Nàng chịu nổi, đầu, trong lòng nhảy nhót từng đợt.

“Tần Thiên, hôm nay nàng , tự hào vì nàng.” Hắn đem quyển vở đưa qua.

“Cũng công lao của một …” Tần Thiên , “Nếu nhắc nhở , thiếu chút nữa quên mất tìm phiên dịch thổ ngữ .”

“Cám ơn nàng vì Trang phủ mà hết thảy.”

“Nói chuyện để gì, chẳng lẽ là ngoài ?” Nàng về phía , lúc trong lều trại độ ấm dần dần lên cao, mùi rượu dần dần tỏa , nhiễm đỏ hai gò má của nàng, đỏ bừng, tươi mới giống như trái táo chín.

Trang Tín Ngạn trong lòng rung động, kìm lòng cầm tay nàng.

Tạ Đình Quân trong bóng tối ngoài lều trại cách đó xa, ánh mắt âm liệt chằm chằm hai bóng dáng đang gắt gao dựa trong lều trại, hận thể lập tức chạy vọt , nhưng thấy thủ vệ bên ngoài, lúc mới cố gắng áp chế xúc động.

“Công tử… Bọn họ vốn là phu thê…”

Lâm Vĩnh ở phía nhẹ giọng .

Phu thê… Hai chữ giống như hai thanh đao nhọn đ.â.m n.g.ự.c .

Tạ Đình Quân phắt , khiến Lâm Vĩnh phía hoảng sợ.

Hắn bao giờ thấy qua công tử sắc mặt khó coi như .

“Công tử…” Lâm Vĩnh khẽ gọi một tiếng.

“Cút ngay!” Tạ Đình Quân dùng sức đẩy , sải bước về phái , nhanh liền biến mất trong đêm đen.

Lâm Vĩnh vội vàng đuổi theo.

Đuổi theo một đoạn, thấy công tử bỗng nhiên ẩn một cái lều trại, vẻ mặt cổ quái. Lâm Vĩnh đến bên cạnh đang chuẩn chuyện, Tạ Đình Quân bỗng nhiên che miệng của .

Lâm Vĩnh còn kịp phản ứng, thấy phía truyền đến một thanh âm quen thuộc.

“Nhanh đem tin tức truyền , càng nhanh càng , đặc biệt là những thường xuyên lui tới. Sự kiện , những đó khẳng định cũng sẽ phái tìm hiểu!”

Lâm Vĩnh nhận , đây là thanh âm của Tư Mã gia Đại công tử, Ti Mã Xương.

“Công tử, những đó là mã tặc, dị thường hung hãn, thể gây tai nạn c.h.ế.t ?”

Ti Mã Xương lạnh, thanh âm ngoan lệ: “Ta bọn họ càng hung hãn càng , dám cùng Tư Mã gia chúng đối nghịch, thì còn sống để gì!”

Loading...