Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thượng Tá Của Tôi - Chương 109: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:09:43
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lắc lắc hộp diêm, quả thật là trống .

“Bướng bỉnh, em đúng bướng bỉnh đến c.h.ế.t chừa.”

Tại Tư nhịn rơi nước mắt, dựa sát trong n.g.ự.c Chu Giác Sơn.

Chu Giác Sơn ôm lấy cô, tới gần đống gỗ, nhặt lên áo khoác quân phục của .

Cô núp ở trong n.g.ự.c , cũng dám lộn xộn, Chu Giác Sơn một đường ôm cô trở bên cạnh bàn ghế, sải rộng chân, để cho Tại Tư một chân của .

khéo xong, ông chủ cửa tiệm từ phòng bếp bưng tới. Ông một chút bếp lò đốt cháy, phần kinh ngạc, vội vàng cảm ơn cùng xin Chu Giác Sơn, Chu Giác Sơn khoát tay, nhiều lời.

Mùi thơm của sợi mì phả mặt, là một bát mỳ gà nấu nước cốt dừa [7] và bún cá [8]. Thịt gà nấu nước cốt dừa trơn mềm, nồng đậm mùi trứng, bún cá kết hợp với ngô lát chiên [9], hương vị đậm đà.

[7] Mỳ gà nấu nước cốt dừa: hình ảnh ở cuối chương.

[8] Bún cá (鱼汤粉): tạm gọi là bún cá, chứ cũng chỗ nó để sợi mỳ to nấu với canh cá. Hình ảnh ở cuối chương.

[9] Ngô lát chiên (粟米脆片): hình ảnh ở cuối chương.

Chu Giác Sơn lấy một đôi đũa, để trong tay Tại Tư, “Ăn .”

Tại Tư chớp mắt, mắt thấy cũng ý định thả cô xuống, suy nghĩ một chút, ngược cũng khách khí nữa, cúi đầu, ngoan ngoãn cắm đầu ăn mì.

Ông chủ cửa tiệm trở quầy, sân cũng chỉ hai bọn họ. Buổi tối còn yên tĩnh, giữa các gian nhà cũng ồn ào.

Lại tiếp…

Tại Tư nuốt một ngụm mì, về phía đàn ông bên , “Phương pháp đánh lửa của , là học từ chỗ nào thế?”

Thuần thục như , cảm giác cũng giống dáng vẻ đầu tiên.

Cô nhớ kỹ, đây cô ở trong nước lúc học cũng từng xem qua một vài chương trình giống như sinh tồn dã ngoại, trong TV cũng dạy đánh lửa, chỉ điều nhóm lửa như , như đơn giản, nhưng thực chất khảo nghiệm kỹ xảo và thao tác.

“Cuộc sống quân đội Myanmar nghiêm khắc như ?” Dù thế nào, những thứ tương tự như đá đánh lửa vẫn nên chứ.

Chu Giác Sơn lơ đễnh, cắm đầu ăn mì, “Thì dạy chứ .”

Tại Tư bĩu môi, câu đúng là chẳng khác gì , cô còn dạy ? Cô dùng chiếc đũa chọc chọc sợi mì, phần nản lòng thoái chí, “Hừ, em ý gì khác, em cũng chỉ là hỏi một chút chuyện phiếm mà thôi.”

Hỏi một chút mà thôi, cần đề phòng cô như .

“Anh đề phòng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-109-thuong-ta-cua-toi.html.]

“Anh đang đề phòng.”

“Anh…”

Hai còn xong, bỗng nhiên, bên ngoài tường rào đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.

Nơi phát âm thanh, hình như là sân nhỏ sát vách, Chu Giác Sơn và Tại Tư mắt , ăn ý mười phần, ngậm miệng, tay chân nhẹ nhàng, bước nhanh tới.

Hai dán sát tường, mượn một chút khe hở mặt tường về phía sân nhỏ sát vách. Chu Giác Sơn nhíu mày, hạ thấp giọng .

“Chắc là thanh âm của thuốc nổ đen [10].”

[10] Thuốc nổ đen: là một trong bốn phát minh lớn của Trung Quốc thời cổ đại, hơn 1000 năm lịch sử. Trong quân sự chủ yếu dùng thuốc nổ, thuốc súng, nhiên liệu cho tên lửa (rocket).

Tại Tư gật đầu, “Em cũng thấy giống thuốc nổ.”

đến, Chu Giác Sơn vội vàng hiệu đừng lên tiếng.

Mê Truyện Dịch

Giữa sân sát vách, một bếp lò lớn, thế lực hừng hực, thiêu cháy một luồng khói đen, nọ qua bếp lò tiện tay thêm chút gì đó, màu sắc ngọn lửa đột nhiên trở nên càng thêm tươi sáng.

Trong sân nhỏ, đều cài đặt máy giám sát, ở cửa còn tăng cường canh gác, hai phiên canh gác. Người canh gác đưa lưng về phía bọn họ, thắt lưng căng phồng, nếu gì bất ngờ, hẳn là s.ú.n.g mang theo bên .

Chân mày Tại Tư khẽ nhíu .

“Bọn họ đang gì?”

Chu Giác Sơn bụm miệng cô , “Xuỵt.” Trước tiên quan sát rõ ràng tính tiếp.

Tại Tư sửng sốt, nháy nháy mắt — lên tiếng mà, hơn nữa thanh âm rõ ràng là của đàn ông.

Vừa đầu , ông chủ cửa tiệm đang xổm ở bên chân hai họ. Cười hì hì, “Bọn họ đang gì?”

Đồng tử của hai chợt co , che kín miệng của ông , “Xuỵt!”

“A… A a… A a a…”

Ước chừng nửa phút , mắt thấy đàn ông ở giữa sân rời , Chu Giác Sơn và Tại Tư mới buông lỏng cảnh giác, liếc , cùng đem ông chủ cửa tiệm kéo đến chỗ xa, lúc mới buông lỏng ông .

Ông chủ cửa tiệm vỗ n.g.ự.c một cái, thở hổn hển, “Ngạt c.h.ế.t …”

“Ông ít một hai câu !”

Ông chủ cửa tiệm phần buồn bực, “Vì ? Đây là nhà của …” Lẽ nào cho ông mở cửa buôn bán còn cho ông chuyện ?

Loading...