“Cmn gì ?”
Chu Giác Sơn đồng ý, cúi , hôn lên vành tai của cô, lộ đầu lưỡi ướt át, tinh tế dây dưa với cô.
Tại Tư hổ vô cùng, cô rụt cổ , thẹn thùng né tránh , “Anh , nhưng ngốc.”
Vật ở giữa hai chân nhô lên cao cứng rắn cũng rõ vấn đề.
“ thấy cô ngốc.”
Chu Giác Sơn nở nụ , cúi , hôn một cái lên gò má của cô, dậy, cởi áo khoác , dứt khoát ngoài cửa.
Rất nhanh, tầng truyền đến tiếng nước chảy, những chỗ như thế ở Myanmar đều vòi hoa sen, chỉ thể tìm một thùng gỗ để tắm, hoặc thể đến bờ sông để tắm rửa, đối với dân bản xứ chuyện là bình thường.
Khang tẩu xách theo một cái thùng lớn chạy tới chạy lui, bên trong chứa đầy nước lạnh, bà đổ nước rào rào ngoài, chạy chạy mấy , tiếng nước chảy ở tầng mới ngừng , hai dùng tiếng Myanmar trao đổi một phen, Khang tẩu liền đóng kỹ cửa sổ nhanh chóng rời .
Tầng hai, trong phòng ngủ lớn, cũng chỉ còn một Tại Tư. Cô chỉnh quần áo, nắm lấy chăn, phẫn nộ cuộn lăn trong góc.
Người đàn ông tắm tạo tiếng động lớn, từng tiếng dội nước vang lên, giống như đem cả thùng nước dội lên , ngoài cửa sổ, vặn một đám con nít ở đường phố chơi đùa, tiếng chơi đùa huyên náo trộn lẫn tiếng dội nước, xung quanh dần dần trở nên ồn ào.
Tại Tư việc gì để , cô thể xuống tầng Chu Giác Sơn tắm rửa.
Cô trong lúc vô tình thoáng qua.
Áo khoác của Chu Giác Sơn cởi ở giữa sàn nhà, bên trong túi áo khoác của một túi nhỏ, nhưng là do ở trong rừng cây vô tình cắt tạo nên , bây giờ, cách một lớp vải nhô một vật gì đó hình chữ nhật, lộ một góc nhọn màu đen.
Một loại ý nghĩ khác thường xông lên đầu.
Tại Tư tiến đến bên mép giường, thăm dò tầng, kiên nhẫn quan sát một lát.
Ý thức quả thật ai, Chu Giác Sơn cũng phát hiện, cô chậm rãi bước xuống giường, rón rón rén tới chỗ áo khoác của .
Bước chân nhẹ nhàng, nhẹ nhàng hơn…
Cô ngay cả thở mạnh cũng dám.
Cô cầm làn váy, xổm xuống bên cạnh áo khoác của Chu Giác Sơn, cẩn thận quan sát đồ vật trong túi khá giống với điện thoại di động.
“Vù vù—“
Tiếng rung vang lên. Vậy mà thật sự là điện thoại di động, thể đây là cơ hội cầu cứu duy nhất của cô, Tại Tư thời gian suy nghĩ, cô theo bản năng định ấn nút nhận, nhưng đối phương cô một bước ấn ngừng cuộc gọi.
Cuộc gọi nhỡ: Triệu Tuấn.
“Triệu Tuấn…”
Tại Tư xổm xuống đất, tay cầm điện thoại di động, trong lòng chút khó tin, nhịn lẩm bẩm lặp một .
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-42-thuong-ta-cua-toi.html.]
Vô ký ức phủ bụi kéo đến.
Không rõ bao nhiêu năm cô thấy qua tên …
Triệu Tuấn.
Đây là tên của ba cô.
Gần tới hoàng hôn.
Ráng chiều nhẹ nhàng, trong giây lát, hoàng hôn vẫn giữ im lặng cho đến khi màn đêm buông xuống, bình tĩnh chằm chằm vùng đất phía bắc Myanmar .
Bên bờ sông Namtu, những thôn trại khép kín độc lập so với bên ngoài, tùy ý cho nào đó trèo lên núi phóng tầm mắt , đầu tường, nóc nhà, ngọn cây và đầu đường đều nhuộm thấm một màn sương chiều màu trắng cô quạnh.
…
Chu Giác Sơn ở tầng một dội nước lạnh tắm, để trần nửa , đơn giản lau qua hai cái, khom lưng, rút một cái khăn lông chậm rãi bước lên tầng.
Đôi giày theo bước chân trầm của một bước một bước.
Tại Tư ngoảnh .
Chu Giác Sơn dừng .
Hai ánh mắt vặn đụng .
“…”
Đồng tử Chu Giác Sơn chợt co .
Tại Tư bỗng nhiên lên, lui về phía , cô hoảng sợ lùi về sát tường, cầm điện thoại giấu ở lưng. Trong vài giây, trong đầu cô vô ý nghĩ đan xen, khiến cho cô thể nào tùy tiện phán đoán, bây giờ đầu óc cô đang rối tung.
Chu Giác Sơn thầm mắng một câu, dùng sức đạp một cước lên cánh cửa. Anh bước nhanh về phía , giọng coi như bình tĩnh.
“Đưa cho .”
Hai bàn tay đặt sát bên tai cô.
Tại Tư hoảng sợ lắc đầu.
“Đừng ép động thủ.”
Anh điện thoại di động của .
Tại Tư nắm chặt thả, dùng hết sức lực để chống , “Anh rốt cuộc là ai? Tại Triệu Tuấn.”
Tại Tư vốn là họ Triệu, khi ba cô qua đời cô bước nữa. Họ Du là họ của ba dượng. Thế nhưng họ tên của ba cô khắc tấm bia liệt sĩ, dù cho khi đó cô còn nhỏ, cô cũng nhớ rõ ràng.