Thịnh Thế Trà Hương - Chương 190: Đêm đầu tiên
Cập nhật lúc: 2025-02-10 13:11:28
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trăng sáng tròn vành vạnh giắt giữa đêm đen, chiếu lên lều trại quanh Đan Chu thần miếu tạo nên các bóng đen lắc lư.
Ti Mã Xương cùng tùy tùng của ở một góc tối hẻo lánh bí ẩn trong khu lều trại của , một bên hạ giọng phân phó những lời , một bên dùng ánh mắt âm lệ cảnh giác tình huống chung quanh, nhưng phát hiện điều gì, cách đó xa là chủ tớ Tạ Đình Quân cố ý ẩn nấp ở góc c.h.ế.t một lều trại nín thở tĩnh khí đó như bóng ma.
“Nghe bọn họ còn lưu xem đại hội thi đấu thể thao, vài ngày mới rời . Ngươi lợi dụng mấy ngày nay mà thỏa đáng chuyện .”
“Nô tài hiểu.”
“Đi thôi, chuyện trọng yếu, ngươi nhất định cẩn thận, sạch sẽ lưu loát. Không thể lưu dấu vết gì, ?”
“Công tử xin yên tâm, nô tài nhất định sẽ vì công tử thỏa đáng việc .”
Công đạo xong xuôi, Ti Mã Xương chung quanh, cùng tùy tùng một một rời .
Xác định bọn họ xa, Tạ Đình Quân mới lôi kéo Lâm Vĩnh lén lút rời khỏi, đến khi lều trại của , Tạ Đình Quân mới thở một .
“Công tử, của Trường Hưng Hành thật sự là ti bỉ, thất bại giành sinh ý, liền sử dụng thủ đoạn !” Lâm Vĩnh đầu tiên vén lên rèm cửa , xác định bên ngoài lúc mới đến bên cạnh Tạ Đình Quân đè thấp thanh âm .
Vốn Tạ Đình Quân và Trang Tín Ngạn ở cùng một lều trại, bởi vì Trang Tín Ngạn thu xếp riêng, cho nên lều trại trở thành lều trại chuyên dụng của Tạ Đình Quân. Trong lều trại hiện tại trừ bỏ bọn họ cũng bên ngoài.
“Bọn họ lúc trả giá, kỳ vọng quá nhiều , hiện tại thất bại, mới thể chó cùng rứt giậu như !” Tạ Đình Quân âm thanh lạnh lùng .
“Công tử, hiện tại chúng nên gì bây giờ? Có nên nhanh chóng thông tri cho Nhị lão gia và mấy Trang công tử !” Lâm Vĩnh hỏi.
Làm bây giờ?
Tạ Đình Quân chắp hai tay lưng qua trong lều trại, cúi đầu, mím môi, ánh mắt thâm thúy chớp động.
Bỗng nhiên, dừng cước bộ, ngẩng đầu lên. Gương mặt vĩ bình tĩnh như nước, lãnh trầm như băng.
“Lâm Vĩnh, chuyện đêm nay thấy, cho phép nhắc tới với bất kỳ ai, bao gồm cả Nhị thúc của .”
Trong thanh âm sắc bén như đao kiếm.
“Vì ?” Lâm Vĩnh ngạc nhiên.
Tạ Đình Quân chậm rãi xoay , lạnh lùng , lộ từng trận hàn khí, “Vì ?” Hắn Lâm Vĩnh, âm thanh lạnh lùng : “Lâm Vĩnh, ngươi khi nào bắt đầu hỏi ‘Vì ’ !”
Dưới sự cường đại uy h.i.ế.p của , Lâm Vĩnh tâm phát lạnh, vội lui hai bước, cúi đầu, kính sợ đáp một câu: “Vâng.”
“Đi xuống .”
Lâm Vĩnh xoay khỏi lều trại, ngoài cửa một trận gió lạnh thổi qua, Lâm Vĩnh nhịn rùng một cái, lúc mới phát hiện , thế nhưng đổi một mồ hôi lạnh. Hắn hít sâu vài , hướng về lều của .
***
Bên , trong lều trại dành cho khách quý.
Gió lạnh thổi bay một góc rèm cửa, một ngọn nến sự xâm nhập của gió đêm giãy dụa quơ quơ, dập tắt, phiêu nhiên tản sương khói giống như một tiếng thở dài uất ức.
Bên trong lập tức trở nên mập mờ hơn một chút.
Tần Thiên và Trang Tín Ngạn vẫn đang ở ghế dài, Trang Tín Ngạn nắm tay nàng, hai cứ như , một hồi lâu cũng chuyện.
Bên trong thực yên tĩnh, tĩnh đến mức cơ hồ thể tiếng tim đập của .
