Thuốc Độc Ngày Xuân - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-29 15:51:24
Lượt xem: 264

1.

Khi nhận điện thoại báo án và vội vã đến bệnh viện thì bé gái đẩy phòng phẫu thuật.

Bé gái gặp chuyện tên là Tống Nghiên Nghiên, bạn cùng lớp với con gái .

Cô bé thường xuyên đến nhà bài tập, hai đứa mối quan hệ .

Bác sĩ đưa đến kịp thời, chỉ cần rửa ruột là vấn đề gì lớn.

thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đỡ của Nghiên Nghiên đang sụp đất dậy: “Đừng lo lắng, bác sĩ .”

sang quản lý khu dân cư bên cạnh: “Không yêu cầu các dọn dẹp hết ? Chuyện ?”

Gần đây khu dân cư của chúng xuất hiện nhiều chuột. Đến tối chúng theo đường cống trèo nhà cư dân, ban ngày thì ngang nhiên chạy lung tung trong khu dân cư, thậm chí còn c.ắ.n thương một bà lão đang sưởi nắng nhà. 

Để diệt tận gốc đám chuột , ban quản lý thả mèo, cũng mua bẫy chuột kẹp. Cuối cùng phát hiện t.h.u.ố.c diệt chuột là hiệu quả nhất.

Họ đặt các bẫy chuột dạng ống ở những nơi khuất, bên trong xúc xích trộn t.h.u.ố.c diệt chuột.

Để đảm bảo an , ban quản lý đăng vị trí các bẫy chuột hàng ngày nhóm chat, để đề phòng trẻ nhỏ vô ý ăn .

Thế nhưng nửa tháng , vẫn một bé gái tên Nhậm Phỉ qua đời vì vô ý ăn .

Sau vụ đó, đồn cảnh sát yêu cầu ban quản lý dọn dẹp sạch sẽ tất cả t.h.u.ố.c diệt chuột nhưng ngờ

Người quản lý khu dân cư ở góc tường, mặt tái mét vì sợ hãi, liên tục lau mồ hôi trán. 

“Cảnh sát Châu, chúng dọn dẹp hết ạ, thật đấy, chúng cũng sợ xảy chuyện.”

“Lần tiền bồi thường là do chúng tự… Chưa đến chuyện bồi thường tiền, hại đến mạng của đứa trẻ, cũng cảm thấy áy náy. Không giấu gì cô, thời gian cứ nhắm mắt là gặp ác mộng.”

Người quản lý khu dân cư lau nước mắt, giống như đang dối.

cũng vụ Nhậm Phỉ, nhận phần lớn tiền bồi thường.

Theo lý mà , hẳn là sợ hãi những chuyện như thế tái diễn hơn bất cứ ai.

2.

Mẹ của Nghiên Nghiên xông tới túm lấy áo quản lý khu dân cư, gân xanh nổi lên: “Anh ý gì? Muốn thoái thác trách nhiệm đúng ? cho , nếu con gái chuyện gì thì nhất định sẽ kéo theo c.h.ế.t chung!”

vội vàng tiến lên ngăn cản: “Nghiên Nghiên sẽ , chị cần lo lắng.”

sức lực cô quá lớn, mấy văng tường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuoc-doc-ngay-xuan/chuong-1.html.]

May mắn là đội trưởng Tôn kịp thời xuất hiện can ngăn, mới kiểm soát tình hình.

Sau khi tách hai , đội trưởng Tôn gọi sang một bên: “Cô ở đây trông chừng Tống Nghiên Nghiên, khi nào cô bé tỉnh dậy thì lập tức ghi lời khai. cùng quản lý khu dân cư đến khu dân cư xem camera giám sát .”

hiểu, trong vòng nửa tháng xuất hiện hai vụ án tương tự, dù là t.a.i n.ạ.n thì cũng điều tra kỹ lưỡng.

Rất nhanh, ca phẫu thuật của Nghiên Nghiên kết thúc.

Vì ăn ít và đưa đến kịp thời nên ca phẫu thuật thành công, chỉ cần chờ hết t.h.u.ố.c mê, cô bé sẽ tỉnh .

Mẹ của Nghiên Nghiên xúc động nắm tay bác sĩ cảm ơn rối rít.

Cuối cùng kìm mà sà lòng nức nở: “Tiểu Châu, sợ c.h.ế.t , cứ nghĩ Nghiên Nghiên cũng giống Nhậm Phỉ… Thật sự là sợ c.h.ế.t .”

vỗ nhẹ lưng cô , khóe mắt khỏi ướt đẫm.

Trong lúc chờ Nghiên Nghiên tỉnh , theo yêu cầu hỏi về diễn biến sự việc.

“Con bé bài xong xuống lầu chơi nhưng lúc đó đang hấp bánh bao nên bảo con bé đợi chút.”

con bé hẹn bạn chơi cùng , xuống lầu đợi , nghĩ lầu đông nên cũng đồng ý. Trước khi còn dặn con bé, đồ vật rơi đất tuyệt đối ăn.”

thể đồng cảm với điều . Kể từ khi xảy chuyện của Nhậm Phỉ, cũng luôn dặn dò con gái như .

Mẹ của Nghiên Nghiên qua cửa kính thấy Nghiên Nghiên chơi vui vẻ ở nhà, tiện thể dọn dẹp vệ sinh.

Đến khi cô chuẩn xuống lầu, Nghiên Nghiên lên.

“Lúc đó sắc mặt con bé , hỏi con bé , nó cãi với bạn, cũng để tâm.”

“Khoảng mười phút , thấy tiếng lầm bầm trong phòng con bé, thì thấy con bé đang nôn mửa. Nghĩ đến cảnh lúc Nhậm Phỉ gặp chuyện, vội vàng ôm con bé đến bệnh viện.”

“Dưới sự chất vấn của bác sĩ, con bé mới thừa nhận ăn xúc xích mặt đất nhưng cụ thể là nó nhặt đất là xúc xích rơi xuống đất nó nhặt lên ăn thì cũng .”

sờ lên khuôn mặt tái nhợt của Nghiên Nghiên. May mà đưa đến kịp thời, nếu hậu quả khó mà lường .

3.

Nửa giờ , cuối cùng Nghiên Nghiên cũng tỉnh , giọng cô bé khàn khàn: “Mẹ ơi, con sắp c.h.ế.t , con sợ lắm.”

Lời thốt , của Nghiên Nghiên hẹn mà cùng ướt khóe mắt.

Mẹ của Nghiên Nghiên nhẹ nhàng đ.á.n.h bắp chân nhỏ của cô bé, giọng run rẩy: “Con còn sợ ư, suýt nữa dọa c.h.ế.t !”

 

Loading...