Thương Ngày Xuân Đến Muộn - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:10:27
Lượt xem: 431

1

 

"Chà chà, cô nương nhà họ Thẩm quả là tính tình hiền hòa, đến nước mà còn chẳng cũng chẳng náo loạn."

 

Nói tính thì đúng, chỉ là giờ phút càng hiếu kỳ, xem thử vị đại lang nhà họ Tạ sẽ nhị lang thu dọn thế nào.

 

Thấy đám gia đinh đầy tớ chạy khắp nơi tìm mà , phụ mẫu nhà họ Tạ sốt ruột đến mức yên .

 

Tìm khắp phủ, chỉ thấy tiểu đồng cận của nhị lang là Xuân Trà với gương mặt tang thương, nước mắt ròng ròng mang từ thư phòng một phong hưu thư cùng một tờ giấy lớn.

 

Trên tờ giấy to chỉ mấy hàng chữ ngắn ngủi, nhưng câu nào cũng đều tràn đầy khinh miệt và chán ghét dành cho :

 

"Người vợ mà Tạ Thanh Từ cưới nhất định xinh dịu dàng, , ôn hòa dễ mến.”

 

“Còn cái cô nương họ Thẩm ở Ngô quận , thiên hạ đều là chua ngoa, khó chiều, gây chuyện. “

 

“Dù nàng cũng chẳng sánh với Kỷ Du, phì! Ta cần!"

 

Chữ “phì” to đen sẫm, in cả sang mặt , còn khó coi hơn sắc mặt của Tạ lão gia.

 

Tạ lão gia tức giận mắng là nghiệt súc, sang trách mắng Tạ phu nhân ngày thường quá nuông chiều nhị lang, khiến hủy hết thể diện của nhà họ Tạ.

 

Tạ phu nhân cúi đầu, cầm khăn lau nước mắt, bỗng thấy đại lang Tạ Thanh Trì đang an ủi khách khứa, liền như bắt cứu tinh:

 

"Đại lang , con xem giờ ? Đệ con gây họa .” 

 

“Con là trưởng, ắt hẳn nghĩ cách giúp nó…"

 

Tạ gia vội đến mức xoay vòng vòng, còn những khách khứa bên ngoài thì xầm xì châm chọc:

 

"Chưa kịp cửa nhà chồng đuổi trả, Thẩm cô nương phẩm hạnh chắc là vấn đề."

 

"Hừ, mặc kệ nàng vấn đề , cứ mang danh như thế, còn ai dám cưới?"

 

Không rõ Tạ gia đóng cửa bàn bạc những gì.

 

Lâu đến nỗi ngẩng đầu trong kiệu, ngáp khẽ một cái.

 

Qua màn lệ mỏng, thấy những sợi tua rua mạ vàng nơi khăn che mặt khẽ rung động, cửa kiệu cũng vén lên một góc.

 

Là Tạ Thanh Trì.

 

Ta từ xa gả đến Quảng Lăng, thuyền suốt năm ngày, mệt mỏi vô cùng, lời chỉ lờ mờ.

 

Tạ Thanh Trì đầy áy náy và hối , là ôn hòa nhị lang nhận , chần chừ một hồi lâu mới khẽ hỏi rằng, nếu chê, liệu thể đổi thành gả cho ?

 

Câu hỏi thật khiến khó nghĩ.

 

Nếu đồng ý thì e là dễ dãi quá.

 

Mà nếu đồng ý, thì thuyền năm ngày trở về.

 

Huống hồ ngày xuất giá, cha đau lòng mãi thôi, nếu về tái giá, chẳng khiến cha đau lòng nữa?

 

Huống hồ Triệu ma ma thường : cha vẫn luôn tiếc nuối vì gả cho đại lang nhà họ Tạ, chu bề, đáng tin cậy.

 

Có nên đổi hôn sự , nhất thời nghĩ thông.

 

việc khiến cha đau lòng hai , khiến cha mừng rỡ hai , cái vẫn phân biệt .

 

Nghĩ thông , mới toan gật đầu bước xuống kiệu.

 

Lại chợt nhớ lúc rời nhà, từng dặn dò:

 

"Tân nương là bậc tôn quý, cần giữ thể diện, ba lời mời ba lượt đón, con mới khẽ gật đầu."

