Thợ Săn Ta Trêu Chọc , Lại Sủng Ta Như Bảo Vật - Chương 16: Mùng hai Tết
Cập nhật lúc: 2025-09-10 10:30:42
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng mùng hai Tết, Dư Tình Tình cầm theo quà Tết chuẩn về ngoại gia chúc Tết, quên mang theo mấy cân đậu phộng tẩm rượu. Ban đầu, Dư Tình Tình tự về chúc Tết là , nhưng Thạch Thanh Phong y thể bằng chiếc nạng do Thạch Bạch Phong .
Dư Tình Tình tươi rói, đường thỉnh thoảng nhún nhảy , đôi khi cùng Thạch Thanh Phong nghỉ chân một lát, thỉnh thoảng hỏi Thạch Thanh Phong về những loài hoa cỏ mà nàng tò mò.
Thạch Thanh Phong chống nạng, nàng tới lui đường, trả lời những câu hỏi của nàng, tâm trạng cũng vui vẻ hẳn lên.
Đến ngoại gia, A Viên đợi sẵn ở cửa chờ bao lì xì chúc Tết của Dư Tình Tình. Dư Tình Tình và Thạch Thanh Phong bước nhà, liền bắt đầu một loạt lời chúc Tết, phụ , mẫu , ca ca, tẩu tẩu, bỏ sót một ai, ai nấy đều miệng tươi rói đến tận mang tai.
Đợi quây quần bên bếp lửa, Dư Tình Tình với Dư lão tú tài: “Phụ , con mày mò một món ăn vặt ngon tuyệt, là đậu phộng tẩm rượu. Người và các ca ca khi uống rượu thì nhâm nhi vài hạt, thơm ngon vô cùng.”
Dư lão tú tài , lập tức nếm thử: “Con bé mày mò thứ gì ho nữa đây, đúng là lắm sáng kiến. Được thôi, giờ cùng các ca ca nếm thử món ngon của con.”
Mẫu của A Tình bưng một đĩa, đại ca Dư Tình Tình bỏ miệng, lập tức khen ngợi: “Muội , đậu phộng thật tệ, đậu phộng tẩm rượu ư? Cách đây lâu còn ở Mãn Hương Các trong trấn một loại đậu phộng ngon lắm, nhưng hề rẻ, còn mua nhiều như mang về ?”
“Ha ha, đại ca, mà, đây là do nhà tự mày mò , cũng là thứ chúng con bán cho tửu lầu đó, chỉ là đến giờ mới thời gian mang về. Các cũng đó, tướng công chân vẫn lành, cũng thể .”
Dư lão tú tài ăn vuốt râu : “A Tình, con bé bản lĩnh , phụ mẫu hưởng phúc đây.”
Tam ca ăn : “Tiểu , nhớ cho ca ca thêm một ít nhé, khi uống rượu mà nó thì thật vị!”
Tam tẩu tiếp lời: “Huynh chỉ uống rượu thôi, thật là!”
“Ha ha, tam ca, rượu đừng uống nhiều quá nhé, đậu phộng thể sẽ tự nữa, nhưng khi nào ăn, sẽ mang tới cho ca ca.”
“Muội !” Nói xong, tam ca Dư Tình Tình vốc một nắm đậu phộng tẩm rượu.
Đợi Dư Tình Tình chia cho mấy đứa cháu trai, cháu gái mỗi đứa hai đồng tiền đồng, Dư Tình Tình cùng mấy tẩu tẩu hàn huyên, đúng lúc đến chuyện sang năm nuôi mấy con gà, liền hỏi đại tẩu: “Tẩu tẩu, khai xuân tẩu gà con dư , nuôi chừng mười con, vịt cũng nuôi vài con.”
Đại tẩu Lâm thị : “Vậy là nàng hỏi đúng , năm nay định ấp thêm nhiều lắm đó, bên ngoại gia cũng cần. Còn vịt thì qua bên ngoại gia xin cho nàng mấy con là , yên tâm , cả.”
“Đa tạ đại tẩu.” Dư Tình Tình nghĩ đến việc trứng gà tự do, vui mừng khôn xiết.
Chỉ là tam tẩu Vương thị chua ngoa một câu: “Ấy da, , gả đến Thạch gia nàng mày mò đậu phộng kiếm tiền thế, đây ở nhà chẳng thấy nàng vất vả như . Đậu phộng giờ bán ở tửu lầu cũng khá chạy, còn nuôi gà vịt gì nữa chứ.”
Gà Mái Leo Núi
Dư Tình Tình vốn vị tam tẩu chút tiểu gia trưởng, nhưng cũng chẳng nên sóng gió gì lớn.
“Tam tẩu , gả mới ở ngoại gia là nhất. Các cũng đó, tướng công thương, tiền thuốc men cũng thiếu ít, còn cách nào. Ở ngoại gia, phụ mẫu , các tẩu tẩu thương yêu, nào cần tự lo lắng gì.”
“Vậy , nàng xem tam ca nàng yêu thích đậu phộng tẩm rượu như , nàng hãy cho cách , như cũng đỡ cho tam ca nàng ăn nhờ nàng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tho-san-ta-treu-choc-lai-sung-ta-nhu-bao-vat/chuong-16-mung-hai-tet.html.]
