Thợ Săn Ta Trêu Chọc , Lại Sủng Ta Như Bảo Vật - Chương 27: Kiếm Được Một Khoản Nhỏ
Cập nhật lúc: 2025-09-10 10:30:52
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dư Tình Tình trở mặt Thạch Thanh Phong, thấy trán lấm tấm mồ hôi. Nàng liền lấy khăn tay của lau mồ hôi cho , lau : "Tướng công, giờ mới tháng ba, còn cảm thấy lạnh mà đổ mồ hôi ."
Thạch Thanh Phong cũng chẳng , cúi đầu để Dư Tình Tình tiện lau mồ hôi. Tai ửng hồng, đáp: "Không , lát nữa sẽ thôi, nóng."
Nàng nghĩ chắc là do gánh vác suốt đường nên mới nóng bức . Dư Tình Tình nghĩ thà mau chóng mở bán, bán xong thì mua chút đồ ngon về tự thưởng cho .
Dư Tình Tình chuẩn cất tiếng rao, nàng nghĩ kỹ lời lẽ từ tối qua, bây giờ chính là lúc để chúng phát huy tác dụng. Nàng hắng giọng, cất tiếng rao bán: “Mời qua đây xem một chút, một chút, các hài tử, các nương tử, ngang qua đừng bỏ lỡ! Kẹo quấn, vui ngon; kẹo đậu phộng, món ngon lượng hạn, ai đến sớm sớm!”
Tiếng rao của Dư Tình Tình quả nhiên thu hút một đám đông vây quanh. Những ngang qua cũng dừng bước, xem rốt cuộc là bán thứ gì. Chỉ trong một khoảnh khắc, mặt Dư Tình Tình và Thạch Thanh Phong vây kín một vòng lớn.
Một tiểu nương tử hỏi: “Bán món ngon gì , từ đậu phộng ?”
Dư Tình Tình tươi đáp: “Một là kẹo đậu phộng, nương tử nếm thử xem, năm văn năm khối, mười văn mười hai khối. Một là kẹo quấn, càng quấn càng ngon, mỗi cái năm văn.”
“Mắc , cho nếm thử một miếng .”
Dư Tình Tình lập tức đưa một miếng nhỏ cắt sẵn cho tiểu nương tử , đồng thời cũng cho những đứa trẻ xung quanh và mấy tiểu nương tử đang nếm thử.
Tiểu nương tử nếm thử, thấy kẹo đậu phộng ngọt mà ngấy, giòn tan dai dai, quả thực tệ, chỉ là giá cả thực sự quá đắt. nếm , đành giả vờ : “Cũng thường thôi, còn dính răng nữa, nhà thích ăn.” Nói xong liền bỏ .
Dư Tình Tình cũng chẳng thấy , giá là nàng tính toán kỹ càng , đắt cũng đáng, dù cũng tốn ít tâm sức.
Thạch Thanh Phong cũng lo lắng giá đắt quá , nhưng gì, chỉ cạnh Dư Tình Tình, sợ xung quanh chen lấn nàng.
Sau khi tiểu nương tử rời , Dư Tình Tình mấy nếm thử, tươi hỏi: “Có mua vài cái ?”
Gà Mái Leo Núi
Mấy tiểu nương tử nếm thử lúc nãy tích cực, nhưng khi mua thì ai nấy rụt rè. Chỉ một hào sảng mười hai cái, Dư Tình Tình nhanh nhẹn dùng giấy dầu bọc kỹ mười hai cái, đưa cho tiểu nương tử mua.
Dư Tình Tình thu mười văn tiền, đưa cho Thạch Thanh Phong.
Thạch Thanh Phong hiểu ý, nhận lấy tiền, bỏ túi tiền.
Trong lúc đó, Dư Tình Tình rao bán mấy tiếng, bởi vì quá nhiều nếm thử, nên khi nàng rao, nàng sẽ giá , như , những ai nếm cũng sẽ nắm rõ trong lòng.
Việc bán hàng nhanh chậm, Dư Tình Tình cảm thấy cổ họng đau rát, vì nàng gọi quá lớn tiếng, chút hao tổn giọng.
