5.
 
Bất thình lình, m.ô.n.g   đánh một cái,  vội chui đầu  khỏi chăn thì thấy Kỳ Dương mặc đồ ở nhà  cạnh giường.
 
Ngay lập tức,  với tay cầm lấy điện thoại, ôm  lòng  hoảng hốt hỏi  : "Sao   ở nhà? Không   nên ở công ty 'đầu tắt mặt tối' ?"
 
Mặt mày Kỳ Dương lạnh tanh, đánh giá  từ đầu đến chân một lượt, ánh mắt cuối cùng dừng  ở chiếc điện thoại,  hỏi đầy ẩn ý: "Làm chuyện gì mờ ám ?"
 
"Ha ha... Nói vớ vẩn, ông đây ' ngay bóng thẳng'."
 
Hừ lạnh một tiếng, Kỳ Dương     ngoài,  truy hỏi nữa.
 
"Ăn cơm ,  gọi đồ ăn ngoài ."
 
Thấy    khuất,  lập tức tắt ứng dụng, thở hổn hển, sợ c.h.ế.t khiếp.
 
Trên bàn  món bánh bao nhân trứng cua mà  thích nhất,   thấy, mắt  sáng rực lên, cảm động    em : "Anh em , 'giàu sang chớ quên ' nha."
 
"Thôi , quên luôn cho ."
 
Kỳ Dương nhướn mày   ngấu nghiến ăn bánh bao,  ghét bỏ  mặt .
 
Video hôn Kỳ Dương cộng thêm phản ứng "quắn quéo" của hai bà , chỉ trong vòng một tuần  lan truyền chóng mặt  nền tảng video ngắn, hơn hai mươi triệu lượt xem, kéo theo đó là   theo dõi tăng hơn một triệu.
 
Video nổi tiếng thì  khả năng sẽ  Kỳ Dương  thấy nhưng nghĩ đến tiền lương tháng ,   chảy nước miếng đầy cảm động.
 
Bị đánh thì  ? Cùng lắm thì mặt dày mày dạn, mặc cho   "xử lý", "mặt dày cầu vinh"  gì mà mất mặt.
 
6.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thu-thach-hon-nguoi-anh-em-chi-cot-mot-cai/chuong-5-6.html.]
Một công ty liên hệ với , đề nghị mức giá năm mươi nghìn cho mỗi video quảng cáo sản phẩm ghế gaming đạt một triệu lượt xem.
 
 nuốt nước bọt,  chằm chằm  báo giá  máy tính,  chăng đây là... cơ hội "đổi đời", bước lên đỉnh cao của cuộc đời ?
 
Lẽ nào "của nả  trời rơi xuống" cuối cùng cũng đổ ập  đầu   ư?
 
Vui mừng đến phát ,  khi ký ngay hợp đồng, lúc chuẩn   video,  bỗng thấy hối hận. Bởi vì    tiền bạc  mờ mắt, video  chỉ là ăn may thôi, đăng video nữa chắc gì   hiệu ứng như .
 
Tối đến, Kỳ Dương về nhà, ôm theo một hộp bưu kiện, ném về phía  đang ủ rũ.
 
"Gì ?"
 
"Đồ dì gửi cho ."
 
Chắc chắn là đồ ăn ngon ,    thích chia sẻ với  những món ăn vặt mới mà bà "tăm tia" , mặc dù thường là những thứ  ăn hết.
 
"..."
 
Gửi cho  những món ăn vặt mà   ăn hết, hoặc  ngon thì cũng  thể bỏ qua, coi như là  lãng phí đồ ăn.
 
 ai đó  thể giải thích cho  , tại   gửi cho  váy !
 
"Khậc."
 
Kỳ Dương bưng một tách cà phê, dựa   tường,  chiếc váy đen nhỏ  tay ,  phát  tiếng  chế giễu.
 
A a a a a a...  ném phắt chiếc váy  tay xuống, hùng hổ lao về phía Kỳ Dương, thề sẽ "một mất một còn" với  , nhằm giữ  chút thể diện vốn  chẳng còn từ lâu  mặt  .
 
Kết quả là  Kỳ Dương dùng một tay giữ đầu,  yên tại chỗ, cách   cả mét.