【Nhất thời  phân biệt  hai  ai  vỡ nát hơn, nữ bảo bối kỳ thật cũng vẫn luôn thích Thừa tướng đại nhân, chỉ là sự nghi kỵ khiến họ càng ngày càng xa .】
【Mời hai vị học sinh l..m t.ì.n.h một cách đầy oán hận!】
【Nữ nhi mắt  đến đơ , nàng  sẽ  phun m.á.u mũi chứ!】
Quả thật  nóng,  bịt mũi ngẩng đầu lên,  bắt gặp ánh mắt phức tạp của Kỷ Uyên, trong đó dường như  một con mãnh thú sắp phá cũi chui ,  nuốt chửng .
Ta theo bản năng    chạy trốn, nhưng   Kỷ Uyên dễ dàng giữ chặt eo, cả  đập mạnh  lòng .
Hơi thở ấm áp phả  tai, giọng  của Kỷ Uyên thậm chí còn mang theo một chút tủi .
"Nếu Bùi Mộc , thần...   cũng  ?"
Ta: "....!"
Không , đại ca,    hiểu lầm gì  !
Ta  định giải thích thì miệng   bịt kín.
Kỷ Uyên tiến quân thần tốc, lớp vải mỏng manh  thể cản nổi sức nóng của ,   thể cảm nhận  tất cả sự  đổi của .
【Hu hu hu, Thừa tướng đại nhân cao ngạo vì yêu mà cầu  sủng ái!】
【Ta với tư cách là hội viên siêu siêu siêu cấp tôn quý,  lệnh cho các ngươi, lập tức nấu cơm cho  xem!】
【Không nấu  , lão yêu bà Thái Hậu đang  về phía bên !】
【Hừ, bà  là  hạ nhân bẩm báo,  nam chính đến tìm nữ bảo bối, lo lắng bọn họ liên thủ thì bà  sẽ xong đời.】
Ta dùng sức đẩy Kỷ Uyên ,  mặt  vẫn còn vẻ tức giận và tổn thương.
"Ta thua kém Bùi Mộc chỗ nào? Bao nhiêu năm nay nàng chẳng thèm   lấy một cái!"
Ta mở miệng định  thì ngoài cửa vang lên giọng Tiểu Hòa.
"Thái Hậu nương nương, công chúa đang cầu phúc bên trong,   tiện ."
Tiểu Hòa cố tình  lớn tiếng, nhưng   nàng   thể ngăn cản  Thái Hậu.
"Sao ngươi   hầu hạ? Ngâm  trong suối nước nóng lâu quá   cho sức khỏe, nếu công chúa  mệnh hệ gì trong đó thì cái đầu của ngươi  đủ đền ?"
Vừa , cửa điện  đẩy , tiếng giày gõ  gạch đá càng lúc càng gần khiến tim  đập loạn xạ.
Ta lo lắng đến mức sắp , nhưng Kỷ Uyên  vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh.
Hắn ưỡn  lên đỉnh một cái, ghé sát tai   nhỏ: "Bùi Mộc là cái thá gì? Nếu chúng   bắt tại trận thì nàng  thể gả cho  ."
Ta tức giận cào một cái lên lưng .
Gả cái gì mà gả, quả nhiên là đồ não tình yêu!
Ta  mới   tin tức về Thái Hậu, còn  điều tra rõ ràng, lỡ như để bà  sinh nghi, chuẩn   thì   !
Qua tấm bình phong   thể  thấy vạt áo của Thái Hậu, trong lúc nguy cấp  liền ấn đầu Kỷ Uyên xuống nước.
Tóc đen và vải trắng tản   mặt nước tạo thành một lớp, che khuất bóng  bên .
Ta giả vờ ngơ ngác   cửa: "Mẫu hậu,    đến đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thua-tuong-xin-dung-so-nua-ta-khong-chiu-noi/7.html.]
"Không  gì, chỉ là tiện đường ghé qua xem con thôi. Ai gia  con sợ lạnh, nhưng suối nước nóng   thể ngâm lâu."
Thái Hậu     một vòng quanh phòng.
"Nhi thần  ."
Tay  bám chặt  thành hồ, cố gắng giữ cho giọng  bình thường!
Thái Hậu như  mới  thấy, liền hỏi: "Áo choàng  của ai? Trông giống của nam nhân."
Ta nuốt nước bọt xuống, bày  vẻ mặt y hệt Lệ Dương cô mẫu, thản nhiên : "Có lẽ là của diện thủ   sủng hạnh để  đó."
Dân phong Đại Thịnh cởi mở, nữ tử bình thường cũng  thể buôn bán  ăn, quý nữ hòa ly tái giá hai ba  là chuyện thường, huống chi là công chúa tôn quý vô cùng, lén lút nuôi vài diện thủ cũng là chuyện bình thường.
Giống như Lệ Dương cô mẫu nuôi công khai,  còn  lượng lớn, tự nhiên sẽ  ngự sử đàn hặc.
 bà là   ruột duy nhất của phụ hoàng, phụ hoàng hết mực sủng ái bà, dần dà   cũng mặc nhận bà là ngoại lệ.
Chỉ là   câu   của   kích thích Kỷ Uyên thế nào, hại  suýt nữa thì mềm nhũn ngã  trong hồ, may mà  vẫn luôn đỡ  ở phía .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Ta cẩn thận dùng chân đá .
Mặt nước gợn sóng.
【Thật kích thích, Thừa tướng đại nhân   chuyện đó với nữ bảo bối  nước!】
【Chuyện đó? Chuyện đó là gì?】
【Lão yêu bà mau  ngoài , đừng  ảnh hưởng đến nam nữ chính nữa!】
【Là từ ngữ cấm ? Tại   gửi ! Thật bực , chẳng  chút cảm giác tham gia nào cả!】
Thái Hậu hừ lạnh một tiếng  bỏ .
Ta dựa  thành hồ, ngẩng đầu thở hổn hển.
Nước trong hồ  hề vơi  chút nào.
Kỷ Uyên  dậy từ  nước, ép   thành hồ, bàn tay to lớn nắm chặt eo .
Vẻ mặt  khó hiểu: "Nàng   là diện thủ! Thôi  , diện thủ thì diện thủ, dù  cũng là một danh phận. Vậy   thể tiếp tục hầu hạ điện hạ chứ?"
【Haha, ai hiểu  câu "dù  cũng là một danh phận" chứ!】
【Thừa tướng đại nhân  chuẩn  sẵn sàng,   , ngàn vạn  đừng từ chối,  sẽ phát điên đấy!】
【Ta  thịt, thịt dê thịt bò thịt gà thịt lớn!】
Tay chân  mềm nhũn, căn bản  đẩy   , chỉ  thể bất lực lắc đầu: "Không...  !"
Sắc mặt Kỷ Uyên lập tức trở nên đáng sợ, trong mắt b.ắ.n  tia điên cuồng.
"Là vì Bùi Mộc ? Hắn  cái gì  đều ! Ta còn  hơn ! Nàng  ở bên  bao lâu ,  còn  tấu xin cưới nàng! Hắn căn bản  thích nàng! Nàng  còn vì  mà từ chối !"
Kỷ Uyên cúi đầu, điên cuồng nghiền nát môi , mang theo dục vọng chiếm hữu mãnh liệt.
Ta   hôn đến mức  thở nổi.