Thịnh Thế Trà Hương - Chương 214: Xử phạt

Cập nhật lúc: 2025-02-10 13:17:37
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Thiên sắc mặt trầm xuống, lui về phía hai bước, cùng giữ một cách.

Tạ Đình Quân chau chau mày, : “Nên nên thế nào, đều đều , vì Tần đương gia sắc mặt còn khó coi như ?”

“Chuyện mới Tạ công tử cũng thấy......” Tần Thiên : “Ta mặc dù sợ lời đồn đãi, nhưng vẫn suy nghĩ cho thể diện của Thịnh Thế, của Trang gia, về chúng trừ công việc cần thiết tiếp xúc , những chuyện khác vẫn nên kiêng kị cho thỏa đáng.”

Nói xong, Tần Thiên xoay tránh , lên xe ngựa của .

Lần lời đồn đãi lưu truyền nhanh rộng như , thật sự tầm thường, mặc dù chứng kiến cũng một Tạ Đình quân, nhưng vẫn khiến Tần Thiên thể hoài nghi , chứng cớ cũng tiện rõ, hai nhà ở Mạc Bắc hợp tác buôn bán. Vì kế hoạch hôm nay, cũng chỉ thể tận lực cách một chút là .

Mọi lên xe ngựa xong xe ngựa nhanh chóng rời , vây xem thấy náo nhiệt, dần dần giải tán.

Tạ Đình quân vuốt huyền thiết chỉ bên tay trái, đưa mắt xe ngựa rời khỏi, ánh mắt trầm xuống, ngừng lóe lên.

***

Rất nhanh trở Trang gia.

Trang gia đại đường tộc trưởng Trang Thành Chí chính vị, Đại phu nhân bên cạnh, Tam di thái thái phía Đại phu nhân. Tông gia các lão gia chia hàng ghế bên trái mà Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn, Trang Tín Trung, Phương Nghiên hạnh, Trang Tín Xuyên thì ở hàng ghế bên .

Mà Nhị di thái thái, Trang Minh Hỉ cùng với Lưu Bích Quân quỳ gối trong sảnh, tất cả đều cúi đầu xuống. Phụ nhân mặc áo vải bông quỳ gối phía các nàng, run lẩy bẩy, xa phu thì bên cạnh phụ nhân, vẻ mặt mờ mịt.

Lúc , Trang Thành Chí khuôn mặt vẫn đang thâm trầm tằng hắng một cái, chậm rãi mở miệng, mấy quỳ phía , hướng về phía phụ nhân hỏi: “Phụ nhân, hỏi ngươi, ba ở đây liên quan gì đến việc ngươi thêu dệt đồn đãi Trang phủ !”

Phụ nhân tiếng ngẩng đầu lên, bất an bóng lưng ba Nhị di thái thái một cái, con ngươi nhỏ hẹp chuyển động.

Bên cạnh Tần Thiên thấy, thêm: “Hôm nay ngươi phối hợp với chúng cho rõ, chúng giải quyết xong, sẽ thả ngươi trở về, nhưng nếu như tra bất cứ điều gì, sẽ khẳng định do một ngươi gây nên, lập tức đem ngươi mang đến quan phủ, sẽ dễ dãi như thế !” Nói xong về phía Trang Thành Chí, Trang Thành Chí gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Thấy chỉ cần tất cả là thể thoát khỏi giải đến quan phủ, phụ nhân lập tức kích động, nàng ngẩng đầu Tần Thiên : “Đại thiếu phu nhân, thể đến mặt bọn họ cho rõ ràng ?”

Được sự đồng ý của Tần Thiên, phụ nhân lên, tới mặt ba Nhị di thái thái, cúi xuống cẩn thận ngắm cho rõ ràng.

Đám Nhị di thái thái thấy phụ nhân mặt bọn họ, tư thế giống như các nàng đang quỳ nàng , trong lòng tức giận vô cùng cũng thể phát tác. Nhị di thái thái ngẩng đầu lên hung hăng trợn mắt phụ nhân một cái, mà phụ nhân hướng về phía nàng liếc mắt hừ lạnh. Nhị di thái thái từ đến giờ phách lối quen, từng khác vũ nhục bao giờ, là hạng thấp kém như , giận đến mức thiếu chút nữa bất tỉnh.

Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn ở một bên thấy buồn , cũng dám tiếng, những khác, Đại phu nhân thấy thì tới, Tam di thái thái thấy Nhị di thái thái gặp chuyện, trong lòng thầm dễ chịu, mặt cũng biểu hiện ngoài, phu thê Trang Tín Trung cũng thần sắc gì đặc biệt, còn Trang Tín Xuyên ở một bên nóng giận, chuyện thấy cảm kích, chuyện huyên náo lớn như thế, còn khiến tộc trưởng bắt tại trận, nếu chứng thực là do Nhị phòng gây nên, còn sẽ xử phạt thế nào, càng nghĩ càng nóng lòng, vô cùng khẩn trương.

