Lư Chí Kiên loay hoay một hồi   thôi, dời   sự chú ý của  lên  của chú thỏ con  mắt. Hai đôi tai nhỏ nhắn trắng trẻo của Chu Kỳ Minh cứ dựng  như  suốt từ nãy đến giờ, nó  khiến  để tâm lâu .
Anh tiến  gần  bế  lên, bởi vì quá đột ngột nên   giật , hai tai cũng vì thế mà cụp xuống. Anh trông thấy  liền vội vã đặt  xuống, ấp úng : “À em, em    chơi với  ?”
Cậu chớp mắt  mỉm : “Em mún!” (Em !)
Vừa dứt lời, Chí Kiên nắm tay của Kỳ Minh  sâu  bên trong khu công viên hơn. Đi  đoạn đường  dài cũng  ngắn,  dừng    lên một cách gian tà khiến  hãi hùng, tưởng   dẫn dắt bởi thú dữ.
Cho đến khi   phá tan bầu  khí đó, vài ngóc ngách xung quanh bỗng nhiên động đậy và gây  tiếng sột soạt. Anh xoay   chung quanh một lượt  la lớn: “Chúng mày tự bước   đợi tao tóm từng thằng  đ.ấ.m một trận!”
Truyện được dịch/viết bởi: Hóng Dưa Là Chính. Cả nhà yêu ơi, Dưa tới đây~
Có  nhóc giống loài sói bước  từ bụi cỏ gần đó,  phủi lá dính  tóc của   càu nhàu: “Muốn hù mày tí mà khó thật đấy.”
“Đòi hù ai!” - Anh ngẩng cao đầu, vẻ mặt đầy tự đắc. 
Sau đó, hai  khác cũng  lượt bước , mặc dù  cùng giống loài với  nhưng cả ba đều là thú ăn thịt đối nghịch    - loài ăn cỏ. Cả   lạnh toát,  nép   lưng của .
Lúc ,  trai loài sói ban đầu mới chú ý đến : “Tên nhóc  là ai ?”
Chí Kiên hùng hổ đáp: “Là em trai tao mới lụm  đấy! Sao ? Thấy đáng yêu ? Hơn thằng em nhà mày nhiều!”
Trịnh Bá Hoàng  xong liền   với ánh mắt oán hận, giận dữ “Xì” một cái   thèm để tâm đến  nữa. 
Một  khác  tỏ vẻ lo lắng và bối rối,     ngước mắt lên  , loay hoay một hồi mới dám : “  em  trông đáng yêu khoẻ khoắn thế  là  gia đình chăm lo đến mức nào, mày   lời nào  ‘bắt cóc’ con nhà  ,  sợ họ nổi giận lôi đình đòi băm mày  hả? Nhặt  ở  thì trả về chỗ đó !”
Chí Kiên bĩu môi, rũ mắt xuống ngắm dung nhan của Kỳ Minh  : “Rõ ràng là tao cứu em  khỏi   mà, thằng béo mập   ức h.i.ế.p trẻ con nên tao mới  tay, giờ trả về khéo   đánh te tua tơi bời.”
“Mày  cần miêu tả kĩ đến  ? Ẻm sợ  kìa!” - Hoàng  xong còn chỉ tay lên khuôn mặt trắng bệch của , cả  run rẩy và khoé mắt đỏ ửng như sắp  tới nơi.
Chân tay của Kỳ Minh bủn rủn, bánh kẹo  tay  lượt rớt xuống nền đất, nước mắt trực trào rơi xuống.
【Hu hu, Minh    đánh !】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tho-con-bi-doc-tam/chuong-9-lo-dien.html.]
【Muốn   trai đưa Minh về nhà, sợ đang  thì  tên  úp sọt, hu hu.】
Suy nghĩ của  vang vọng khắp đầu của họ, khiến họ luống cuống. Cả đám giống như tổ chức cuộc thi đua run rẩy, đứa nào run mạnh hơn đứa đó giành hạng nhất, càng   , thằng nào giật kinh phong hốt cả giải về tay.
Hệ thống nhiều chuyện trông thấy tình hình  , cứ ngỡ đám nít nôi tám tuổi  sợ tiếng  trẻ con nên đành hiện lên vỗ về Kỳ Minh: “Chủ nhân,  nín  là  kể tình tiết   cập nhập cho  liền!”
Lời  dứt, hai dòng nước mắt lăn dài  má của  chảy ngược  trong. 
Mọi : “!!!” Phép màu gì đây?
Chu Kỳ Minh vui vẻ  tươi    trung với ánh mắt lấp lánh, thậm chí còn đang chăm chú lắng  thứ gì đó. Điều  càng khiến đám nít  sợ hơn, bé thỏ con đáng yêu nhỏ nhắn  đang giấu cái gì thế  . 
 là họ  từng  qua chiêu thức thần thông cách cảm, nhưng rõ ràng    vẻ gì là  suy nghĩ của   bộc bạch cho thiên hạ . 
Tất cả đều hiếu kỳ  , chờ mong đứa nhỏ  sẽ suy nghĩ điều gì tiếp theo. Quả nhiên,  ngoài sự mong đợi của họ, lời suy nghĩ của  như giáng xuống một cú đ.ấ.m sấm sét.
【Oa,   trai  là đại phản diện của thế giới  hả!?】
【Còn   sói và hai   là chó l.i.ế.m của nữ chính!? Tin  sốc nha!!】
Bá Hoàng hoang mang, đối với  đây là tin tức siêu chấn động. Mặc dù   chó l.i.ế.m trong lời Kỳ Minh  là gì, nhưng  cảm thấy cái biệt danh     cho lắm, nhất là khi..
“Ai thèm chung biệt danh với hai đứa mày!” 
“Mày nghĩ tao thèm !? Thích thì nhào  đây tranh chức chó l.i.ế.m đầu đàn!” 
Và tình  em cứ thế tương tàn, cả bọn xông tới đánh . Chỉ riêng Chí Kiên là điềm đạm,  yên đó và tự hào vẻ  trai sáng ngời ngợi của : “Ây da,  trách tụi bây chung biệt danh , chỉ trách tao quá ngầu lòi  bây  tranh giành thôi!” 
“Nghe cái biệt danh của mày là thấy mắc ói!!”
Chữ cuối còn cố tình kéo dài  khiến  ngứa tai, giận dữ lôi cả ba đứa  gây chiến.
Thỏ con năm tuổi thì vui vẻ với thông tin  nhận, bốn tên tám tuổi thì bùng nổ chiến tranh. Hiện trường vô cùng hỗn loạn.