nhướng mày, bình tĩnh  những bóng  đen kịt  cửa nhà họ Diệp.
Những dị năng giả  giống như những cây nấm ẩn  trong bóng tối, ánh mặt trời biến mất, liền từng cây từng cây mọc lên từ nơi ẩm ướt.
"Diệp Kỳ Trăn." Nam chính dẫn đầu nở một nụ  tàn nhẫn mà hờ hững: "Lại gặp mặt ."
"Chị!" U U  xông , che chắn  mặt , lạnh lùng trừng mắt  Mạc Quần đối diện.
Biểu cảm của Mạc Quần cứng đờ.
"Cô chính là Diệp Kỳ Trăn mà tiến sĩ chỉ đích danh  bắt?"
Một gã đàn ông to con, cơ bắp cuồn cuộn nhe răng  với : "Tiến sĩ  bắt sống, cô tự  ngoan ngoãn  theo chúng  ."
 phớt lờ lời   ,  Mạc Quần: "Lần  chuẩn  kỹ càng ?"
"Một dị năng giả hệ Thực Vật như cô."
Một  phụ nữ cao gầy khác lạnh lùng : "Lại ngông cuồng như , là dựa  đám thực vật cao cấp của cô ?"
"U U..." Ánh mắt của Mạc Quần  luôn dán chặt  U U,  dịu giọng: "Đến bên ,  đảm bảo sẽ   tổn thương em."
"Vậy còn chị gái của ." U U  hề nhượng bộ: "Còn cả  nhà của  nữa? Anh cũng sẽ   tổn thương ?"
Biểu cảm của Mạc Quần khựng : "Nếu chị gái em ngoan ngoãn  lời..."
"Anh thật khiến  ghê tởm!" U U  chút lưu tình quát lớn: " sẽ  để  mang chị gái !"
"Mạc thiếu gia,  cũng thấy  đấy." Một giọng  quen thuộc vang lên, chỉ thấy Đổng Khinh  lâu  gặp, yếu đuối  xương dựa sát  Mạc Quần,  U U quần áo chỉnh tề, trong mắt lộ  sự ác ý và ghen tị  hề che giấu, gần như là nịnh nọt :
"Diệp U U  hiểu chuyện như , nếu  bắt bố  cô , cô  sẽ ngoan ngoãn  lời thôi."
Giống như trong giấc mơ, cô  dẫn Mạc Quần đến nhà họ Diệp. Cô  quen thuộc địa hình của nhà họ Diệp, cũng hiểu rõ tình hình của nhà họ Diệp, thế nên mới ung dung giúp Mạc Quần g.i.ế.c Giang Triệt, giam cầm bố  .
  càng   — rốt cuộc là Đổng Khinh lựa chọn Mạc Quần,  là nhà họ Đổng lựa chọn Nghịch Thế?
Mục đích của Nghịch Thế là gì,  cũng  rõ.
Kẻ cầm quyền của Nghịch Thế, vị tiến sĩ   nghiên cứu  một loại thuốc, tiến hành phát và thử nghiệm ở bệnh viện trung tâm thành phố.
Trong mắt ông , zombie  thể  khống chế,  chỉ huy,  thể đưa lên chiến trường.
Ông  cho rằng con  là dơ bẩn,   một đội quân zombie   phục tùng ông , thống trị thế giới, và gọi đó là "thể tiến hóa cuối cùng".
Chỉ là ông   ngờ, vạn vật đều  linh, sự "tiến hóa" cưỡng ép của ông   tạo  "tiến hóa" thực sự.
Trước thảm họa, dị năng giả xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuc-vat-dai-chien-zombie/chuong-14-tran-chien-song-con-voi-nam-chinh.html.]
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nếu   đoán sai, vị tiến sĩ  cam lòng  hẳn  dùng thuốc cải tiến để tăng cường dị năng cho tất cả   trong Nghịch Thế, nhưng sự tiến hóa thúc đẩy như , kết cục cuối cùng chính là hóa thành zombie.
Sức mạnh quá lớn, do con  tạo .
Vậy mà   thể dẫn đến dị tượng của trời đất.
Vị tiến sĩ  là một thiên tài, cũng là một kẻ điên.
Lời  của Đổng Khinh khiến U U vô cùng tức giận,  ấn vai cô ,  hiệu cho cô   theo lời   sang một bên.
Sau đó ngẩng đầu, giọng điệu bình tĩnh: "Các   vẻ  tự tin, cho rằng  nhất định sẽ thành công? Dựa  cái gì? Dựa  — đám phế vật các  ?"
Không gian đột nhiên tĩnh lặng.
"Thôi bỏ , sớm  nghĩ sẽ  câu trả lời  ." Nụ  của gã đàn ông to con dần trở nên lạnh lẽo: "Dù  cũng chỉ là nghiên cứu máu, bẻ gãy từng khúc xương của cô cũng   đúng ?"
Phía   , một thanh niên áo đỏ đột nhiên giơ tay lên.
Ầm!
Ngọn lửa khổng lồ bùng lên, bao vây từ bốn phương tám hướng, tạo thành thế lửa lan rộng, trong nháy mắt  nhấn chìm khu vườn của , để  những vết cháy đen đáng sợ  những bức tường xung quanh.
Gió càng thổi càng mạnh, ngọn lửa hừng hực dường như  thể dập tắt, bốc cao mười mấy mét, phản chiếu nụ  đùa cợt  khuôn mặt của đám  ngoài cửa.
Mạc Quần điều khiển sấm sét đánh xuống liên tục, trong phút chốc, sấm chớp đùng đoàng, lửa cháy ngút trời, nhà họ Diệp   dáng vẻ của luyện ngục.
"Giờ thì, chỗ dựa của cô   còn..." Mạc Quần nheo mắt: "Để  xem cô—"
Giọng  của   đột ngột im bặt.
Ào!
Những cột nước cao hơn cả ngọn lửa, trong veo long lanh, cao đến vài chục mét, tựa như thiên nữ rải hoa, rơi xuống ngọn lửa, phát  những tiếng lách tách.
Những đài sen xanh mơn mởn đột nhiên nhô lên khỏi mặt hồ, những  rễ dài và mảnh như xúc tu, b.ắ.n vô  hạt sen về phía đám  .
Mà  những hạt sen, chính là những dòng nước còn đáng sợ hơn cả vòi rồng cao áp.
Xẹt xẹt xẹt—
Đông!
Đông!
Đông!
Những hạt sen non mềm  tựa như những vì  băng mang theo đuôi lửa, xuyên thủng lớp phòng ngự của đám dị năng giả đang biến sắc mặt, dễ dàng đập nát vũ khí trong tay họ.
Đó là sức xuyên thấu còn đáng sợ hơn cả s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, thậm chí còn hạ gục  ít .