Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 70.

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:42:59
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Mỹ Trúc vẫn còn đang quỳ đất, ôm bàn tay Giản Dao giẫm trầy xước mà rơi nước mắt. Thấy Điền Dã ném hộp quà trắng và tấm thiệp xuống mặt Giản Thi, bà lập tức dậy, lên giường, ôm lấy Giản Thi như báu vật.

“Thư ký Lâm khai nhận là do cô tiết lộ lịch trình hằng ngày của cho cô. Con d.a.o găm cô gửi cho Giản Dao cũng tìm thấy trong hộp quà, thể tìm dấu vân tay của cô hoặc cô. Ngoài …” Phó Thịnh Niên rút từ túi áo khoác một chiếc bút ghi âm, lạnh lùng Giản Thi , “Cuộc chuyện tối qua, ghi âm .”

Giản Thi mở to mắt, cả ngây như phỗng.

Sắc mặt Phó Thịnh Niên tối sầm, xuống cạnh Giản Dao, vòng tay ôm lấy vai cô, kéo cô tựa sát lòng .

Giản Dao sững sờ.

Thì vẫn luôn bận rộn vì tìm chứng cứ, là để minh oan cho cô?

Dù cô nội dung đoạn ghi âm là gì, nhưng gương mặt Giản Thi như sét đánh, cô Phó Thịnh Niên nắm bằng chứng giá trị.

Anh… cứu cô thêm một nữa.

“Giản Thi tiểu thư, cô lợi dụng thông tin lịch trình của Phó tổng từ thư ký Lâm, đặt bàn ăn từ sớm để tối dẫn Phó phu nhân ăn, nên trưa hôm đó cô giả vờ gửi quà đến phòng nghỉ của phu nhân, giấu hung khí trong đó. Tối hôm , cô cố tình giả vờ ‘tình cờ’ gặp ở nhà hàng, diễn một vở kịch, tự cầm d.a.o đ.â.m , vu oan cho Phó phu nhân.” Điền Dã từng chữ từng câu vạch trần hành vi của Giản Thi, đó phát đoạn ghi âm mà Phó Thịnh Niên thu trong phòng bệnh tối qua.

Nghe xong, Giản Dao từ từ đầu đàn ông bên cạnh. lúc , Phó Thịnh Niên cũng sang cô, ánh mắt hai chạm .

Trong ánh mắt , mang theo cưng chiều và một nụ nhè nhẹ, còn vẻ giận dữ hôm qua trong thư phòng nữa.

Phó Thịnh Niên nhẹ nhàng ép đầu cô tựa n.g.ự.c , bàn tay xoa nhẹ mái tóc cô: “Có ở đây, em sẽ tù.”

Giọng dịu dàng, khiến mắt cô bỗng nóng lên, nước mắt lăn tròn trong khóe mắt.

“Những thứ sẽ giao cho cảnh sát, đều là bằng chứng lợi. Cô bịa đặt sự thật, vu khống hãm hại khác, cố ý khiến khác truy cứu hình sự. Giản tiểu thư, hành vi của cô đủ để kết án .” Giọng Điền Dã lạnh như băng.

Giản Thi run rẩy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, Mạnh Mỹ Trúc ôm chặt lấy cô , bảo vệ như thể sợ con gái ai cướp mất.

“Giản tiểu thư, nếu cô chủ động rút đơn kiện, Phó tổng thể tha cho cô , nhưng sẽ .” Điền Dã liếc Phó Thịnh Niên, rõ thái độ.

Khuôn mặt Giản Thi vốn tái nhợt bỗng nhiên nở một nụ , một nụ đắc ý. Cô sang Giản Dao, ánh mắt như đang : Thấy ? Anh Niên vẫn nỡ tổn thương . Anh sẽ để .

Nhìn ánh mắt ngập tràn ý đó, lòng Giản Dao bỗng chùng xuống.

Cô rút tay khỏi vòng ôm nơi eo Phó Thịnh Niên, giãy khỏi lòng .

“Anh định tha cho cô ?”

Khi thốt câu đó, giọng cô run lên.

Giản Thi dàn dựng cả màn kịch nhằm đẩy cô tù. Thế mà Phó Thịnh Niên gọi đó là “giúp cô đòi công bằng”?

Cô lạnh mặt, bật dậy, xách túi rời .

Phó Thịnh Niên lập tức đuổi theo.

Ra đến hành lang, cô giữ chặt, kéo mạnh lòng, eo cánh tay rắn chắc của siết lấy, má áp sát n.g.ự.c , nửa thể động đậy.

“Anh đảm bảo, cô sẽ tổn thương em nữa.” Giọng Phó Thịnh Niên vang lên đỉnh đầu cô.

Cô cảm thấy nực đến mức chịu nổi.

“Anh đảm bảo? Dựa dám bảo đảm Giản Thi? Anh nhân từ với cô như , chẳng qua là nỡ để cô chịu khổ trong tù đúng ? Anh vẫn còn yêu cô ? Vậy em thì là gì hả?”