Tần Thiên cảm giác tay nóng, trong lòng bàn tay một tầng một tầng mồ hôi, dính dính ngấy ngấy, rõ ràng là một cảm giác thoải mái, khiến nàng tâm trì thần diêu.
Nàng trong lòng lúc buồn bực nho nhỏ: Ngốc tử , còn đang chờ cái gì a? Cũng thể để nàng chủ động chứ. Tính cả kiếp là kiếp , loại chuyện nàng cũng là đầu tiên nếm thử, nàng thật sự điểm ngượng ngùng mà… Hai , khi đó nàng , thì như sói đói , nhưng hiện tại nàng nguyện ý … Hắn trở thành con cừu nhỏ ngây thơ … Đây là chuyện gì a… Tần Thiên , lúc Trang Tín Ngạn cũng đang rối rắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-190-dem-dau-tien.html.]
Hai đó, là nhất thời xúc động, cho nên cũng cẩn thận lo lắng. hiện tại đêm nay thể động phòng, trong lòng ngoài kích động hưng phấn, còn vô cùng khẩn trương, thể khẩn trương đây? Hắn một chút kinh nghiệm đều , ngay cả thể nữ nhân cũng xem trọn, , thể ?
Nghĩ tới đó, chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, trái tim đập loạn. Bên Tần Thiên thỉnh thoảng trộm liếc tới đôi mắt u oán, cho tâm ngứa khó nhịn, đồng thời cũng cho càng thêm khẩn trương.
Hắn bắt đầu dùng sức hồi tưởng nội dung trong xuân cung đồ, nhưng vì lúc Tần Thiên rõ ràng tỏ vẻ cùng động phòng, vì bản kích thích, hơn nửa năm xem qua sách , vốn lúc cũng nhiều lắm, một ít tư thế một ít yếu điểm hiện tại cũng là mơ mơ hồ hồ… Không nếm thử cũng sẽ thể , một việc, , tự nhiên sẽ … hiện tại Trang Tín Ngạn bởi vì quá mức khẩn trương với động phòng , sợ khiến Tần Thiên mất hứng, vô hình trung gây ít áp lực cho bản .
Nam nhân vốn luôn ở mặt nữ tử biểu lộ sự yếu nhược về phương diện … Đợi nửa ngày cũng thấy đối phương phản ứng, Tần Thiên nổi giận.
Không thì thôi, coi như hết!
Nàng chút giận dỗi rút tay về, : “Muộn , ngủ , ngày mai còn đến xem trận đấu!”
Nói xong, lên, hướng về phía giường.
Nàng cố ý tự cởi áo khoác, chui trong chăn, đưa lưng về phía xuống. Trong lòng tuy rằng tức giận, nhưng vẫn còn chút chờ mong. Nàng vảnh tai động tĩnh phía , nhưng một hồi lâu trôi qua, phía một chút động tĩnh cũng .
Tần Thiên tức chết, nước mắt: ngốc tử, thật vất vả mới cơ hội , ngươi rốt cuộc đang gì a… Thật sự nhịn , nàng xoay dậy, thấy Trang Tín Ngạn vẫn như cũ ngẩn ngơ ở ghế dài, cả giận: “Chàng còn ở chỗ cái gì, còn ngủ!”
Nhìn thấy nàng những lời , Trang Tín Ngạn phảng phất giống như tỉnh từ trong mộng, chút , cuối cùng xuống ở ghế dài.
Tần Thiên ánh mắt trừng lớn, trong lòng vô cùng tức giận… Nàng cầm lấy gối đầu, đem hết lực hướng về Trang Tín Ngạn, vặn nện lên đầu Trang Tín Ngạn, Trang Tín Ngạn đau kêu một tiếng, ngẩng đầu, vô tội nàng, “Chàng ngủ ở nơi đó cái gì, ngủ giường a!” Tần Thiên hổ giận dữ.
Làm như cho rằng nàng đang nóng lòng a… Trang Tín Ngạn c.h.ế.t giẫm , bức nàng đến nước … Tần Thiên che mặt, hận thể lớn một hồi.
Bên , Trang Tín Ngạn thấy rõ những lời , ngẩn , bỗng nhiên, gương mặt tuấn mỹ như ngọc nở rộ tươi . Hắn dậy, đến bên giường, cởi bỏ áo khoác, cũng chui trong chăn.
Thấy tiến , Tần Thiên cũng là thẹn thùng là khẩn trương, xoay sang chỗ khác đưa lưng về phía , cảm giác phía một trận thanh âm sột soạt, tiếp theo một thể nóng bỏng tiến gần, đem nàng ôm trọn trong vòm n.g.ự.c rộng lớn rắn chắc.
Cảm giác bao dung dày rộng cho Tần Thiên cảm thấy giống như đang trong một nơi ấm áp an nhất thế giới, cho dù phiền toái gì lớn, thiên đại ủy khuất, đều sẽ giúp nàng ngăn cản, giúp nàng chia sẻ.
