Thông Linh Giao Dịch Sư: Hướng Dẫn Mua Bán Khí Vận Nhân Gian - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-11-15 15:50:07
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đôi khi, giữa vô vàn nỗi bất hạnh, vận mệnh chút khoan dung. Trong khoảnh khắc đen tối nhất, cũng thể cảm nhận chút ấm áp len lỏi chạm nơi trái tim trong lồng ngực.

Vừa suốt một đêm, cứ ngỡ sẽ rơi thêm giọt nước mắt nào nữa. Vậy mà giờ đây, khuôn mặt còn vương nét ngây ngô của Chu Trân, thấy mũi cay cay.

Kết giao với khác cái , cũng cái dở. Cái là sẽ bớt cô đơn, còn cái dở là, khi cắt đứt một mối quan hệ, tim sẽ nhói đau.

Ánh sáng ban mai mờ ảo chiếu qua ô cửa sổ, phủ lên căn phòng một lớp ánh sáng màu vàng nhạt. Một nửa khuôn mặt của Chu Trấn ẩn trong bóng tối, đôi mắt thẳng , hiền hòa và dịu dàng đến lạ, khiến cảm giác rằng, đáng để tin tưởng.

cố nén những cảm xúc hỗn độn trong lồng ngực, khẽ chớp mắt: “Bớt nhảm.”

đói , ngoài mua bữa sáng .”

Chu Trấn gần như chạy đến quán ăn sáng gần đó. Từ xa, thấy cẩn thận trao đổi với chủ quán, gần như thể tưởng tượng giọng điệu nghiêm túc của .

“Không bỏ rau mùi, một chút nào.”

“Thêm giấm và ớt nữa.”

Sự giản dị của cuộc sống thường nhật một sức mạnh xoa dịu lòng . cúi đầu, chậm rãi mỉm . hai tiếng, bỗng cảm thấy vị ngọt ngọt nơi cổ họng. lấy khăn tay từ trong túi , khẽ lau qua môi. Một vệt m.á.u đỏ nhuộm lên chiếc khăn màu xanh nhạt, nổi bật đến gai .

May mà bảo Chu Trấn mua đồ ăn, nếu chắc chắn sẽ hoảng hốt.

nhân gian, trả giá nhiều. Đây chẳng qua chỉ là lời nhắc nhở rằng thời gian của còn nhiều nữa. , dù còn bao nhiêu thời gian, khi trút hết uất ức, cuộc sống vẫn tiếp tục.

Mặt trời lên. vẫn là Tần Thanh Đường, phụ nữ mặc sườn xám thêu hoa, lạnh lùng vô tình, chuyên giao dịch khí vận. còn việc .

Sau Tết là mùa cao điểm của những giao dịch khí vận, nhưng năm nay, những vụ tự sát dường như xảy nhiều hơn. Liên tục ba trẻ tìm đến khi tự sát, nhưng điều kỳ lạ là họ đều từ chối giao dịch, chỉ cầu xin thật nhanh.

Giống như vị khách mặt lúc , c.h.ế.t vì tự tử bằng than củi.

hỏi nữa: “Không giao dịch, đổi bất cứ thứ gì ?”

“Không mối tình nào trọn, cha cần phụng dưỡng, khoản tiền nào cần dặn dò?”

Ba phủ nhận.

Thế thì chỉ thể tôn trọng mong của khách hàng.

Theo xác suất, khách hàng tự tử thường sắp xếp việc thỏa, còn nhiều lý do để giao dịch. việc ba vị khách liên tiếp từ chối giao dịch là điều hiếm thấy.

Ra khỏi cửa, hỏi Chu Trân: “Đi hỏi Trần Ẩn xem gần đây gặp trường hợp tương tự ?”

Nửa tiếng , Chu Trấn báo : “Trong bảy ngày qua, Trần Ẩn cũng gặp hai khách tự tử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thong-linh-giao-dich-su-huong-dan-mua-ban-khi-van-nhan-gian/chuong-41.html.]

Càng ngày càng kỳ lạ.

Qua đối chiếu, cả năm vị khách đều những điểm chung :

Tuổi từ 15 đến 30. Xuất nghèo khó, tình hình tài chính . Ngoại hình bình thường, tính cách hướng nội, ít giao tiếp. Sống xa nhà để học tập hoặc việc.

đầu cánh cửa khép chặt, trong lòng dấy lên nghi ngờ.

“Tìm tài khoản mạng xã hội của những xem, khả năng họ quen ?”

Chu Trấn cố gắng tìm kiếm, nhưng thoạt , những hề mối liên hệ nào. đành tạm cho rằng chuỗi tự sát là do áp lực quá lớn trong cộng đồng trẻ.

Khách hàng tiếp theo của thì khác hẳn.

