Thịnh Thế Trà Hương - Chương 44: Bảo hộ

Cập nhật lúc: 2025-02-10 12:08:26
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng bén nhọn của Nhị di thái thái bỗng chốc im bặt, chút tin về phía thanh âm phát —— bên , Tần Thiên gương mặt lạnh lẽo, hề úy kỵ trừng mắt nàng .

Ở trong lòng Tần Thiên, Đại phu nhân là mà nàng tôn kính, lẽ nàng so với Đại phu nhân nhiều hơn một chút tri thức hiện đại, nhưng mà trí tuệ, khí phách, cùng nhân tâm hiệp cốt của Đại phu nhân, đều khiến Tần Thiên thật sự bội phục. Hơn nữa Tần Thiên từ lúc xuyên qua chịu nhiều ân huệ của Đại phu nhân. Tần Thiên thể trơ mắt Đại phu nhân bắt nạt mà thờ ơ!

Mặc dù, nàng hiểu rõ, nếu như , lẽ sẽ cùng Nhị phòng kết thù hận. Bản chỉ là một gia nô nho nhỏ, Nhị phòng thu thập nhiều thủ đoạn. đôi khi hành sự, há thể thời khắc tính toán lợi hại thiệt hơn?

Tần Thiên đem Đại phu nhân giao tay Nguyệt nương, tiến lên hai bước, đem Đại phu nhân bảo hộ ở , ngẩng đầu lên, thẳng Nhị di thái thái, ánh mắt lãnh liệt như đao.

Không chỉ Nhị di thái thái ngây ngẩn cả , ngay cả Trang Minh Hỉ bên cạnh nàng , cùng với cách đó xa của Tam phòng, các gia đinh, thậm chí Trang Tín Xuyên và Trang Tín Trung còn đang quỳ rạp mặt đất, đều trợn mắt há hốc mồm Tần Thiên.

Một bên Trang Tín Ngạn cũng chút ngoài ý nàng một cái.

“Ngươi… Ngươi tiện tỳ c.h.ế.t tiệt ! Ngươi cũng dám mắng ?” Nhị di thái thái tức giận, giơ tay lên hướng về Tần Thiên định đánh nàng, tất nhiên Tần Thiên sớm chuẩn , nhanh tay lẹ mắt bắt lấy cổ tay nàng .

“Ngươi dám chống đối? Phản , phản !” Nhị di thái thái tức giận đến phát run, nàng rút tay về, nhưng Tần Thiên dùng hết lực gắt gao chế trụ cổ tay nàng , một là Nhị di thái thái sống an nhàn sung sướng tuổi, một là hạ nhân ngày ngày việc nặng, tuổi trẻ khỏe mạnh, khí lực một cao một thấp lập tức thể hiện rõ ràng.

Nhị di thái thái cố rút vài đều , vòng tay phỉ thúy tay nhịn đang run rẩy, oánh nhuận sáng bóng chiếu đôi mắt lanh lợi của Tần Thiên, lóe ánh sáng sắc lạnh như hàn băng.

“Nhị di thái thái…” Tần Thiên gắt gao chế trụ cổ tay nàng , hai mắt chằm chằm hai mắt nàng , sắc mặt trầm tĩnh như nước, thanh âm rét lạnh như băng, “Nhân quý tự trọng, nơi là Thanh Âm viện, cho dù là hạ nhân cũng là hạ nhân của Đại phu nhân, mặc kệ là đánh, là mắng chửi, còn tới phiên Nhị di thái thái động thủ động khẩu, cũng thỉnh Nhị di thái thái ghi nhớ phận bản thất trong Trang phủ, đừng biến trở thành đàn bà chanh chua ở phố chợ, trò cho khác!”

Nói xong, Tần Thiên dùng sức buông tay nàng , bởi vì động tác quá mạnh, nghĩ tới đứt vòng tay của nàng , trong lúc nhất thời, hạt châu phỉ thúy b.ắ.n tung tóe khắp nơi. Vài hạt còn b.ắ.n lên mặt của Nhị di thái thái, Nhị di thái thái bụm mặt, đau kêu tiếng, chật vật thôi.

Tần Thiên cũng để ý đến nàng , đầu hướng về gia đinh đó lớn tiếng : “Không lời Đại phu nhân ? Còn mau tiễn khách!”

“Nương, chứ!” Trang Minh Hỉ giúp đỡ Nhị di thái thái liên tục lui vài bước, khi xác định mẫu việc gì, đầu về phía Tần Thiên, lạnh : “Cô nương cá tính, lá gan thật lớn!” Nàng Tần Thiên, một đôi mắt oánh oánh sinh quang, cho cảm giác âm hàn vô tận, “Nhân quý tự trọng, những lời , bổn tiểu thư hôm nay tặng cho ngươi, cô nương dũng khí kiến thức, cũng nên quên phận của bản chứ!”