 

Ta vốn dáng cao quý kiêu kỳ một chút, để tránh xem thường dễ dãi.

 

Hồng Trần Vô Định

Thế nhưng khi cửa kiệu mở

 

Bộ hỷ phục của nhị lang vốn , nên Tạ Thanh Trì mặc gò bó lúng túng, trông phần luống cuống.

 

Ta nhịn , nép chiếc quạt tròn khẽ bật .

 

Thôi , nụ giấu cũng chẳng nổi nữa.

 

Ta dứt khoát hạ quạt che mặt xuống, nhịn , nghiêm túc hỏi:

 

"Vậy nào trong lòng ?"

 

"Không ."

 

"Thế còn hồng nhan tri kỷ tiểu thanh mai gì đó?"

 

"Hoàn ." 

 

Sợ tin, Tạ Thanh Trì nghiêm túc bổ sung: "Về cũng sẽ ."

 

Ta ngẫm nghĩ giây lát, gật đầu: "Vậy thì ."

 

Thấy yên lặng bước xuống kiệu, nắm dải lụa đỏ, bái thiên địa, lạy cha chồng.

 

Khách khứa xung quanh ban đầu xì xào, cũng dần yên lặng, bằng tiếng chúc phúc rộn ràng.

 

Cũng vài chi họ bên nhà họ Tạ thấy mắt, chỉ trỏ thì thầm, chê bai đủ điều.

 

một vị trưởng bối trong tộc nhà họ Tạ vuốt râu, tươi :

 

"Đại lang phúc, cưới nàng dâu hiền hòa hiểu chuyện như , cháu trai cầu cũng chẳng .”

 

“Hai chữ 'nhân duyên' mà, ngươi càng thuận mắt, thì khéo càng hợp . Người mới gọi là — trời sinh một cặp."

 

2

 

Thực thì cũng chẳng xứng đôi gì cho cam.

 

Tỷ như đêm ngày xuất giá, A nương lo tính tình mềm mỏng, e là sẽ ức hiếp.

 

Dưới ngọn đèn dầu, nắm tay , tỉ mỉ truyền dạy bao kinh nghiệm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ngay-xuan-den-muon/chuong-1.html.]

 

"Con gái Ngô quận là bậc tôn quý, con giữ lấy dáng vẻ tân nương kiêu ngạo.”

 

"Trước tiên chê học vấn lẫn dung mạo chẳng bằng trưởng, chê nhà họ bày biện thô tục, ăn uống chẳng hợp miệng.”

 

"Nếu đối phương nổi giận, thật lòng đối đãi với con, khi con mới dốc lòng chân thành mà đáp , ?"

 

Lời khiến hiểu tường tận, liền tò mò hỏi :

 

"Mẹ ơi, thật lòng là gì ? Con thật lòng ?"

 

A nương lấy ngón tay búng nhẹ trán một cái, hậm hực mắng khẽ:

 

"Ngốc tử!

 

"Với nhà ăn buôn bán, thật lòng chính là ngân phiếu, là khế đất!”

 

"Con cứ học theo , năm xưa cũng dùng cách mới trói phụ con."

 

Phụ bên cửa sổ chẳng một lời, chỉ A nương mà mỉm .

 

Thấy vẫn thông suốt, A nương liền thở dài, gọi Triệu ma ma mang sách đến, bảo học thuộc mấy lời khó xử dành cho Tạ Thanh Từ đêm tân hôn:

 

"Nói rằng chẳng bằng ca ca, đại lang trầm khiêm nhường, bản lĩnh trông nom tiệm muối của Tạ gia.”

 

"Nói rằng vườn của xa hoa mà chẳng phong vị thanh nhã, thật là tầm thường, chỉ đành miễn cưỡng ở tạm.”

 

Ta lật sách chép về Tạ Thanh Từ, thấy vài bức họa vẽ khéo léo tao nhã, nhỏ giọng cãi :

 

"A nương đúng, nhị lang cũng đến nỗi tệ."

 

So với đại lang, nhị lang dường như càng khiến A nương thêm phiền muộn.

 

May mà Triệu ma ma hết lòng an ủi:

 

"Tiểu thư nhà xinh dịu dàng, dễ tính.”

