Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thượng Tá Của Tôi - Chương 121: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:10:12
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đan Thác hai chân vắt chéo, tay chỉ Chu Giác Sơn và Tại Tư, “Chú Triệu, hai chú ?”

Triệu Tuấn đầu , thấy Chu Giác Sơn và Tại Tư.

Trong con ngươi ông đột nhiên chấn động, bàn tay nắm chặt, cố gắng duy trì trấn tĩnh, “, nhận .”

Đan Thác nhướng mày, thấp giọng giải thích, “Đó là Chu Giác Sơn đoàn trưởng của Nam Shan cùng với phu nhân của . Lần đầu gặp mặt, chú đến trong chuồng ngựa chọn lấy hai con ngựa , coi như là lễ gặp mặt đưa cho bọn họ. Chú ý cẩn thận lựa chọn, dù cũng đừng chậm trễ.”

Gió thổi rối loạn cảnh tượng mắt, tầm mơ hồ.

Chuyện cũ năm xưa nhịn nổi lên, gió nổi mây vần, sóng nổi cuồn cuộn…

Triệu Tuấn ngẩn ở tại chỗ, sửng sốt vài giây, Đan Thác thúc giục ông đôi câu, lúc ông mới chậm rãi gật đầu, xoa xoa mồ hôi, tới chuồng ngựa.

Nơi là sào huyệt của Sài Khôn và Đan Thác.

Mặc dù những năm đây hai cha con liên tục hợp tác cùng quân đội chính phủ, thế nhưng thỏ khôn còn ba hang, huống chi Sài Khôn và Đan Thác đều là những tên thương nhân buôn lậu nổi danh, tự nhiên cũng sẽ cẩn thận nhiều hơn, giữ cho đường lui ở khắp nơi.

Đi nửa đường, chuồng ngựa của khu nghỉ dưỡng nhiều nhân viên chuyên môn xử lý, chất lượng vệ sinh cao, xung quanh còn đội ngũ bảo an trông chừng, chi tiêu một ngày cho một con ngựa cũng đủ cho dân chúng địa phương ăn trong một tháng.

Trong lúc Triệu Tuấn qua từng đám , một đám tiểu lâu la đang xem ngựa phát hiện là ông, tất cả đều mặt mũi nhiệt tình chào hỏi ông.

“Chú Triệu, buổi tối ăn bữa khuya ?”

“Bữa khuya” trong miệng những cũng là chỉ bữa ăn bữa tối, mà là một con phố cũ ở trung tâm thành phố Lashio. Nhà khách khách sạn ở nơi đó, tiệm tóc thậm chí là tiệm cơm, phần lớn đều là nhà chứa [1] treo đầu dê bán thịt chó. Nhà chứa thông thường bảy giờ tối mới mở cửa, ban ngày “ăn”, cho nên mỗi chơi chỗ , đàn ông ở địa phương đều gọi là ăn “bữa khuya”.

[1] Nhà chứa ( nhà thổ): là những địa điểm kinh doanh nơi diễn các hoạt động t.ì.n.h d.ụ.c giữa khách làng chơi và gái mại dâm. Ở những nơi mà hoạt động mại dâm là bất hợp pháp, nhà chứa thường núp vỏ bọc là các hiệu tẩm quất, quán bar…

Mê Truyện Dịch

Sắc mặt Triệu Tuấn trầm xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-121-thuong-ta-cua-toi.html.]

“Không .”

Mấy tiểu lâu la , , xì xào bàn tán.

Đang lúc Triệu Tuấn xuyên qua đám , ngoài tường một bảng hiệu bằng đồng thau to. Chữ bảng hiệu là “Tạp Mại”.

Đó là con ngựa dáng vóc nhất trong cả khu nghỉ dưỡng , lông màu đen như mực, mắt to màu nâu, bốn chân dài lực, bắp thịt chặt chẽ phối hợp cân đối, đây nó từng là ngựa hoang, từ lúc phát hiện đến lúc thuần hóa, tốn ròng rã nửa năm mới thể thuần hóa nó.

Hình dáng Tạp Mại cao lớn, nhất là lông bờm dài đen nhánh rối tung rủ xuống đất, hiện lực và oai phong.

Triệu Tuấn dắt Tạp Mại , tìm một con ngựa nhỏ tính tình ôn hòa, con ngựa nhỏ da dẻ thuần trắng, bốn chân và cái đuôi đều những đốm màu hạt dẻ, theo bên cạnh Tạp Mại, lúc bước dồi dào sức sống, giống như một con bò sữa nhỏ hoạt bát.

Hai con ngựa đều là con ngựa trong chuồng ngựa, nhưng bởi vì tính cách cho phép, đều biện pháp tham dự đua ngựa. Triệu Tuấn mỗi thấy chúng nó, là thể liên tưởng đến Chu Giác Sơn và Tại Tư — hai ràng buộc, giống con ngựa hoang và con ngựa nhỏ , bọn họ vốn nên rong ruổi chạy như bay trong trời đất bao la, mà giam cầm ở trong chuồng ngựa chật hẹp, ánh sáng, dần dần kết thúc cuộc đời ở nơi .

… Cửa bãi cỏ, lượt từng ân cần hỏi thăm, Chu Giác Sơn chờ lâu phần nhịn , nắm bàn tay nhỏ bé của Tại Tư, đụng một cái bên eo của cô.

Tại Tư mỉm đầu , khóe mắt thoáng qua, giống như là thấy gì đó.

Đồng tử của cô chợt co , chợt .

Một bóng dáng cao lớn, ở đối diện đang bước tới.

Đi theo ông một nam một nữ, chia dắt hai con ngựa . Bóng dáng lâu ngày gặp, loáng thoáng thấy nét tuấn năm đó. mười mấy năm trôi qua, sớm cảnh còn mất…

Hiện tại, ông để đầu trọc, da ngăm đen, má trái một vết sẹo dài dữ tợn, màu sắc đỏ thẫm, dài 10 cm, vết sẹo từ cạnh ngoài góc con mắt trái một đường nghiêng xuống phía , vết thương quá sâu, ngay cả xương gò má cũng lộ ở bên ngoài.

Trên cổ ông vẫn còn hình xăm, giống như là một loại chế thức đồ đằng [2] cổ xưa, gió thổi trời nắng, bên rìa hình xăm màu đen chút thối rữa, nổi lên, hiện lên màu đỏ tím, thấy mà giật .

Loading...