Dư Tình Tình đang nghĩ cách đáp lời, mẫu Dư Tình Tình bước cửa, mặt nặng mày nhẹ liền trách mắng: “Con dâu thứ ba nhà , lão tam dù cũng là trướng phòng , thiếu con ăn thiếu con uống ? Đừng vì tiền mà lạc lối!”
Tam tẩu thấy chồng mặt nặng mày nhẹ, sắc mặt, dậy bỏ : “Nương, con đây xót tiểu , các cứ chuyện , con xem thằng bé dậy .”
Đại tẩu cũng nhà bếp, liền chào hỏi ngoài.
Mẫu Dư Tình Tình vẫn quên trừng mắt tam tẩu một cái, Dư Tình Tình vội kéo mẫu xuống, : “Nương, đừng quản tam tẩu nữa, nàng thỉnh thoảng mới thôi, bản tính .”
“Vẫn là nhờ và đại tẩu nàng kìm đó, thì nàng bay lên trời .”
Mẫu Dư Tình Tình quên chuyện chính, xong uống một ngụm nước ấm, mắt nheo , : “A Tình , thấy Thanh Phong về, sắc mặt cũng tệ, giờ gặp cũng gọi nhạc mẫu thành tâm hơn nhiều đó.”
“Thật , thì quá ạ.” Dư Tình Tình đương nhiên Thạch Thanh Phong gần đây sắc mặt quả thật còn nghiêm nghị như , lẽ là do mấy ngày nay nàng chăm sóc y, cảm hóa y.
Mẫu Dư Tình Tình uống một ngụm nước ấm, Dư Tình Tình, do dự một lát, cân nhắc : “A Tình, vị tú tài nhà họ Lâm đó, cưới tiểu thư nhà Vương viên ngoại, đó phát hiện còn thể trinh nguyên, giờ đều nhà họ Lâm hưu tiểu thư Vương đó về!”
Dư Tình Tình mẫu năng cẩn trọng như , bà dò xét. Nàng là nguyên cái loại đầu óc chỉ yêu đương, huống hồ, loại như Lâm Hạo Nhiên nàng thật sự chẳng ưa nổi. Tú tài công thì chứ, thật còn kém xa Thạch Thanh Phong.
“Nương, đừng dò xét con nữa, con đối với , tâm tư gì.”
Mẫu Dư Tình Tình Dư Tình Tình, cái tên đó nàng cũng biểu cảm gì, còn thẳng thắn tâm tư, cuối cùng cũng yên lòng, nhưng cũng kìm dặn dò: “Không tâm tư gì là , con và Thanh Phong hãy sống với , sinh thêm vài đứa con, cuộc sống sẽ tệ , con ?” “Biết , nương, tin con, con sẽ sống thật .” Dư Tình Tình đương nhiên sẽ sống thật , dù giờ nàng cũng đang sống với Thạch Thanh Phong, đương nhiên, cuộc sống sẽ trở nên hơn!
Đến buổi chiều, mẫu Dư Tình Tình vẫn hai Dư Tình Tình ở qua đêm về, nhưng trong tình trạng của Thạch Thanh Phong như , cũng tiện lắm, Dư Tình Tình liền quyết định về nhà.
Đi đường, lúc gặp Hạ thẩm tử nhà Dư Tín thúc, vị Hạ thẩm tử vốn thích buôn chuyện, Dư Tình Tình vài câu chúc mừng năm mới may mắn, tiếp tục về phía .
vị Hạ thẩm tử thấy hai , đúng lúc chuyện để , liền kéo Dư Tình Tình và : “A Tình, chúc mừng năm mới, chúc mừng năm mới, phát tài! Ta cho con , mấy ngày vị tú tài trẻ tuổi nhà họ Lâm cưới một nữ tử còn trong sạch đó! Vị tú tài giá mà cưới con thì quá. Nào ngờ A Tình cũng gả chồng , thì A Tình con thành phu nhân của tú tài !”
Dư Tình Tình đảo mắt xem thường, mặc dù chuyện đây của nguyên , trong thôn ít nhiều lời đàm tiếu, giờ Thạch Thanh Phong ở bên cạnh, là ngày chúc Tết, vị Hạ thẩm tử còn những chuyện .
“Hạ thẩm tử, đừng đùa nữa, vị tú tài chẳng liên quan gì đến con, chúng con xin phép về đây.”
Dư Tình Tình đỡ Thạch Thanh Phong liền tăng nhanh bước chân.
Hạ thẩm tử Dư Tình Tình vẻ mặt chẳng bận tâm, biểu cảm gì, thấy trò , trong lòng vui, liền khạc một tiếng bóng lưng Dư Tình Tình: “Giả vờ giả vịt gì chứ, ai con thanh bạch . Xì!”
Dư Tình Tình rõ câu phía , nhưng Thạch Thanh Phong thính tai, rõ mồn một lời Hạ thẩm tử .
Y siết chặt hai tay chiếc nạng, thở định, cúi đầu Dư Tình Tình, thấy nàng như chuyện gì, y nới lỏng tay một chút, đầu bóng lưng Hạ thẩm tử, sắc mặt u ám khó lường.