Tần Thiên trong lòng ngọt ngào, khóe miệng loan loan, tươi tự giác mà tràn .
Cảm giác tay dùng sức, Tần Thiên cũng thuận thế vòng đối mặt , lúc , nàng mới phát hiện, cởi hết quần áo, xích lõa, mặt nàng nóng lên, trong lòng chút khẩn trương, cũng chút vui mừng.
Nàng , lúc , ở giường đối mặt với nàng, chăn đắp đến ngang ngực, lộ vòm n.g.ự.c rắn chắc bóng loáng, bả vai san bằng rộng lớn, cùng với cánh tay tràn đầy cơ bắp.
Mỗi một đường cong đều mỹ như , cho nàng nhớ tới nam model nổi tiếng thế giới chụp hình tấm áp phích ở kiếp , dáng của so với nam model cũng hề thua kém.
Làn da tinh tế bóng loáng a, cho nàng tay ngứa ngáy, nhịn kiểm tra.
“Hừ…” Bỗng nhiên một tiếng khẽ.
Tần Thiên lên mặt , một bàn tay chống đầu, cơ bắp nơi cánh tay bởi vì dùng sức mà lộ , như một gò núi nhỏ, nàng, hai mắt chớp cũng chớp, đôi mắt tối đen sâu thẳm như màn đêm, giống như hố sâu, giống như lốc xoáy, một loại ma lực yêu dị, như tùy thời tùy chỗ đều thể hấp thụ tinh hồn khác.
Hắn bỗng nhiên nhướn một bên lông mày, như đang thập phần khoái ý, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, hiện một chút tươi mê hoặc, nụ càng nổi bật ngọc dung tuyệt thế của , thật giống như trăng sáng trung thu, xuân hiểu chi hoa. Tần Thiên chỉ cảm thấy ba hồn bảy vía bay mất một nửa, thầm than yêu nghiệt a yêu nghiệt… Đang cảm thán, bỗng nhiên tiến gần, hôn lên hai má của nàng.
Nhìn đôi mắt thâm thúy như đêm, Tần Thiên chỉ cảm thấy tâm nhảy nhót loạn xạ.
“Mỹ, nàng… Thật …” Hắn dùng thanh âm khan khàn xong, giờ khắc cũng là gợi cảm đến cực điểm.
Như một đôi tay vô hình xoa nắn lòng của nàng, Tần Thiên chỉ cảm thấy cả mềm nhũn, kìm lòng , nàng lén lút dựa gần Trang Tín Ngạn, gắt gao dán sát n.g.ự.c .
Tim đập hữu lực, nóng bỏng trong ngực, mỉm mị hoặc, ánh mắt thâm tình, hết thảy hết thảy, đều cho nàng mê .
Nàng kìm lòng ngẩng đầu, hôn lên bờ môi của , rời , mỉm , nhịn tiến lên, hôn thêm một cái, nhẹ nhàng ngậm một chút đôi môi mềm mại của , miệng bất giác tươi càng sâu, nàng ánh mắt như cái gì đang vận sức chờ phát động.
Nàng , như ma xui quỷ khiến, tiến lên, hôn lên bờ môi của , ngay lúc nàng định rời khỏi, bỗng nhiên, hai tay rắn chắc của gắt gao ôm chặt nàng, đem nàng dùng sức dán sát thể , đồng thời, há mồm ngậm lấy môi nàng, nhiệt liệt hôn sâu.
Giống như một ngọn núi lửa yên lặng ngàn năm bỗng nhiên phun trào, cảm giác lửa nóng thể tưởng tượng nổi, công thành đoạt đất, lừa gạt, như đem nàng phá hủy, hoặc như đem nàng một ngụm một ngụm nuốt , nàng mềm nhũn thể khống chế, trong sự hừng hực nhiệt tình của , trầm luân, trầm luân, cho dù là vạn kiếp bất phục, nàng cũng vô pháp kháng cự. Như trải qua một thế kỷ dài, hoặc như chỉ trong nháy mắt, lúc nàng sắp hít thở thông, mới buông nàng . Bọn họ nặng nề thở hào hển, ánh mắt giằng co, hô hấp dây dưa. Tiếp theo, khởi động , vươn tay tới trung y của nàng, nàng nhẹ nhàng run lên, tựa đầu chuyển qua một bên, nhắm hai mắt . Nàng cảm giác hai tay run run cởi bỏ trung y và quần dài của nàng, đó là cái yếm cùng tiết khố, đột nhiên lộ trong khí cảm giác mát lạnh, nàng đều nổi lên một tầng gai ốc. Nàng nhắm tịt hai mắt, hai tay tự giác nắm chặt chăn, nhẹ nhàng mà run rẩy…