Kẹo đậu phộng bán nhanh hơn, còn kẹo quấn vì thể thử nên bán . Dư Tình Tình vốn nghĩ nếu bán hết thì để ăn cũng , nhưng ngờ kẹo quấn là thứ bán chạy nhất, đây là nhờ việc Hoa Nhi cho ăn và khoe khoang .
Quả nhiên sai, đối diện với Tôn lão gia tử một phụ nhân bán vịt, đứa con trai nhỏ mà nàng mang theo thấy kẹo quấn trong tay Hoa Nhi, thấy Hoa Nhi chơi kẹo quấn, thấy thật vui nhộn còn thể ăn . Mẹ nó mua vịt xong chuẩn , đứa bé trai nhất quyết , đó còn ầm ĩ.
Mẹ đứa bé trai còn cách nào, đành hỏi món kẹo bán ở , Hoa Nhi liền , ở chỗ dì đối diện bán. Phụ nhân liền kéo đứa bé trai đến mua.
Đứa bé trai thấy kẹo quấn, liền nín . Mẹ nó giá xong cũng do dự một lúc, nhưng chắc là gia cảnh cũng khá giả, nên cũng mua. Đứa bé trai cầm kẹo quấn, liền cắn một miếng, lập tức toe toét, phụ nhân còn tức giận vỗ m.ô.n.g nó một cái: “Ngon , hả? Lần mà còn như , quăng ngươi ngoài đường mà cho thỏa !”
Không vì kẹo quấn khai trương hồng phát , đó càng ngày càng nhiều trẻ con đến mua, chẳng mấy chốc, kẹo quấn bán hết sạch. Trong đó, một tiểu nương tử một lúc mua đến mười cái khiến Dư Tình Tình ấn tượng sâu sắc.
Tiểu nương tử đó là chút gia sản, phía còn nha tiểu tư theo hầu. Mặc dù nàng cố gắng ăn mặc quá nổi bật, nhưng Dư Tình Tình vẫn nhận đó là tiểu thư của một gia đình quyền quý. Hơn nữa nàng còn rằng ăn kẹo quấn, ban đầu chỉ mua một cái, khi nếm thử một miếng, mua thêm chín cái nữa, xem cũng là một thích ăn đồ ngọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tho-san-ta-treu-choc-lai-sung-ta-nhu-bao-vat/chuong-27-kiem-duoc-mot-khoan-nho.html.]
Đến trưa, kẹo đậu phộng cũng bán gần hết. Dư Tình Tình mặt đất, phía vẫn luôn là Thạch Thanh Phong rao bán, Dư Tình Tình thu tiền. Bây giờ khó khăn lắm mới bán hết, Thạch Thanh Phong hỏi Dư Tình Tình: “A Tình, nàng đói ?”
Dư Tình Tình đói từ lâu , bây giờ cũng bán gần xong, nàng liền : “Tướng công, hôm nay chúng đến trấn ăn chút gì đó , cũng đói , đói ?”
“Đi thôi, ăn chút gì đó về.”
Dư Tình Tình và Thạch Thanh Phong cũng kén chọn, thẳng đến tiệm mì đối diện và gọi hai bát mì.
lúc Tôn lão gia tử cũng dẫn Hoa Nhi đến ăn mì, họ ăn xong, Tôn lão gia tử đưa mấy con vịt giữ cho Dư Tình Tình.
Dư Tình Tình nhận lấy, chuẩn đưa tiền cho Tôn lão gia tử. Tôn lão gia tử kiên quyết chịu nhận, hai nhường nhịn hồi lâu, còn cách nào, Dư Tình Tình đành cất tiền , Tôn lão gia tử lúc mới hài lòng về nhà.
Dư Tình Tình gọi ba bát mì trứng đơn giản. Khi mì mang lên, một quả trứng chiên vàng ươm bát mì khiến Dư Tình Tình càng thêm đói bụng, nàng đưa cho Thạch Thanh Phong một đôi đũa, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Mì khá nhiều, Dư Tình Tình ăn một nửa no, còn một nửa. Nhìn bát mì còn sót , ăn thì thật lãng phí.