“Minh Hỉ, còn cùng tiện tỳ nhiều như cái gì, còn mau gọi giáo huấn nàng, dám lớn tiếng với , cũng xem là ai!” Nhị di thái thái đầu tiên là Đại phu nhân đả kích mạnh mẽ, Tần Thiên cho tức giận. Từ lúc gả cửa Trang phủ, nàng còn bao giờ chật vật cùng mất mặt như , lúc mất bình tĩnh ngày thường.

Nàng một tay dựa nữ nhi, xoay sai hai nha bên cạnh lên đánh Tần Thiên. Nha nàng bình thường vẫn tác oai tác quái, lúc cũng sợ, lên tiếng trả lời xông lên, Nguyệt Nương đang nâng đỡ Đại phu nhân cũng giúp gì chỉ lo lắng , Đại phu nhân tình cảnh mắt tức vội, nhưng cũng thể lời, các gia đinh thấy Đại phu nhân chuyện, cũng dám động. Trong nhất thời, dường như ai thể giúp Tần Thiên, Tần Thiên trơ mắt hai nha vươn trảo về phía xông tới, một chống hai, Tần Thiên trong lòng cũng chút nhút nhát, khỏi lui hai bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thinh-the-tra-huong-dosw/chuong-44-bao-ho.html.]

Mắt thấy móng tay của hai nha sắp chạm mặt , bỗng nhiên, Tần Thiên chỉ cảm thấy mắt tối sầm , một bóng dáng cao lớn nhanh chóng ngăn phía nàng, đem ngoại tại phân tranh, bộ nguy hiểm đều ngăn trở. Khi nàng thấy rõ việc, rốt cuộc trông thấy sắc mặt đáng ghê tởm của Nhị di thái thái, cũng thấy Trang Minh Hỉ trong ánh mắt lóe ánh sáng lạnh, càng thấy hai nha sắc mặt hung ác, chỉ thấy một bóng dáng cao lớn như núi, bả vai dày rộng, vững vàng đáng tin cậy.

Tần Thiên giật , giây tiếp theo, liền thấy tiếng thét chói tai của hai nha . Sau đó một âm thanh trầm đục của một vật nặng rơi xuống đất, Tần Thiên tò mò thò đầu , thấy hai nha đều ngã đất, xoa xoa cổ tay, vẻ mặt thống khổ. Nhị di nương ở bên cạnh tức giận đến mức mặt méo xệch, Trang Minh Hỉ cũng là vẻ mặt căm giận. Mà Phương Kiến Thụ ở cách đó xa thì ngẩn .

Tần Thiên chút vui vẻ, thiếu chút nữa tiếng.

Bỗng nhiên cảm thấy mặt ngứa ngứa, Tần Thiên thuận tay sờ soạng, sờ một đầu tóc dài, hoạt hoạt, ôn nhu, xúc cảm vô cùng . Tần Thiên ngẩng đầu , chạm một đôi con ngươi trong sáng, dung nhan như ngọc gợn sóng sợ hãi.

Chính là Trang Tín Ngạn.

Tần Thiên trong lòng nhất thời loại cảm giác mất tự nhiên, nàng nghĩ tới bảo vệ sẽ là , lúc tiến lên nhưng mà lúc trơ mắt nàng khác đùa giỡn cũng xuất đầu lộ diện. Tần Thiên lập tức ngừng tươi , vội lui hai bước, để ý tay đang nắm tóc , cứ như , đầu của cũng kéo theo. Tần Thiên vội vàng buông , đầu , trừng mắt nàng, trong đôi mắt luôn lạnh như băng thần sắc tức giận.

Tần Thiên phẫn nộ đầu , nghĩ nghĩ.

Trừng cái gì trừng, cố ý mà …

Lại nhịn đầu , đúng lúc thấy lén lút xoa xoa chỗ kéo đau.

Không tại , Tần Thiên nhịn .

Bên , Nhị di thái thái vẫn đang chịu từ bỏ ý đồ, nhưng Trang Minh Hỉ náo loạn cũng kết quả, liền : “Nương, vẫn là xem ca ca thế nào! Ca ca thương vẻ nặng!”

Câu nhắc nhở Nhị di nương, Nhị di nương rốt cuộc còn tâm trí cùng Tần Thiên so đo, chạy nhanh tới sai đem Trang Tín Xuyên trở về viện, sai thỉnh đại phu.

Tam di thái thái cũng cùng Phương Kiến Thụ, Phương Nghiên Hạnh, nâng Trang Tín Trung ngoài.

Chốc lát , Thanh Âm viện trở nên thanh tịnh.

Tần Thiên thở một , bỗng nhiên thấy phía Nguyệt Nương la hét: “Phu nhân, phu nhân thế nào ? Người mau tới đây, phu nhân ngất xỉu !”

Loading...