Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 69.

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:42:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Là Giản Thi tiểu thư tìm , bảo tiết lộ lịch trình của ngài cho cô .”

Phó Thịnh Niên vốn đoán chuyện , nên mặt lộ chút ngạc nhiên nào, tiếp tục lạnh lùng hỏi: “Cô đưa cho cô bao nhiêu tiền?”

“Phó tổng, xin tha cho , dám nữa .”

“Không dám nữa?”

Thư ký Lâm vội vàng lắc đầu: “Không , đảm bảo sẽ dám nữa.”

“Cô sa thải .”

“Phó tổng, thật sự dám nữa …”

Phó Thịnh Niên buồn để ý đến cô nữa, nhưng cũng bảo cô rời ngay. Anh đầu Điền Dã, trầm giọng hỏi: “Thứ bảo tìm ?”

“Đã tìm đủ cả .”

Hạt Dẻ Rang Đường

“Mang theo mấy thứ đó, đến bệnh viện.”

Phó Thịnh Niên dậy, khoác áo , liếc thư ký Lâm một cái với Điền Dã: “Dẫn cô theo.”

Mặt thư ký Lâm lập tức trắng bệch, bệt luôn xuống đất.

Điền Dã tiến lên, túm cô dậy, kéo lôi khỏi văn phòng.

——

Biệt thự nhà họ Phó.

Chín giờ sáng, Giản Dao tỉnh dậy.

Nhìn tấm rèm lay động theo gió một lúc, cô mới chống tay dậy, phòng tắm tắm rửa.

Trang điểm kỹ càng xong, cô đồ xuống lầu.

Lão phu nhân đang ăn sáng trong phòng ăn. Cô như thường lệ đến, kéo ghế xuống.

Thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch như tờ giấy, lão phu nhân lo lắng mặt: “Sao sắc mặt cháu kém thế ?”

“Có ạ?”

Cô tưởng trang điểm thì trông sẽ tươi tắn hơn.

Lão phu nhân thở dài, quan sát cô một lượt, phát hiện cô gầy , bèn : “Cháu ăn nhiều một chút , đừng quá để ý đến vóc dáng. Nhà họ Phó chúng trông chờ tiền đóng phim của cháu , thể nhận ít phim thôi thì nhận ít.”

Cô gật đầu: “Cháu ạ.”

Đang ăn, quản gia Quyền hớt hải từ ngoài chạy : “Thiếu phu nhân, tài xế đến đón cô .”

“Đón gì?”

“Là thiếu gia bảo đến đón.”

Sắc mặt Giản Dao lạnh xuống, vui : “ đang ăn.”

“Vậy bảo tài xế đợi một lát…”

“Không cần.”

Nghe là Phó Thịnh Niên bảo tài xế đến đón, Giản Dao lập tức còn tâm trạng ăn uống, cô dậy xách túi bước ngoài.

Ra đến cổng, thấy lão Lý đang cạnh xe đợi cô, cô bước tới hỏi: “Phó Thịnh Niên bảo chú đón ?”

“Phó tổng đến bệnh viện, bảo cô đến phòng bệnh của Giản tiểu thư tìm .”

sững , hỏi tiếp: “Anh đến đó để ?”

“Không , chỉ bảo đưa cô đến đó.”

Cô do dự một chút cũng lên xe.

Nhà họ Phó cách bệnh viện xa, qua trung tâm thành phố nên kẹt xe. Giản Dao là đến bệnh viện .

phòng bệnh của Giản Thi, bên trong chỉ Mạnh Mỹ Trúc và Giản Thi.

Mạnh Mỹ Trúc đang đút cháo cho Giản Thi, thấy cô bước liền ném luôn cái bát xuống, tức giận xông đến định đánh, nhưng cô đẩy một phát.

Mạnh Mỹ Trúc loạng choạng lùi mấy bước suýt nữa thì ngã.

Giản Thi hoảng hốt hét lên: “Chị đừng bắt nạt !”

bắt nạt cô?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-69.html.]

Giản Dao bật lạnh: “Rõ ràng là bà xông đến đánh , chỉ là tự vệ.”

“Cô đừng vội đắc ý, Niên sắp ly hôn với cô . Không bao lâu nữa cô sẽ tống tù, ít nhất là mười năm. Đến lúc cô tù, con của Niên cũng học tiểu học .” Giản Thi lạnh, những điều cô tưởng tượng sẽ xảy .

“Cô thật là thâm độc, gương mặt thì vô tội mà tâm địa rắn rết. Trước đây còn tưởng cô chỉ đơn thuần là nuông chiều từ bé, ngờ cô giống hệt cô, độc ác vô cùng. nào con nấy!”