Thư Uyển Nghi, 35 tuổi, là một họa sĩ chút danh tiếng. Tuy nhiên, thứ khiến cô nổi tiếng là các tác phẩm của , mà là việc cô từ thiện suốt mười năm qua. Mỗi tổ chức triển lãm tranh, bộ tiền thu đều cô dùng để xây dựng trường học ở những vùng khó khăn.

Đến nay, cô xây mười ngôi trường tiểu học hy vọng.

Tuy nhiên, việc với cường độ cao trong nhiều năm khiến cô mắc nhiều căn bệnh. Vào ngày cô thức trắng đêm chuẩn cho triển lãm tranh mới, Thư Uyển Nghi ngừng thở. Trong đại sảnh, các bức tranh la liệt. và Chu Trấn bước chậm rãi giữa chúng. Tiếng giày cao gót đập lên sàn đá cẩm thạch, phát âm thanh trong trẻo, rõ ràng hơn bao giờ hết trong màn đêm tĩnh mịch.

Một tiếng búng tay vang lên, Thư Uyển Nghi, nãy còn đất với khuôn mặt tái nhợt, từ từ mở mắt. cúi xuống, đưa tay . " là Tần Thanh Đường. Cô Thư, nếu cô còn tâm nguyện thành trong đời, thể hợp tác với chúng ."

Thư Uyển Nghi bật ,  tiếng thật đau lòng. Phải đến năm phút , cô mới lên tiếng:

" giao dịch." "Triển lãm tranh của sẽ diễn ngày mai. cần kiếm đủ tiền để xây dựng ngôi trường thứ mười một."

Trong kiếp , Thư Uyển Nghi sẽ vận may dồi dào để thỏa sức trao đổi. Xác định xong các chi tiết giao dịch, dù cơ thể yếu ớt, cô vẫn tự tay sắp xếp triển lãm. Làm một lúc thở dốc. thấy đành lòng, bèn đẩy Chu Trấn về phía : "Cô Thư, đừng việc nặng nữa, để cho cô mượn một ."

Chu Trấn mỉm bẽn lẽn với Thư Uyển Nghi. Thế nhưng cô lùi một bước, tỏ vẻ sợ hãi: "Không, cần ." Nói khách quan thì Chu Trấn một khuôn mặt thanh tú, vô hại. Những vị khách khác từng tiếp đều quý . Đây là đầu Chu Trấn hoan nghênh.

Trong phòng trưng bày phần hỗn loạn, và Chu Trấn trở nên nhàn rỗi. chọn cách chơi game, còn Chu Trấn thì chống cằm, nghiêm túc ngắm các bức tranh. Sau một lúc, lẩm bẩm: "Tranh của cô trông thật buồn."

ngẩng đầu khỏi trò chơi: "Hả?"

"Dù mỗi bức tranh đều bình yên, tinh tế, nhưng hiểu , vẫn cảm thấy... nỗi buồn."

Ánh mắt của Chu Trấn dừng ở một điểm nào đó. Trong bức tranh đó, một cô bé gầy gò . Khuôn mặt cô ngọt ngào, đáng yêu, nhưng đôi tay giấu lưng cầm một chiếc mặt nạ vỡ, đang . Tông màu của bức tranh nặng nề và bức bối. Nhìn cơ thể căng thẳng của Thư Uyển Nghi, dường như hiểu điều gì đó. Nghệ thuật thường là sự bộc lộ từ trải nghiệm của chính bản . Có lẽ, Thư Uyển Nghi cũng đang truyền tải điều gì đó qua những tác phẩm của .

Những chuyện mà khách để giao dịch , nên chủ động tìm hiểu. nhắc nhở Chu Trấn: "Cô cần chúng , đừng phiền. Cậu tự giải khuây ." Cậu thanh niên vốn nhanh nhạy giờ ngây , nhíu mày như đang tự vấn: "Tự giải khuây là gì?"

kiên nhẫn gợi ý: "Chơi game, xem phim, truyện, trò chuyện với bạn bè – chẳng lẽ bạn học ở trường ?" Một cô bạn thiết chắc cũng đấy chứ.

Chu Trấn như bừng tỉnh, lập tức mở WeChat. Bị tính tò mò chi phối, liếc xem . Chỉ thấy tên hiển thị trong khung chat là: Trần Ẩn. Chẳng hiểu gì để với đàn ông lạnh lùng đó? Tuy nhiên, khi ánh mắt lướt qua, bắt gặp hai chữ trong dòng tin nhắn dày đặc.

[...Thanh Đường.]

Trước khi kịp phản ứng, Chu Trấn lật úp điện thoại . Bên , Thư Uyển Nghi bật đèn trong đại sảnh. Đèn trần lượt sáng lên. Trong ánh sáng đó, ánh mắt chúng gặp . Trong mắt Chu Trấn phản chiếu khuôn mặt chế giễu của . Má nhanh chóng đỏ ửng. khan, hắng giọng: "Cậu cứ thoải mái trò chuyện, ."

Loading...