Từng chữ từng câu của Giản Dao mang theo đau đớn và chất vấn.

Phó Thịnh Niên bỏ công thu thập chứng cứ để cứu cô, cô cứ ngỡ thấy một chút quan tâm từ . Thế mà giờ đây thứ đảo ngược, khiến cô cảm giác như một tia sét giáng từ đầu xuống chân, tê liệt.

Cô chợt nhớ đến câu trong đoạn ghi âm của Phó Thịnh Niên: “Cô tha cho cô , tha cho cô.”

Hóa ngay từ đầu Giản Thi đang hãm hại cô, nhưng hề ý định truy cứu trách nhiệm của Giản Thi.

Cuối cùng thì vẫn còn tình cảm với Giản Thi, nỡ tay với cô .

Cô như rơi hầm băng lạnh lẽo, cả run rẩy ngừng.

“Buông .”

Cô nghiến răng, tức giận : “Nếu yêu cô đến thế, nỡ để cô tù, thì cưới cô , tại cứ bám riết lấy chịu ly hôn?”

Kiếp chắc cô nợ Phó Thịnh Niên quá nhiều, nên kiếp mới chịu giày vò đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-70.html.]

Tim đau âm ỉ như ai xé toạc một lỗ lớn, khiến cô .

tức giận, oán hận, ôm chặt trong lòng thoát , liền cúi đầu, cắn mạnh vai , dồn hết sức lực cú cắn .

“Đủ , theo về, chuyện phía cứ để Điền Dã xử lý.”

chịu buông .

Phó Thịnh Niên cảm thấy vai đau nhói, đang cắn vẫn hề giảm lực.

Nếu nhờ chất liệu áo khoác dày và chắc, khi chỗ thịt vai cô cắn toạc .

“Bây giờ em đang mất bình tĩnh.” Anh trầm giọng .

Giản Dao lạnh trong lòng.

, cô mất bình tĩnh thật. Cô hận Phó Thịnh Niên quá nhân từ với Giản Thi.

Giản Thi thể bày mưu hãm hại cô một , thì sẽ thứ hai.

Mạnh Mỹ Trúc dám g.i.ế.c cô, thì sớm muộn cũng sẽ tay với cô.

Sự mềm lòng nhất thời của Phó Thịnh Niên, sớm muộn gì cũng sẽ hại c.h.ế.t cô.

“Vẫn chịu buông ?” Giọng đàn ông càng trầm xuống.

Cô càng cắn mạnh, càng tàn nhẫn.

Phó Thịnh Niên nhíu chặt mày, trong mắt thoáng hiện vẻ nỡ, nhưng cuối cùng vẫn vung tay, c.h.é.m nhẹ cổ cô.

Tầm mắt của cô chợt mờ , thể mềm nhũn, ngất trong lòng .

Khi tỉnh , cô chiếc giường lớn trong phòng.

Hạt Dẻ Rang Đường

Phó Thịnh Niên bên cạnh, ánh mắt phức tạp cô.

“Đồ khốn.” Cô tỉnh táo , mở miệng mắng.

Ánh mắt Phó Thịnh Niên lạnh : “Anh là đồ khốn? Em thật sự đưa Thi Thi tù đến ?”

lạnh: “Chẳng lẽ nên ?”

“Cô là em gái em.”

“Em gái?”

Phải, Giản Thi là em gái cô. chính em gái tống cô tù, của cô thì g.i.ế.c c.h.ế.t cô.

Người em gái còn chút tình nào với cô, cô còn nhẫn nhịn gì nữa?

“Chuyện sẽ khiến Thi Thi nhận lầm. Cô vốn là cô gái , là do từ chối ly hôn nên mới kích động khiến cô chuyện dại dột. Em…”

“Phó Thịnh Niên!” Cô giận đến mức bật dậy, vớ lấy gối ném , “Nếu Thi Thi trong mắt như , thì ly hôn , nhường chỗ cho cô !”

Phó Thịnh Niên giơ tay đỡ lấy gối, giật xuống, vứt sang một bên, hai tay nắm lấy vai cô, cố nén lửa giận: “Em bình tĩnh chút .”

Cô hất tay , xuống giường, tức giận lao phòng đồ, lôi chiếc vali từ tủ xuống, vơ hết quần áo nhét trong một cách lộn xộn.

Phó Thịnh Niên ở cửa cô, chỉ thấy cô đang ầm ĩ.

“Anh , sẽ ly hôn. Em đừng loạn nữa.”

loạn, thật đấy.”

Cô nhét đại đống quần áo vali, kéo mạnh cửa.

Phó Thịnh Niên túm lấy cổ tay cô: “Em thể bình tĩnh một chút ?”

“Buông !”

“Giản Dao, em cố tình chọc tức ?”

Cô hất tay : “Phó Thịnh Niên, chúng kết thúc .”

Loading...