“…”
Chu Giác Sơn nhịn , bật thành tiếng. Cũng quan tâm rốt cuộc cô thể mượn , “Nhân tài… phát hiện cô sinh hoạt ở trong thôn còn .”
Thời gian đến hai ngày, mạng lưới giao thiệp, tài nguyên, tất cả đều tìm .
Cho cô thêm một đoạn thời gian, cô chắc thể một diễn thuyết, tranh cử chức thôn trưởng?
Tại Tư chớp mắt, cũng mỉm ngọt ngào, cô thầm nghĩ trong lòng, chính dù cũng là một phóng viên, bên ngoài, chính là dựa vẻ mặt và khả năng sinh tồn độc lập.
“, cực khổ cố gắng thôi…”
Không sống ở trong khốn cảnh, thì sẽ diệt vong ở trong khốn cảnh… mặc kệ như thế nào, c.h.ế.t tử tế cũng bằng tiếp tục sống.
Chu Giác Sơn nhẹ nhàng gật đầu, bày tỏ tán thành tự đáy lòng, “Cô thông minh như , bằng giúp một chuyện?”
“Chuyện gì?”
Tại Tư nghiêng đầu , Chu Giác Sơn híp mắt nghiêng đầu ngoài cửa sổ, ám chỉ cô tai vách mạch rừng.
Mê Truyện Dịch
Ánh mắt Tại Tư khẽ động, đại khái hiểu, cô nhẹ nhàng đụng một cái mu bàn tay Chu Giác Sơn, buông cô , cô tới bồn nước bên cạnh ở trong phòng, múc một chậu nước sạch.
Trong phòng một cái bếp lò xếp xó lâu, cô đặt chậu nước lên, nhóm lửa, nước sôi trào từng chút một, tiếng nước sôi cùng tiếng lửa cháy hòa quyện với , tạp âm ngừng, dần dần thể che giấu giọng của một bình thường.
Cô xoay .
Chu Giác Sơn tới mặt cô, một tay ôm lấy, đặt cô lên bàn việc của .
Hai gần trong gang tấc, đưa đôi môi mỏng dính bên tai cô, hai cánh tay ôm eo cô, thấp giọng , “Có liên quan đến Hồ Nhất Đức… Phóng viên chiến trường nước ngoài, thể chia sẻ với một chút tư liệu hậu trường ?”
Góc bàn đặt một cái gạt tàn thuốc.
Anh tiện tay dập tắt điếu thuốc lá, khóe miệng ý , chuyện với cô giống như khi.
Tại Tư khiếp sợ.
Cô trợn mắt, đôi môi mấp máy, lên tiếng, tay vịn bên cạnh bàn, lui về phía một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-24-thuong-ta-cua-toi.html.]
Chu Giác Sơn mặt đổi sắc, tiến lên nửa bước, bắt bắp chân mảnh khảnh của cô.
Tại Tư mất thăng bằng, thể vững, ép sát, cánh tay đỡ ở lưng cô. Hai cách, dùng sống mũi tuấn chạm gò má cô, mí mắt rũ xuống, trong chốc lát, ngay cả tiếng hít thở của hai cũng đan với .
“… … là…”
“Cô .”
Trán của hai chạm , nóng lòng cô, một lát , híp mắt, hôn lên gò má trắng nõn của cô.
Trong khí là một mảnh yên tĩnh dài, chậm rãi, hôn lên ánh mắt của cô, một mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt vương vấn ở giữa hai , dừng vài giây, tiếp tục lướt quanh khóe miệng của cô.
Người nào sẽ xuất hiện ở chiến trường Myanmar?
Người nào thể hiểu tiếng Myanmar?
Người nào cảm thấy hứng thú với tin tức quân sự như thế, hơn nữa còn thể như xử lý vết thương như thế nào?
Trong lòng Chu Giác Sơn rõ, chỉ là thấu chứ rõ ràng, nếu như cô nhất định để cho lấy bằng chứng chính xác mới chịu thừa nhận thì cũng thể lập tức phái cấp thăm dò.
Không ai thể cả đời đều sống trong lời dối. Nhất là xã hội hiện đại, thông tin về phận căn bản đáng một đồng… Trong vòng năm phút, những thông tin cá nhân của cô, ví dụ như nghề nghiệp, đối tượng yêu đương, gia đình, nghiệp trường nào, địa chỉ… Thậm chí, cô máy bay khi nào, mua quần áo ở cửa hàng nào thì đều thể điều tra rõ ràng.
Tim Tại Tư đập loạn, trong chốc lát cô lời, cúi đầu, đem ngón tay trắng nõn ngăn chặn đôi môi nóng bỏng của Chu Giác Sơn.
Chu Giác Sơn cũng từng nghĩ đến việc đối xử với cô như thế nào, buông tay , mắt xuống cô, thể một chút khẩn trương và sầu lo của cô.
Anh mặt chỗ khác, liếc núi non trùng điệp ngoài cửa sổ, sườn núi nhấp nhô kéo dài liên tiếp, dùng giọng điệu vô cùng bình thản .
“Bây giờ chỉ cần tư liệu về một Hồ Nhất Đức, điều kiện trao đổi, nếu như cô , cũng thể giúp cô ngụy tạo phận một bác sĩ Trung Quốc. Những chuyện khác gặp nhiều khó khăn, cô thì , thì cũng ép cô.”
Trong quân đội quy củ của quân đội.
Bất kỳ một quân khu độc lập nào cũng sẽ khoan dung cho sự tồn tại của một phóng viên chiến trường nước ngoài.
Chuyện cho tới bây giờ, mạng của cô trong tay , bộ quân khu bang Nam Shan mấy trăm ngàn , trừ , tuyệt đối thứ hai dám hứa hẹn thể bảo vệ cô. “ hy vọng cô thể hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc.”