 

"Trừ phi là hoà thượng tu hành trong miếu, bằng ai gặp mà chẳng mến?”

 

"Huống hồ lão gia và phu nhân nhà họ Tạ thiên vị nhị lang, nếu thực sự gả cho đại lang, chỉ e còn chịu uất ức từ chị em dâu."

 

Lời cũng sai.

 

Phải năm Tạ Thanh Từ mười sáu tuổi, nhà họ Tạ tặng riêng một tòa biệt viện cho .

 

Đừng đến kỳ hoa dị thảo, ngay cả bình phong lưu ly do hoàng cung ban thưởng, đồng hồ vàng, sứ Thanh Hoa của lò Nhữ Dao đều thiếu.

 

Khi xuống kiệu, liếc thấy cổng phủ của nhị lang rực rỡ xa hoa, từ xa tiếng tỳ bà sáo trúc vang khắp phố.

 

Chỉ cách một con phố, mà phủ của đại lang Tạ Thanh Trì thì chẳng gì.

 

Dinh thự tuy lớn nhưng vắng vẻ lạnh lẽo, chẳng chút ấm gia đình.

 

Sân hoa, bếp lửa, giường thậm chí cũng trải chăn ấm.

 

Thấy cảnh , tim bỗng giật thót một cái.

 

Hỏng !

 

Ban nãy chỉ lo đại lang mặc sai hỷ phục.

 

Giờ ngay ngắn trong phòng cưới, mới nhớ , A nương chỉ dạy cách khó nhị lang.

 

Lại dạy cách chê bai Tạ Thanh Trì!

 

Chưa kịp nghĩ thêm, Tạ Thanh Trì vén khăn hỷ, đưa chén rượu hợp cẩn đến mặt .

 

Thấy mãi đưa tay tiếp lấy, tưởng hối hận.

 

Trầm mặc chốc lát, lấy một chiếc hộp nhỏ, đưa tới:

 

"Nếu Thẩm cô nương hối hận, thì cứ xem như Thanh Từ bái đường. Hôn sự , dám ép. Tạ gia và đều với cô nương, ngoài , sẽ cố hết sức để bù đắp."

 

“Mở hộp , bên trong là ngân phiếu và khế đất, thứ mà A nương gọi là "chân tâm" (thật lòng).

 

Tạ Thanh Trì , hiểu quy củ .

 

Đáng lẽ để chê bai mấy câu , mới mang một hộp “chân tâm” để lấy lòng .

 

Ta còn kịp mở lời, thì bên ngoài quan binh đến mời Tạ Thanh Trì Bành Thành, phối hợp tra án thuế muối.

 

Tiểu đồng của nhị lang là Xuân Trà ngoài sân:

 

"Đại thiếu gia ơi, nhị thiếu gia gây họa !”

 

"Chỉ là quan phủ chịu bỏ qua, lão gia và phu nhân mới đành đổ tội cho ngài.”

 

"Lão gia còn dặn: nếu Tết ngài xử lý xong việc, thì đừng vội về nhà, kẻo khiến thánh thượng tức giận.”

 

Nghe những lời , bất giác thấy bất bình cho Tạ Thanh Trì.

 

Cha thiên vị quá đỗi!

 

Cớ gì nhị lang ở biệt viện hoa lệ, còn đại lang chỉ ở trong viện hoang quạnh quẽ?

 

Cớ gì nhị lang gây họa, bắt đại lang gánh ?

 

dường như Tạ Thanh Trì quen với sự thiên lệch từ lâu.

 

Sắc mặt chút ưu sầu, chỉ nhàn nhạt đáp một câu: "Ta ."

 

Chiếc hộp gỗ nhỏ nơi đầu gối, tựa hồ đè nặng n.g.ự.c , trĩu nặng chẳng yên.

 

À đúng ! Suýt nữa thì quên mất!

 

Ta vội kéo tay áo , tranh thủ một câu thuộc lòng từ :

 

"Nhị lang chẳng bằng đại lang, đại lang trầm khiêm nhường, tài trông nom tiệm muối của Tạ gia."

 

Nhìn quanh gian phòng trống hoác, câu "xa hoa lãng phí" thật chẳng nỡ .

Loading...