Bên , phụ nhân cẩn thận qua một nữa, liền quỳ xuống đáp lời: “Hồi Trang phủ đương gia, ba bỉ phụ từng thấy qua.” Lúc phụ nhân sớm Tần Thiên cường ngạnh sợ vỡ mật, dám nửa câu dối.

“Tam thúc, chúng là oan uổng, mẫu ba chúng ngoài dạo phố đúng qua Thịnh Thế, thấ náo nhiệt mới dừng xem một chút, tại thể bởi vì như thế kết luận là do chúng gây nên?” Nhị di thái thái sớm cũng phụ nhân sẽ nhận họ, cho nên một chút cũng nóng nảy, hiện giờ phụ nhân đó phủ nhận, liền liên tục ngừng kêu oan.

Đại phu nhân vốn lên tiếng bỗng nhiên : “Vị xa phu còn ở chỗ , lão lời hỏi.”

Xa phu lên tiếng bước , Đại phu nhân hỏi: “Thời điểm họ mướn xe của ngươi là ?”

Xa phu suy nghĩ một chút đáp: “Họ , đem xe chạy tới Trà Hành!”

“Có chỗ khác ?”

“Hồi Đại phu nhân, tiểu nhân cũng thấy họ chỗ khác!”

Đại phu nhân , : “Tú Mai, ngươi nếu mẫu các ngươi ngoài dạo phố, thế nào thẳng tới Trà Hành? Trà Hành cũng là nơi để dạo phố chứ?”

Nhị di thái thái nhãn châu chuyển động, lập tức đáp lời: “Đại tỷ, ngươi cũng tính của , bình thường ít khi xuất môn, hôm nay thật vất vả ngoài một chuyến, Trà Hành xem một chút cũng gì to tát, dù cũng là của Trang gia, chẳng ? Ta chuẩn đến Trà Hành một lát sẽ bảo xa phu cho xe chạy tới những chỗ khác, ? Đại tỷ cứ như định tội của , quá sơ sài ? Tú Mai tuy là thất, cũng thể phục!” Giọng cũng cường ngạnh.

Phương Nghiên Hạnh lập tức : “ trong phủ xe ngựa các ngươi dùng, cố tình mướn xe ngựa bên ngoài, chẳng lẽ bởi vì ngươi chột ?”

Nhị di thái thái lạnh, lập tức phản bác: “Tam thiếu phu nhân là gia chủ, cũng bởi vì Tông gia các lão gia đến, trong phủ xe ngựa vốn nhiều, còn dư một ít hai chiếc xe ngựa cố kỵ Đại tỷ các ngươi lẽ sẽ dùng, ? Ta bụng để dành xe ngựa cho các ngươi dùng lúc khẩn cấp, chính tự mướn xe ngựa bên ngoài, hiện tại ngược quở trách, thật đúng là oan uổng cho !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-214-xu-phat.html.]

Đại phu nhân cùng Phương Nghiên Hạnh nàng phản biện khó mà gì.

Thấy hai thua trận, Nhị di thái thái đắc ý, hướng Trang Thành Chí sắc mặt âm tình bất định dập đầu mấy cái, : “Tam thúc, Nhị phòng chúng tuy là thứ xuất, nhưng cũng là của Trang gia, thể chuyện khiến Trang gia mất mặt như chứ?” Tiếp đó, Nhị di thái thái vươn tay chỉ phụ nhân, giọng the thé : “Hoặc do chính phụ nhân ba hoa hưu vượn! Hoặc là cố ý giương đông kích tây! Khiến bỏ quên chuyện bại hoại gia phong mà !” Lúc câu Nhị di thái thái hung ác   chằm chằm Tần Thiên.

Nhìn một tuồng kịch như , Tần Thiên xem thế là đủ , cũng khó trách Nhị di thái thái thể ở Trang gia xưng vương xưng bá nhiều năm như , khí thế , tài ăn , thể lung lạc lòng khác, bình thường thật sự thể so sánh với nàng ! Không những thành công phản bác, còn thể nhân cơ hội trả đũa, cao tay, thật sự là cao tay!

Bên , phụ nhân nóng nảy, từ trong lồng n.g.ự.c móc một dây bạc trị giá năm lượng, giơ cao khỏi đỉnh đầu: “Ta hươu vượn, bạc vẫn còn ở nơi , là một phụ nhân nhà nghèo, trong nhà thường gì ăn, nếu như đưa cho , thể nhiều bạc như ! Ta hươu vượn!”

