Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 92.
Cập nhật lúc: 2025-08-28 10:59:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc Giản Dao công khai đến gặp Đường Tiêu rõ ràng là đang thách thức .
Cô đang chính thức tuyên chiến với ?
Phó Thịnh Niên siết chặt nắm đấm, bật dậy đá văng cái ghế mặt.
Điền Dã thấy động liền chạy , thấy tài liệu rơi đầy đất, Phó Thịnh Niên mặt đen như mực cửa sổ, một tay chống lên kính, tay đút trong túi quần, đôi mắt sâu như hồ băng lộ ánh lạnh lẽo như g.i.ế.c , khiến tim run lên một nhịp.
Rất hiếm khi thấy Phó Thịnh Niên nổi giận đến mức , khỏi cảm thấy căng thẳng.
Cẩn thận dựng cái ghế, xổm xuống nhặt từng tập tài liệu rơi đất, sắp xếp gọn gàng đặt lên bàn. Sau đó gọi dọn vệ sinh đến thu dọn ly cà phê đập vỡ.
Đang chuẩn rời thì Phó Thịnh Niên đột nhiên lên tiếng, giọng lạnh băng:
“Giúp đặt một bó hoa.”
Điền Dã lập tức gật đầu: “ ngay.”
“Hoa bách hợp.”
“Vâng.”
Giản Dao từ bệnh viện trở về, trời bắt đầu nhá nhem tối.
Cô lái xe về căn hộ, tìm một tiệm khóa điện thoại gọi đến tận nơi ổ khóa. Sau khi đổi xong, cô gọi cho quản lý Chu Hồng, bảo cô đến một chuyến, đồng thời gửi địa chỉ căn hộ qua WeChat.
Gọi đồ ăn xong, cô phòng tắm tắm rửa. Vừa đồ xong thì chuông cửa vang lên.
Cô lau tóc bằng khăn cửa, cứ ngỡ đồ ăn giao, qua mắt mèo thì phát hiện ngoài giao hàng, mà là Phó Thịnh Niên, tay còn ôm một bó hoa bách hợp lớn, rõ ràng là đến lành.
Hạt Dẻ Rang Đường
Cô nhíu mày, chẳng thèm để tâm, xoay nhà vệ sinh sấy tóc.
Phó Thịnh Niên đợi vài phút thấy ai mở cửa, bèn móc chìa khóa , nhưng tra ổ.
Ổ khóa ?
Anh c.h.ế.t trân cửa, tay cầm chìa khóa siết từng chút một.
Anh cố nhẫn nhịn, nhấn chuông thêm nữa, nhưng vẫn ai trả lời.
Anh đập mạnh cửa.
Tiếng đập vang dội từng hồi.
Giản Dao sấy xong tóc, lười biếng tựa sofa, phớt lờ Phó Thịnh Niên ngoài cửa.
Không qua bao lâu, tiếng đập cửa mới dừng , nhưng liền đó, chuông cửa vang lên hai :
“Đồ ăn của quý khách đến.”
Cô lập tức bật dậy chạy cửa, qua mắt mèo xác nhận đúng là giao hàng mặc đồng phục, bóng dáng Phó Thịnh Niên cũng biến mất.
Cô định mở cửa, nghĩ vẫn cẩn thận móc thêm chốt an từ bên trong mới hé cửa.
Vừa nhận đồ ăn từ tay giao hàng xong, lúc thì một bàn tay với những ngón tay dài thon bất ngờ thò chặn cửa, gương mặt tuấn nhưng đen như đáy nồi của Phó Thịnh Niên xuất hiện ngay mắt cô.
“Em dám đổi ổ khóa!”
Cô bật : “ gì mà dám?”
Phó Thịnh Niên cố gắng kéo cửa nhưng phát hiện cô móc chốt an bên trong.
“Cho .”
Giản Dao hít hà mùi thơm nức mũi của đồ ăn trong tay, gương mặt sắp phát điên của Phó Thịnh Niên, tâm trạng lập tức lên:
“Anh mơ .”
Cô đập mạnh tay , nhân lúc rụt tay , cô nhanh chóng đóng sập cửa .
“Giản Dao!”
Tiếng quát giận dữ của đàn ông vang lên qua lớp cửa chống trộm.
Cô xách đồ ăn phòng khách, đặt lên bàn , xuống tấm đệm đất, thoải mái mở hộp cơm , chuẩn dùng bữa.
Liếc thời gian điện thoại, mới bảy giờ tối.
