Sau hai tiếng đồng hồ, sáng sớm, bầu trời Nam Shan nổi lên chút mưa nhỏ mịt mù, tháng 12 dương lịch, rõ ràng là một quý mát mẻ ở Myanmar, nhưng chẳng tại , mưa năm nay, rõ ràng nhiều hơn năm một chút.
Ngọn lửa ở đỉnh núi dần dần dập tắt. Trong màn mưa màu xanh, một nhóm áo đen cầm cái ô màu đen, bước chân trầm , từ xe jeep gầm xe cao chậm rãi xuống, bao lâu, ống quần màu đen mưa phùn ướt, mưa càng ngày càng lớn, mấy đôi giày da lượt giẫm vũng nước ven đường, đoàn như cũ nhanh chậm, đạp vũng nước, phát từng đợt thanh âm thủy quang [1] thanh thúy.
[1] Thủy quang (水光): t tìm nghĩa của cụm từ .
“Hàng đều ở đây, tổng cộng 108 kg.”
Hồ Nhất Đức phòng, trời mưa xuống, giày ông dính bùn, ông giậm giậm chân, chỉ ba thùng giấy trong phòng . Người Myanmar và Trung Quốc giống , cho rằng 8 may mắn, kinh doanh càng yêu thích thêm điềm , lấy một con lẻ 8, thể bảo đảm tài vận và may mắn.
Triệu Tuấn thu hồi cái ô, rũ nước mưa cái ô, tới gần thùng giấy, khom lưng, lấy một bọc một chút.
— Ma túy đá [2].
[2] Ma túy đá: là tên gọi chỉ chung cho các loại ma túy tổng hợp, chứa chất methamphetamine (meth) và amphethamine (amph) thậm chí là niketamid phối trộn phức tạp từ nguyên liệu tự nhiên và hóa chất khác trong đó thành phần chính, phổ biến là methamphetamine.
Chi phí chế tác ở Myanmar thấp, một khi xuất ngoại, giá thị trường, mỗi một gam thể bán 500 NDT (~1.67 triệu VND). Ba thùng giấy , bán ở Trung Quốc, thấp nhất cũng đáng giá 50 triệu NDT (~167 tỷ VND).
“Hôm nay đưa ?”
“.”
Kế hoạch Hồ Nhất Đức sớm định , thực là đợi đến tuần tiếp nhận chính quyền Nam Shan đó sẽ tổ chức vận chuyển hàng, thế nhưng mấy ngày nữa vặn bắt kịp lễ mừng năm mới của Trung Quốc, mỗi khi đến ngày lễ ngày tết, chính phủ Trung Quốc sắp xếp lực lượng ở biên giới đều sẽ tăng gấp mấy so với ngày thường, ông thể mạo hiểm, nhất định xuất hàng sớm.
“Nhóm M16A4 mới nhất cũng cùng đưa ?”
“Đương nhiên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-178-thuong-ta-cua-toi.html.]
Hồ Nhất Đức khôn khéo tinh vi, việc hết sức cẩn thận, nếu như tìm thời điểm thích hợp, ông tuyệt đối sẽ hành động thiếu suy nghĩ, nhưng một khi dính đến chuyện xuất hàng, ông cơ bản là thể thì dọn sạch bộ hàng tích trữ.
Triệu Tuấn âm thầm gật đầu. Trong lòng ông rõ, đợi đến khi Hồ Nhất Đức lên bộ trưởng quân đội bang Nam Shan, nắm quyền quản lý, đến lúc đó vận chuyển hàng và xuất hàng sẽ càng thêm trắng trợn.
Bên ngoài sân, dùng bộ đàm truyền đạt tin tức, Chu Giác Sơn tới .
Triệu Tuấn tìm một cái cớ, kịp thời lảng tránh.
Chu Giác Sơn sải bước tới, cả đêm ngủ. Anh vẫn tìm Tại Tư, còn đang phái theo , Hồ Nhất Đức bên , quân hỏa và ma túy, , chỉ cần cảnh sát phối hợp thỏa đáng thì thể đem Hồ Nhất Đức một mẻ tóm gọn.
Thời gian quý báu, cũng lười lời vô ích, “Thế nào, tuyến đường sắp xếp thỏa ? Tuyến đường cũ? Đi Vân Nam, Quảng Tây, Quảng Đông?”
Thông thường, buôn bán ma túy ở Myanmar đều là về phía bắc Myanmar, Ruili (Thụy Lệ), Bảo Sơn, Đại Lý, Sở Hùng, Côn Minh, qua Khúc Tĩnh đến Quảng Tây, nửa đường nếu gặp vấn đề, cuối cùng liền thể đến Quảng Đông Quảng Châu (*).
Mê Truyện Dịch
Tối hôm qua Chu Giác Sơn liên lạc với cảnh sát, để bọn họ ở dọc đường tăng cường cảnh giới, một khi hàng hóa đến kho hàng ở Quảng Châu, lập tức phái thăm dò, chỉ cần thể tìm sào huyệt của Hồ Nhất Đức, còn sẽ thành vấn đề.
Hồ Nhất Đức nhạo, khoát tay một cái, “Không, là tuyến đường mới.”
Sắc mặt Chu Giác Sơn cứng .
Trong phòng vặn treo một tấm bản đồ Trung Quốc, Hồ Nhất Đức tới, móc từ trong túi một cái bút máy màu đen, ông dùng bụng ngón tay đẩy nắp bút , cánh tay cố ý vung lên, “Đi đường vòng xa, Vân Nam, tiến Tứ Xuyên, lấy Hồ Nam điểm đột phá, tránh né Quảng Tây, Quảng Đông Quảng Châu (*).”
Tuyến đường cũ , dùng quá lâu , những năm gần đây Vân Nam ma túy tràn lan, hiện tượng buôn lậu càng nhiều, cảnh sát ở đoạn đường Quảng Tây thấy xe biển Vân Nam sẽ lập tức thăm dò. Ở khu vực Bạch Sắc (Quảng Tây), trùm buôn ma túy từng ngã ở chỗ đó ít. Hồ Nhất Đức ngốc, ông cho rằng, cũng là thời điểm mở một tuyến đường xuất hàng mới .
Chu Giác Sơn bất động thanh sắc, nghĩ tới Hồ Nhất Đức mà sẽ tạm thời đổi tuyến đường, cau mày, nhanh chóng dò xét tuyến đường mới mà Hồ Nhất Đức dùng trong , “Ông từ Hồ Nam đến Quảng Đông? Ông cảm thấy con đường xa ?”