Cái coi trọng, là trong mắt một ham trần trụi, cái dũng khí liều c.h.ế.t một phen.
Gia tộc chúng từ khi nguyền rủa, một lời hẹn ước với tộc thú nhân.
Người nhà họ Vân phá giải lời nguyền, thể đạt thể bất t.ử bất diệt. Còn là thú nhân khế ước, cũng thể đạt hình vĩnh viễn, đồng thời thể trường sinh.
Trong mắt thú nhân báo tuyết , một tham vọng và dũng khí thể xem thường.
"Năm năm ở chợ thú nhân, lẽ cô nhớ. Ban đầu cô coi trọng , kết quả thằng nhóc Thẩm Tịch vẫy vẫy đuôi với cô, cô liền mê hoặc, đầu chọn ."
"Thực tế chứng minh, mã chẳng ích gì, ngược khả năng giúp cô giành chiến thắng trong trò chơi ."
Thú nhân báo tuyết chính là Tự Bạch.
Vừa bôi t.h.u.ố.c cho , lải nhải ngừng.
Lời đều là lúc đó mắt, tức đến mức trở tay đ.ấ.m mặt một quyền.
"Nói chuyện bới móc chuyện cũ, rõ ràng là một thú nhân mấy lịch sự."
"Cho nên lúc đó chọn , cũng lý do."
như chặn lời , Tự Bạch bĩu môi, như thể chút cam lòng, một tay ôm lấy con mắt đ.á.n.h đến đỏ, tiếp tục tranh cãi với .
kịp để mở miệng, từ xa bỗng truyền đến tiếng trẻ con , từng hồi từng hồi.
Trong thị trấn quỷ dị , tràng âm thanh càng kinh khủng.
và Tự Bạch , vươn tay nhanh chóng đỡ dậy từ đất. Lúc vết thương băng bó, đắp thuốc, chỉ cần vận động mạnh, hẳn là sẽ hồi phục nhanh.
Tiếng của đứa trẻ vẫn tiếp tục, vẻ là một bé gái.
Sương trắng mắt chớp động, tiếng cũng càng lúc càng gần.
Ở góc cua nhanh chóng xuất hiện một bé gái mặc váy đỏ, trông vẻ tám chín tuổi, hoặc nhỏ hơn.
Cô bé lấm lem, váy còn dính máu, trông t.h.ả.m hại.
chiếc chuông nhỏ treo ở b.í.m tóc đuôi ngựa của cô bé tinh xảo. Tuy nhiên, theo động tác của cô bé, chiếc chuông kêu, trông như một vật trang trí.
"Hu hu hu... em lạc ."
Cô bé lau nước mắt, ngừng tiến gần .
Cô bé thật sự đáng yêu, đáng yêu đến mức khiến kìm mà buông lỏng cảnh giác, chỉ còn sự xót xa tràn ngập ánh mắt.
Tự Bạch lên tiếng : "Cô bé, em tìm thấy nhà ?"
Cô bé gật đầu, đôi mắt to tròn như quả nho đẫm lệ, nhanh chóng đến mặt , với vẻ mặt khao khát: "Chị ơi, chị thể giúp em tìm nhà ?"
cúi đầu cô bé, cô bé vết thương, những vết m.á.u cũng là dính từ nơi khác.
Ở mép váy còn dính vài mảnh vảy cá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thu-nhan-phan-boi-toi-trong-di-gioi-trung-hop-toi-la-ke-vo-tinh/chuong-5.html.]
Thật ánh mắt của quá thẳng thắn, cô bé véo véo góc váy, giải thích: "Em chơi suối núi, bắt một con cá, nhưng cá hung dữ lắm, để nó chạy thoát mất ..."
vươn tay, nhặt một mảnh vảy cá mép váy cô bé: "Vậy xem con cá , hung dữ thật đấy."
Cô bé vẫn tiếp tục , vươn tay kéo vạt áo , khẽ lay một cái.
"Chị ơi, chị xinh như , nhất định là . Chị thể giúp em tìm nhà ?"
"Đương nhiên th..."
"Vân Thư!"
định gật đầu đồng ý, nhưng Tự Bạch đang đỡ lập tức lên tiếng quát.
.
Hắn lắc đầu với , trong mắt hiện rõ sự cảnh giác, bảo đừng dễ dàng đồng ý.
để ý đến , vươn tay xoa đầu cô bé, cố gắng nở một nụ dịu dàng nhất: "Được thôi, chị sẽ cùng em tìm nhà."
Cô bé , vui vẻ nhảy hai cái tại chỗ, ngây thơ trong sáng, vẻ mặt hồn nhiên: "Tuyệt vời, em mời chị đến nhà em chơi!"
Nói xong, cô bé chỉ con hẻm phía , đồng thời bước tới.
"Vậy chúng về phía... Á!"
Lời cô bé xong, đ.â.m con d.a.o găm giấu trong ống tay áo cổ cô bé.
Động tác nhanh và mạnh.
thật đáng tiếc, phản ứng của cô bé cũng cực nhanh.
Cơ thể nhỏ nhắn linh hoạt như một con rắn, khi rút con d.a.o găm bằng tay , nó nhanh chóng chạy về phía , tạo cách an với , vươn tay ôm lấy lỗ m.á.u cổ, vẻ mặt đầy tủi : "Chị ơi, chị gì ?"
vẫy vẫy con d.a.o găm về phía cô bé, hì hì đáp : "Chị đưa em lên Tây Thiên!"
Trong thị trấn quỷ dị , khắp nơi đều là những con rối gỗ và sương mù.
Đột nhiên xuất hiện một cô bé ngây thơ trong sáng.
Trên dính máu, còn miệng hồ núi bắt cá, ai tin?
Nhắc đến cá...
cúi đầu vảy cá trong tay, dù cũng là mỹ nhân ngư nuôi dưỡng chân thành mấy năm trời, vảy cá Thẩm Tịch, thể quen thuộc.
Cô bé lúc còn giữ vẻ ngây thơ bên ngoài.
Biểu cảm mặt cô bé nứt toác, ẩn hiện một luồng âm khí, lúc đang trừng mắt , như thể tức giận đến cực điểm.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
nắm con d.a.o găm trong tay nghịch ngợm, thiện ý mở lời: "Bạn nhỏ lạc nhà, chi bằng đừng về nhà nữa. Hay là để chị đưa em lên Tây Thiên, thế nào?"