Mặc dù Nhị di thái thái cực lực nguỵ biện, nhưng Tần Thiên trăm phần trăm khẳng định chuyện nhất định do của Nhị phòng gây nên. Dù , hại nàng nhiều lắm, khi hại nàng còn thể giữa hưởng lợi càng ít hơn! Ngoài , bọn họ ít khi xuất môn mặt đúng thời điểm, nếu bảo là trùng hợp, nàng tuyệt đối tin. họ một mực chống chế, cũng khó mà xử phạt bọn họ.

Tông gia ở chỗ , cũng do Tần Thiên Đại phu nhân quyền. Nhị di thái thái vốn là lương , vì Trang gia sinh nhi dục nữ, nếu định tội của nàng, cần bằng cớ cụ thể mới thể cho lòng tâm phục khẩu phục, nếu sẽ trở thành bọn họ ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ! Nếu truyền ngoài, sẽ dẫn tới đồn đãi khó .

Làm thế nào mới thể tìm bằng cớ cụ thể đây? Tần Thiên suy nghĩ một chút, đưa tay vẫy Thu Lan, ở bên tai nàng nhỏ một hồi, Thu Lan lĩnh mệnh rời , một bên Trang Minh Hỉ thấy động tác nhỏ của Tần Thiên, thầm kêu . Nàng , hôm nay Tần Thiên bắt tại trận, mẫu một mực chống chế như kế lâu dài, thật sự bọn họ chuyện , còn lộ nhiều sơ hở, luôn dấu vết để theo.

Bị vạch trần là chuyện sớm muộn, nàng hiện tại đang suy tính, như thế nào khi chuyện phanh phui rõ ràng, giúp bản ngoài vòng an .

Bên , Nhị di thái thái vẫn đang cùng phụ nhân tranh luận, Trang Thành Chí cùng Tông gia các lão gia nhất thời cách nào phán đoán ai đúng ai sai. Bên Thu Lan mang theo đoàn . Ba Nhị di thái thái đầu , thấy tới đều là ma ma và nha bên của bọn họ, ba sắc mặt biến hóa.

Tần Thiên để cho phụ nhân nhận những , phụ nhân một chút, vẫn từng gặp qua. Tần Thiên cũng rõ ràng, Nhị di thái thái chuyện nhất định hành sử bí mật, nhưng chuyện dù bí mật đến mấy chỉ cần tìm hiểu nguồn gốc, chắc chắn sẽ dấu vết, nàng suy nghĩ một chút, hỏi phụ nhân: “Như phân phó tới tìm ngươi là ai?”

Phụ nhân là Dương đại thẩm tử ở chung ngõ hẻm với nàng. Tần Thiên cùng Đại phu nhân và Trang Thành Chí thương lượng một hồi, phái đem Dương đại thẩm tử mời tới đây. Dương đại thẩm tử thấy trận thế vốn chột , Tần Thiên uy bức, cũng dám giấu giếm, chỉ Mã ma ma bên cạnh Nhị di thái thái : “Chính là ma ma phân phó tìm chuyện , chỉ là nàng tìm , giữa thu hai lượng bạc mà thôi, cái gì cũng a!” Dương đại thẩm tử dọa mặt trắng bệch.

Mã ma ma lập tức ngã xuống, mới đầu còn chống chế, Dương đại thẩm tử : “Mã ma ma, ngay thời điểm ngươi tới nhà , còn một cháu gái tám tuổi trong nhà, nó cũng tận mắt thấy ngươi, cần gọi cháu gái tới cùng ngươi đối chất ? Lời của tiểu hài tử cũng cần hoài nghi!”

Mã ma ma cũng thể gì hơn nữa, chỉ hướng Đại phu nhân dập đầu.

Đại phu nhân lạnh lùng : “Xem là do lâu quản sự , trong phủ từng cũng phân rõ đông tây nam bắc! Mã ma ma, ngươi là lão nhân trong phủ, ngươi nên hận nhất là cái gì! Hôm nay ngươi chuyện , cũng sẽ hậu quả gì chứ!”

Mã ma ma sợ tới mức cuống quít dập đầu, dập đầu khiến sàn nhà bang bang vang: “Đại phu nhân thứ tội, Đại phu nhân thứ tội, lão nô chỉ là , cũng bất đắc dĩ a!” Lại chỉ Nhị di thái thái : “Đều là Nhị di thái thái phân phó lão nô , chủ tử lệnh lão nô dám theo, Đại phu nhân nể tình lão nô cho tới nay đối với Trang gia trung thành cảnh cảnh, nể tình lão nô tuổi tác cao, tạm tha cho lão nô !”