Dưới tay Chu Hồng chỉ một nghệ sĩ là cô, khi gọi điện, Chu Hồng vẫn đang bận xử lý công việc của nghệ sĩ khác, rằng mười giờ tối mới thể qua .
Giản Dao lo lắng chuyện Phó Thịnh Niên vẫn còn ở ngoài gây rối khi Chu Hồng đến.
Cô tin đủ kiên nhẫn để chờ đợi đến tận lúc đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-92.html.]
Ăn xong, cô ném hộp cơm thùng rác, bếp rót một ly nước trái cây, bò ghế sofa lướt Weibo.
Bên ngoài yên tĩnh từ lâu, cô cứ ngỡ Phó Thịnh Niên rời , ngờ đến hơn tám giờ, chuông cửa vang lên.
Cô tưởng Chu Hồng đến sớm, liền dậy xem, qua mắt mèo thì thấy Phó Thịnh Niên vẫn đang đó.
Anh thật sự kiên trì.
“Ngoan, mở cửa cho .”
Giọng của đàn ông vẻ dịu , còn giận dữ như .
chỉ vì dịu giọng mà cô mở cửa thì quả là quá nực .
Cô ổ khóa chính là để ngăn .
“Anh , gặp .”
Nói xong, cô phòng khách, tiếp tục lên sofa chơi điện thoại.
Tiếng đập cửa lập tức vang lên, ồn, phiền hàng xóm.
Giản Dao phiền đến mức tâm trạng rối bời.
“Em tưởng chỉ em ổ khóa ?”
Giọng Phó Thịnh Niên vọng .
Cô bật một tiếng, vẫn thèm đáp .
Tiếng ồn kéo dài khiến hàng xóm xung quanh chịu nổi, một cuộc gọi chuyển tới ban quản lý tòa nhà.
Chỉ vài phút , quản lý và hai nhân viên bảo vệ lên.
Vừa bước khỏi thang máy, họ thấy một đàn ông đang ở hành lang, tức giận lớn một cánh cửa.
“Anh cho em thêm một cơ hội, mở cửa. Nếu mở, sẽ gọi thợ khóa đến ngay.”
…
Quản lý và bảo vệ đến gần mới nhận đàn ông đó là Phó Thịnh Niên.
“Phó , đang gì ?”
Quản lý trợn mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Phó Thịnh Niên là chủ sở hữu của căn hộ , mới chuyển đến cùng vợ lâu.
Quản lý đương nhiên nhận họ, dù cũng là thường xuyên xuất hiện trang nhất báo chí: một là doanh nhân thành đạt, là ngôi nổi tiếng, nhận cũng khó.
Sắc mặt Phó Thịnh Niên tối sầm: “Quên mang chìa khóa.”
Có dân trong tòa nhà báo rằng khả nghi gây ồn ào trong hành lang, nên quản lý mới dẫn bảo vệ lên.
Bọn họ cũng thấy tiếng đập cửa và những lời , rõ ràng bên trong , nhưng chịu mở cửa.
Xác nhận đây đúng là căn hộ của Phó Thịnh Niên, lẽ đang cãi với vợ và nhốt bên ngoài, quản lý lập tức hiểu chuyện.
“Phó , là gọi cho vợ một cuộc? Làm ồn thế cũng ảnh hưởng đến khác, báo , cũng khó xử lắm.”
Quản lý dè dặt sắc mặt Phó Thịnh Niên, nhẹ giọng khuyên nhủ.
Phó Thịnh Niên liếc xéo một cái, lạnh lùng thốt một chữ: “Cút.”
“Dạ, .”
Quản lý vội cúi đầu lùi , kéo theo hai nhân viên bảo vệ nhanh chóng chui thang máy.
Chọc nổi thì tránh là .
Dù báo, cũng lên nhắc nhở, coi như xong việc.
Giản Dao quyết tâm mở cửa, Phó Thịnh Niên cuối cùng cũng mất hết kiên nhẫn.
Anh đợi thợ khóa nữa, dù chỉ một phút, liền giơ chân đá mạnh cửa.
Giản Dao giật nảy bởi tiếng động, đầu về phía cửa.
“Rầm” một tiếng, cánh cửa đá bật đập mạnh tường, phát âm thanh vang dội, bật ngược trở , “cạch” một tiếng tự khóa .
Bên ngoài, khóe miệng Phó Thịnh Niên co giật, nhịn nổi nữa, giơ chân đá cửa nữa, để cánh cửa kịp bật , lập tức sải bước nhà.
Cánh cửa lưng phát một tiếng “cạch” tự đóng .
Anh ôm bó hoa bách hợp trong tay, bước thẳng đến chỗ Giản Dao đang sofa.