Giản Dao gần như phát điên, cô ném túi xách xuống đất, tức giận xắn tay áo lên.

Dù gì chứng cứ cũng rõ ràng, cô còn cách nào biện minh, thì chơi tới cùng. Hôm nay cô xử lý cặp con cho trò, cùng lắm là thêm một tội cố ý gây thương tích.

Thấy cô hằm hằm như g.i.ế.c , Giản Thi lập tức sợ hãi, cuộn trong chăn như một quả bóng.

Mạnh Mỹ Trúc chắn mặt Giản Dao, cô tát một cái ngã lăn đất.

“Con tiện nhân , mày dám—”

Câu hết, Giản Dao nhấc chân, chiếc gót nhọn của giày cao gót dẫm thẳng lên bàn tay bà đang chống đất, khiến bà hét lên một tiếng thảm thiết.

Giản Dao bước qua tay Mạnh Mỹ Trúc như chuyện gì, thẳng đến mặt Giản Thi.

Cô giật mạnh tấm chăn đang trùm Giản Thi, kéo cô dậy, cánh tay giơ lên chuẩn đánh, thì cổ tay ai đó giữ chặt.

đầu , thấy khuôn mặt tức giận của La Tây.

“Cô đang cái gì ? Mới ngoài một lát phát điên ?”

La Tây gần như gào lên với cô.

lạnh: “Ngu ngốc.”

“Cô gì?”

là ngu ngốc.”

La Tây nghiến răng, hất mạnh tay cô .

cam lòng định nhào đến chỗ Giản Thi, nhưng còn kịp tới gần La Tây giữ chặt hai tay.

“Thả !”

“Vừa mới bảo lãnh ngoài, cô dám đến đây gây chuyện, gan cũng to đấy.”

Xét thấy hiện tại Giản Dao vẫn còn là Phó phu nhân, La Tây dám tay mạnh, nhưng sợ cô Giản Thi thương.

Anh tháo cà vạt xuống, dứt khoát trói tay cô lưng, ép cô xuống sofa bên cạnh, giữ chặt vai cho cô vùng dậy.

“Thi Thi, em đừng sợ. Anh lập tức gọi cảnh sát, đợi cảnh sát đến đưa cô .” La Tây lấy điện thoại trong túi blouse trắng .

Giản Dao tức đến mức bật .

“Anh đúng là đồ ngu, lợi dụng mà .”

La Tây chẳng tranh cãi, một tay đè vai cô, tay bấm gọi .

cuộc gọi còn kịp thực hiện thì cửa phòng bệnh đẩy .

Điền Dã xách theo một chiếc túi đen, tay còn kéo theo thư ký Lâm bước , đó là Phó Thịnh Niên với vẻ mặt u ám.

La Tây gần như phản xạ điều kiện mà rút tay đang đè vai Giản Dao .

Giản Dao bật : “Bác sĩ La, sợ cái gì? Vừa nãy dữ lắm mà, còn trói cơ mà.”

Nghe thấy , Phó Thịnh Niên lập tức bước nhanh tới mặt cô, thấy tay cô thật sự trói lưng, liền đá cho La Tây một phát.

La Tây đá lăn đất, chật vật bò dậy, cố giữ bình tĩnh phủi dấu giày áo blouse.

Chiếc cà vạt trói tay Giản Dao nhanh chóng Phó Thịnh Niên tháo . Cô dậy định về phía Giản Thi thì kéo , ấn trở sofa.

Người đàn ông cô chăm chú, đôi mắt đen sâu thẳm khiến thể đoán đang nghĩ gì.

“Em đừng nhúc nhích, ngoan ngoãn yên, để xử lý.”

Giản Dao ngẩn , nghi hoặc liếc Điền Dã, thư ký Lâm đang kéo theo.

“Lấy đồ .” Phó Thịnh Niên .

Điền Dã đẩy thư ký Lâm đến mặt Giản Thi, sắc mặt Giản Thi lập tức trắng bệch.

Thư ký Lâm dám , chỉ cúi gằm đầu.

“Anh Niên, định ?” Giản Thi hoảng loạn, nhưng ngoài mặt vẫn cố giả vờ bình tĩnh.

Thấy Điền Dã lấy từ trong túi đen hai thứ: một chiếc hộp quà màu trắng và một tấm thiệp, cả hai đều đựng trong túi nhựa trong suốt, tim cô đập mạnh đến mức như nhảy khỏi cổ họng.

Loading...