Hà Vy đang  trong phòng khách lật xem từng trang báo,  hết cả bài nhưng vẫn  thấy sự việc xảy   bữa tiệc, điều    bà bất ngờ cho lắm. Theo như tiếng lòng của bé con nhà bà thì khả năng cao    là một trong những thằng con của lão, với  khôn như ông chắc chắn   chuyện .
Bà còn đang phân tích, bỗng  tiếng gõ cửa vang lên. Bà khép tờ báo  đặt lên bàn  bước  ngoài: “Tới đây tới đây.”
Trông thấy    nhà gương mặt của bà ánh lên vẻ kinh ngạc, thầm nghĩ: “Ôi chao đây   đứa nhỏ đưa bé út nhà  về đây ?”
Chưa kịp đợi Hà Vy lên tiếng, Lư Chí Kiên  cúi   lớn: “Con chào cô ạ.”
Nhìn  nhóc lễ phép như  bà liền vui vẻ, đứa nhỏ nhà bà lụm   trai  ! 
“Con tới tìm Kỳ Minh ?” 
Truyện được dịch/viết bởi: Hóng Dưa Là Chính. Cả nhà yêu ơi, Dưa tới đây~
Anh gật đầu: “  ạ.”
Hà Vy mỉm   định bảo   đó đợi, nhưng chợt nhận  điều gì đó: “Đứa nhỏ đó vẫn còn ngủ,  là con lên kêu nó dậy giúp cô nhé?” 
Lư Chí Kiên ngượng ngùng gãi đầu vài cái, ánh mắt len lén liếc   trả lời một cách chậm chạp: “Cũng  ạ.”
Dứt lời bà Vy liền dẫn Chí Kiên lên  lầu, đến  phòng của đứa con nhà . Bà   lời nào nữa mà chỉ thản nhiên rời .
Anh   bối rối, bé thỏ nhỏ nhắn như thế nếu  dậy  thấy  thì  hoảng sợ đến mức bật  ngay  giường  . Dù suy nghĩ là  nhưng  vẫn quyết định mở cửa   trong.
Cậu nhóc ngỡ ngàng  căn phòng  mắt,   ngờ rằng bé ăn cỏ  những ngoại hình mà ngay cả tính cách cũng dễ thương! Nhìn những thú bông  bày bố khắp nơi, và chiếc giường lớn màu hồng nhạt  đặt ở ngay giữa căn phòng càng  nổi bật hơn.
Chí Kiên nhẹ nhàng tiến sát tới bên cạnh, ngó đầu  đứa trẻ  ngủ  giường. Chu Kỳ Minh ôm một con lửng mật bông, hai đôi mắt nhắm nghiền, miệng nhỏ  hé , ánh sáng bên ngoài cửa sổ le lói chiếu  khiến gương mặt của  càng thêm lấp lánh. 
Anh như  hớp hồn cứ  đó  mãi mà chẳng kêu dậy, mãi đến khi thấy  nhúc nhích một cái  mới giật  tỉnh . Anh vươn tay đẩy nhẹ  đối phương,  khẽ: “Kỳ Minh ơi, dậy  dậy .” 
Thỏ con  lắc vài cái vẫn  chịu tỉnh, thậm chí đôi lông mày còn  nhíu , Chí Kiên  chọc : “Em còn  dậy là   chơi một  đấy nhé.”
Nhớ  hôm qua, dù suýt  ức h.i.ế.p ngay giữa ban mặt ban ngày nhưng  nhỏ  vẫn  vui vẻ đồng ý  chơi, nên  đoán vội  là đứa nhỏ đam mê giải trí.
 như dự đoán, Chu Kỳ Minh   thấy lời  liền bật dậy, hai tay vươn lên cao: “Em  dậy !”
Nói là ,  lén  đôi mắt  hé  của  chỉ thấy buồn . 
Lúc , Kỳ Minh xoay qua  rõ  đối phương là ai thì ngạc nhiên, chớp chớp đôi mắt của  vài cái   dụi thêm mấy .
【Minh đang mộng du hả? Sao     trai ở đây  nè, thích quá thích quá!】
Cả  của Lư Chí Kiên liền đỏ lên, ấp a ấp úng : “Em, em vệ sinh cá nhân ăn sáng   cùng  công viên với  nhé?” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tho-con-bi-doc-tam/chuong-15-dac-y.html.]
Nghe thấy  dẫn  chơi, Kỳ Minh vui vẻ gật đầu “Ừm” một cái  phóng cái vèo  nhà vệ sinh. Cậu chỉ rửa mặt vệ sinh qua loa  chạy  nắm lấy tay của ,  kéo   : “Anh ơi mau mau!” 
Bình thường thỏ con  ăn  nhanh , hôm nay   ‘khuyến khích’ nên  càng nhanh tay ăn, gắp hết cho  miệng  nhai lia lịa. Chí Kiên chăm chú  cái má mũm mĩm của bé, lòng thầm khen dễ thương vài .
Chỉ với năm phút ngắn ngủn, Chu Kỳ Minh và Lư Chí Kiên  chào tạm biệt bà Vy  cầm tay   công viên.
Ngoài mặt   phấn khích, trong lòng cũng  ngừng gào lên.
【Được  chơi,   chơi~】
【Ố là la, thỏ con là sướng nhất~】
Sau đó   ngước mặt lên  Chí Kiên  mỉm .
【Được   trai dắt ! Tui nguyện sống ở đây hết đời luôn!】
Dù thuộc loài lửng mật nổi danh m.á.u liều thì Lư Chí Kiên vẫn còn nhỏ tuổi,   những lời khen ngợi của ,  vẫn  kiềm  mà nhoẻn miệng  toe toét. 
Bé thỏ con thật đáng yêu! 
Hai   nhanh  tới nơi, Chu Kỳ Minh liếc mắt một cái   thấy các  ngày hôm qua. Hai mắt  sáng lên, rút tay   chạy thẳng đến chỗ họ: “Các  ơi, Minh tới  nè!” 
Trông thấy Kỳ Minh hứng khởi đến mức hai cái tai nhỏ nhắn liên tục lắc lư, cả ba liền mừng rỡ, liên tục vẫy tay.
“Ở đây ở đây!” 
Khác với những  , mặt của Chí Kiên đen xì như cái đáy nồi, lòng oán trách, em   mà buông tay  để chạy tới đám ! 
Anh buồn bực, cảm thấy  thôi cũng nặng nề. Chưa kịp đợi  hết giận thì tiếng lòng của   đập thẳng  trái tim nhỏ bé của .
【Các  đều  trai!】
【Hì hì, thích ghê~】
Lư Chí Kiên giận hờn, Chu Kỳ Minh gặp ai cũng khen hết! 
Anh bước tới, hỏi thẳng: “Em thấy ai là  trai nhất?”
Thỏ nhỏ   tại  đột nhiên   hỏi như , nhưng vẫn tươi  trả lời một cách vô tư: “Anh  trai nhất!” 
Anh nhận  câu trả lời hài lòng thì thở phào một ,  đó  đắc ý vênh mặt với đám bạn của . 
Bá Hoàng  gương mặt gợi đòn đó, nó cảm thấy ngứa ngáy trong lòng  lao lên đánh  với Chí Kiên.  nghĩ  bản  đánh cũng  , nên đành nén xuống.