Đại phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Cho dù là , cũng phân rõ cái gì nên , cái gì nên ! Ngươi dám vẽ đường cho hươu chạy, nhục , mất mặt mũi Trang gia, cũng nghĩ tới sẽ hậu quả !” Tiếp đó liền phân phó lôi bà xuống đánh mười trượng, đó đưa đến biệt viện, trở .

Xử trí xong Mã ma ma, Đại phu nhân : “Tú Mai, ngươi còn lời gì để ?”

Chuyện cho tới bây giờ, Nhị di thái quá thể tiếp tục chống chế, nàng chỉ cảm giác một hồi đầu váng mắt hoa, thể mềm nhũn, liền lệch đất. Bên cạnh Trang Minh Hỉ vội vàng đỡ nàng, tỏ vẻ tình cảm lo lắng lời nào diễn tả : “Nương, .” Lại thừa dịp thời điểm đỡ nàng, lặng lẽ cúi đầu ở bên tai nàng một câu: “Giữ núi xanh lo củi đốt.”

Nhị di thái thái đầu tiên là ngẩn , nhanh liền hiểu rõ. Sắc mặt nàng tái , kinh ngạc Trang Minh Hỉ, Trang Minh Hỉ thật sâu nàng một cái, đó xoay mặt hướng Đại phu nhân quỳ xuống.

Đại phu nhân mặt hướng tộc trưởng Trang Thành Chí, cung kính : “Chân tướng sự tình rõ ràng, Tam thúc Trang gia  tộc trưởng, chuyện kính xin Tam thúc quyết định!”

Lời , ánh mắt của đêuf tập trung ở Trang Thành Chí.

Trang Thành Chí che miệng ho nhẹ hai tiếng, liền lên, sử dụng giọng khàn khàn đặc biệt của chậm rãi : “Lý Tú Mai, một ngươi phụ đạo nhân gia, vốn nên đàng hoàng sống ở hậu trạch, nhất cử nhất động, đều nên lấy mặt mũi Trang gia trọng, ngươi một một gây chuyện thị phi, chúng thấy ngươi cô nhi quả mẫu nhiều năm như , cũng cùng ngươi so đo, nhưng bây giờ, ngươi dám ở trong bóng tối gây sóng gió, thêu dệt chuyện sinh sự, chà đạp thể diện Trang gia, chà đạp tôn nghiêm của gia chủ Trang gia, thể tha thứ cho ngươi!”

Nói đến khúc , thanh âm chậm rãi của Trang Thành Chí từ từ trở nên nghiêm nghị nặng nề, giống như trọng chùy, nặng nề đánh lòng Nhị di thái thái!

Nhị di thái thái sắc mặt trắng bệch, thể khống chế phát run, hoảng sợ   Trang Thành Chí đôi môi lúc hé lúc ngậm.

“Trang gia thể tha thứ cho kẻ khinh thường chi phụ như , kể từ hôm nay, ngươi thu dọn đồ đạc, rời khỏi Trang gia !”

Mọi đều kinh ngạc, tộc trưởng trục xuất Nhị di thái thái khỏi Trang gia ? Cho dù là Tần Thiên cũng nghờ tới kết quả như , thể thấy Trang Thành Chí vô cùng tức giận! Có điều cũng là bọn họ tự tự chịu, cũng thể đồng tình!

“Về phần Tứ tiểu thư Trang Minh Hỉ, cùng với Lưu thị......”

Nghe thấy Trang Thành Chí tới tên của , Trang Minh Hỉ cùng Lưu Bích Quân đều giật , mạng bọn họ đang chờ đợi là gì.

Trang Thành Chí lời xong, thấy Nhị di thái thái “A”  một tiếng hét thảm, Nhị di thái thái quỳ lết bò đến mặt Trang Thành Chí, ôm hai chân của lớn: “Tam thúc, Tam thúc, Tú Mai hiểu sai , đừng đuổi Tú Mai ngoài a, Tú Mai lớn tuổi, khỏi Trang gia còn thể ? Tam thúc hiểu sai lầm , về cũng dám thế nữa, cũng là nhất thời ma quỷ ám ảnh mới chuyện xa như , về sẽ bao giờ dám thế nữa, Tam thúc, tha cho , tha cho !”

Nhị di thái thái cho tới bây giờ đều vô cùng cường ngạnh vô cùng hiện tại lóc thê thảm, khàn cả giọng, nàng thật sự sợ hãi, nàng nghĩ tới tộc trưởng sẽ xử trí nặng như !

Loading...