Thạch Thanh Phong ăn xong từ sớm, cho dù là hai bát, đối với mà , cũng chỉ no bảy phần. Thấy Dư Tình Tình cứ chằm chằm bát mì, Thạch Thanh Phong đoán Dư Tình Tình no , cũng hề ghét bỏ, trực tiếp bưng lấy bát mì của Dư Tình Tình : “A Tình, ăn no thì đưa cho .”
“Tướng công, cái ăn , ...” Dư Tình Tình thấy Thạch Thanh Phong chỉ hai ba miếng ăn sạch bát mì còn , hề ghét bỏ, nên cũng gì thêm.
Hai ăn xong, Dư Tình Tình những con vịt con trong lồng, thấy chúng lanh lợi. Nghĩ đến việc trồng dưa hấu, liền với Thạch Thanh Phong: “Tướng công, mua hạt dưa hấu, thể mua về trồng một ít ?”
Ruộng đất trong tay Thạch Thanh Phong mỗi năm đều phân chia rõ ràng, tổng cộng chỉ hơn một mẫu đất khô cằn, và hơn ba mẫu ruộng nước, ba chia đều, đều như . Dù thì ruộng nước cũng cày cấy mấy, trồng dưa hấu cũng tệ, vì gật đầu với Dư Tình Tình: “Được, nhưng ít trồng dưa hấu lắm, cách trồng dưa hấu nhờ nông phu chỉ dạy, tiên hãy đến tiệm lương thực mua ít hạt dưa hấu .”
Hai đến tiệm lương thực, Dư Tình Tình hỏi chưởng quầy hạt dưa hấu , kết quả là , nhưng một gói nhỏ mười văn, bên trong còn chẳng mấy hạt, điều thật quá đáng! Dư Tình Tình hỏi chưởng quầy tiệm: “Chưởng quầy, hạt dưa hấu đắt thế ạ?”
Chưởng quầy tiệm lương thực đáp: “Hạt dưa hấu khó kiếm, chỉ tiệm của mới bán thôi, nhiều trồng, nhưng trồng thì dưa ngọt lắm!”
Dư Tình Tình đành cắn răng trả tiền mua hạt giống. Nàng cũng trồng dưa hấu, dù kiếp cũng từng trồng ban công , bây giờ hạt giống là , trồng dưa ăn là .
Mua xong hạt giống, Dư Tình Tình mua một ít vải chất lượng , chuẩn tự mấy bộ nội y, khố lót, chiếc yếm của cổ đại , quả thực mấy dễ chịu chút nào.
Hai cuối cùng cũng về đến nhà, Tùng Tử đang trong sân ăn kẹo quấn, cục kẹo ăn cả buổi mà vẫn hết. Vừa chơi ăn, Tùng Tử cũng tìm những bạn nhỏ khác, cứ một từ từ trong sân ăn. Thấy Dư Tình Tình và Thạch Thanh Phong bước , thằng bé còn lưng , đầu tiên thèm chào hỏi, còn sợ tranh kẹo với nó nữa chứ.
Dư Tình Tình đồ ăn ngon đương nhiên quên Tùng Tử, sáng để một ít kẹo quấn và kẹo đậu phộng ở nhà. Buổi tối, mấy trong nhà nếm thử kẹo đậu phộng, khen Dư Tình Tình đến mức nàng ngượng ngùng.
Đợi Dư Tình Tình và Thạch Thanh Phong về phòng, hai đếm tiền đồng mãi mới xong. Không ngờ, tổng cộng hơn năm trăm đồng, trừ chi phí, ít nhất cũng kiếm ba trăm văn .
Dư Tình Tình vui mừng khép miệng, ôm tiền hôn Thạch Thanh Phong một cái, : “Tướng công, hôm nay chúng kiếm một khoản nhỏ !”
Thạch Thanh Phong cũng vui vẻ, cất xong xâu tiền cuối cùng : “A Tình, đây là công lao của nàng, sẽ kiếm tiền, nàng cứ nuôi gà, nuôi vịt, nhẹ nhàng hơn.”
“Ta , tướng công, mệt cả ngày , cất kỹ tiền , mau ngủ thôi.” Dư Tình Tình hôm nay đặc biệt mệt mỏi, cổ họng cũng vẻ thoải mái.
Hai giường, chẳng mấy chốc, đều chìm giấc ngủ sâu.