Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thượng Tá Của Tôi - Chương 135: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:10:45
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh sải bước ngoài, Phàn Đạt gọi một tiếng, “Anh chờ một chút ? Bang Mạt tư lệnh đến trại tử phụ cận quan sát dân tình, chừng sẽ lập tức trở về.”

Chu Giác Sơn như thấy. Quan sát dân tình? À, cũng là quan sát lăn lộn ở trong đồng ruộng, là quan sát ma sát ở giường…

Tại Tư đang yên lặng ở trong xe chờ , cô bắt đầu từ chỗ xa thấy Chu Giác Sơn giống như cả bốc hỏa qua đây.

“Làm ?”

“Quay về khu nghỉ dưỡng.”

Nếu Ngô Tứ Dân phê chuẩn cho nhiệm vụ trong hai tuần, sẽ nán ở nơi đủ hai tuần. Bao giờ đến thời hạn, liền lập tức rời .

Chu Giác Sơn đóng cửa, dựa lưng ghế ở phía xe.

Mê Truyện Dịch

Tại Tư chút lo lắng, vì lý do an , cô tiên dò xét lái xe A Cương, nghĩ nghĩ, gì. Chỉ chốc lát , cô mím chặt môi, hai tay lặng lẽ mở bàn tay của , dùng đầu ngón tay trỏ, chữ ở trong lòng bàn tay của .

“Việc ký kết hiệp nghị ngừng b.ắ.n thảo luận xong?”

“Không thảo luận.”

Chu Giác Sơn cũng cho cô xem.

Đã từng, thấy qua sự hỗn loạn của quân đội bang Nam Shan, liền khờ dại cho là sóng to gió lớn. Cho đến hôm nay, chế độ quản lý cán bộ chiến sĩ của quân đội bang Bắc Shan mới thực sự khiến mở rộng tầm mắt.

nghĩ sự việc quá đơn giản, vốn là còn thừa dịp cơ hội đàm phán hòa bình , vì tương lai liên hợp ký kết hiệp nghị ngừng b.ắ.n mà tạo mối quan hệ . Hiện tại thấy quân đội Bắc Shan căn bản thể tồn tại khả năng ngừng b.ắ.n với quân đội chính phủ, hai bên một khi ký kết hiệp nghị ngừng bắn, nhất định bằng lòng thanh trừ triệt để bộ ma túy ở cảnh nội Bắc Shan, thanh trừ cả loại thực vật và hoạt động sản xuất. bây giờ trong quân đội bang Bắc Shan ngay cả cấp bậc như lữ trưởng đều hút ma túy, chi quân đội còn thể đồng ý thanh trừ ma túy ?

Chu Giác Sơn theo bản năng .

Người si mộng.

Tại Tư dịu dàng sờ sờ gò má của , dựa trán cổ của Chu Giác Sơn. Cô thật an ủi chút gì đó, nhưng trong lúc nhất thời nên bắt đầu từ .

“Em , bên trong thành phố Lashio một công viên giải trí cỡ nhỏ, bên trong vòng ngựa gỗ và xe đụng, đó thả lỏng một chút ?”

“Vậy cũng thích hợp với , loại trò chơi b.ắ.n s.ú.n.g nhận thưởng ?”

“Có, còn thể nhận voucher ăn uống.”

, một ngày đó, Chu Giác Sơn ở cùng một gian hàng trong công viên giải trí lấy hơn 60 voucher ăn uống giống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-135-thuong-ta-cua-toi.html.]

Ông chủ cửa tiệm dọa sợ đổ mồ hôi, mồ hôi chảy ròng ròng, ông âm thầm sử dụng đủ loại ý đồ , nhưng đều hề ảnh hưởng đến phát huy bình thường của Chu Giác Sơn.

Mắt thấy từng s.ú.n.g từng s.ú.n.g b.ắ.n ngoài, trong lòng ông rỉ máu, tất cả đều là tiền đấy. Trong n.g.ự.c ông chủ cửa tiệm rõ ràng, cửa tiệm b.ắ.n s.ú.n.g của ông b.ắ.n 10 phát s.ú.n.g mới cần trả cho ông 1000 Kyat, nhưng Chu Giác Sơn thắng một tấm voucher ăn uống, ít cũng đáng 5000 Kyat , kể mỗi b.ắ.n thì bóng bay sẽ tiêu hao, mỗi một quả bóng bay cũng hơn 600 Kyat, như là bao nhiêu tiền hả.

Lần thứ 63, 10 phát nữa bộ b.ắ.n trúng.

Tại Tư một đường vui vẻ chạy chậm theo, mở bàn tay nhỏ bé , quen tay nhận voucher ăn uống.

Ông chủ cửa tiệm đau lòng, ngón tay dùng sức, gắt gao túm chặt thả.

“Tiểu thư, xin cô thương xót.”

Tại Tư , “Sẵn sàng đánh cuộc thì chấp nhận hậu quả của thua cuộc, ông tiên cứ đưa cho , chờ chơi xong sẽ trả cho ông.”

Chu Giác Sơn qua đây, “Lấy bóng bay.”

Ông chủ linh cơ khẽ động, “Trưởng quan, hết bóng bay !”

Chu Giác Sơn nhướng mày, nhạo một tiếng, để s.ú.n.g lên vai, đầu, dùng tay hiệu cho Phùng Lực và Thang Văn.

Phùng Lực và Thang Văn nhanh chóng tiến lên, hai cầm một sợi dây thừng dài mảnh trói hai tay của ông chủ cửa tiệm, hai dùng sức kéo một cái, kéo ông chủ cửa tiệm đến chính giữa khu b.ắ.n súng.

Ông chủ cửa tiệm vẻ mặt mộng bức, “Đây là gì hả…”

“Ông bóng bay, liền mượn sống bia ngắm.”

Ông chủ cửa tiệm nháy nháy mắt, bỗng nhiên nhảy lên nhảy xuống, sợ đến mức trực tiếp gào , lông tơ cũng dựng , “Có!!! Trưởng quan! Chờ một chút, đột nhiên nhớ ! Có bóng bay!”

“Có ?”

“Có !”

“Ông xác định?”

“Thật sự !!!”

Chu Giác Sơn cầm s.ú.n.g [4] chuyên dụng của cửa tiệm b.ắ.n s.ú.n.g lên, “Có cần giúp ông xác nhận một chút ?”

Loading...