Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thượng Tá Của Tôi - Chương 48: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:07:17
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Giác Sơn cắn một miếng thịt cá nóng hổi, “Người khác nào?”

Cũng ví dụ như…

“Một bé gái.”

Chu Giác Sơn dừng một chút.

Tại Tư bóng lưng của , thẹn thùng cúi đầu, cô chậm rãi thu hồi bàn tay nhỏ bé trắng nõn, thẹn thùng đến mức hai tai đều ửng đỏ.

Xem vẫn quên cô…

Vậy là đủ .

Một chút ký ức phủ bụi từ từ hiện

Từ mờ nhạt mơ hồ trở nên dần dần rõ rệt.

“Ba ơi, trai ạ? Vì di chuyển ạ?”

Trong phòng bệnh sạch sẽ gọn gàng, Tại Tư sáu tuổi nắm lấy bàn tay dày rộng của ba, núp ở lưng ba cô, lén lút đánh giá một tiểu thiếu niên cả đều là băng gạc.

Triệu Tuấn dịu dàng trả lời cô, “Anh trai thương, cần chăm sóc.”

“Chăm sóc?”

Tại Tư mơ hồ cắn môi, hiểu lắm.

Triệu Tuấn khom lưng sờ sờ đỉnh đầu con gái, “Chăm sóc chính là… trò chuyện với trai, mỗi ngày thể tâm sự. Ba bận công việc, Tại Tư thể chăm sóc trai ?”

Một đôi mắt đen láy xinh xoay một vòng. Tiểu Tại Tư khôn khéo.

Mê Truyện Dịch

“Vậy Tại Tư thưởng.”

“Anh trai chính là phần thưởng của con.”

Một nhà ba Triệu Tuấn quanh năm đều sinh hoạt ở biên giới Trung Quốc – Myanmar, ở đây hẻo lánh, hoang vu, cũng bao nhiêu trẻ con để chơi cùng, “Chỉ cần Tại Tư chăm sóc trai, Tại Tư sẽ bạn chơi cùng. Anh trai sẽ ba chơi với con, mỗi ngày đều ở bên cạnh con, con chịu ?”

Ánh mắt Tại Tư sáng lên.

Ngửa đầu, thật tươi, “Được ạ.”

Tại Tư cũng bạn bè .

Ngày đầu tiên Chu Giác Sơn tỉnh , thấy một cô bé ở bên mép giường.

Tiểu nha đầu thắt hai b.í.m tóc, mặc một cái váy màu hồng mặt , thấy tỉnh dậy, hai tay nâng má, lập tức sấp lên đầu giường .

“Anh ơi, em tên là Tại Tư.”

Chu Giác Sơn lạnh mặt trở .

Tiểu nha đầu vui vẻ xoay nửa vòng, chạy đến đối diện giường. Hai tay nâng má, chớp chớp đôi mắt to sáng ngời.

“Anh ơi, tên là gì?”

Chu Giác Sơn mặc kệ cô bé, đắp chăn, ngủ.

… Tình huống như kéo dài nửa tháng.

Bạn mới hình như cũng thích cô lắm — Tiểu Tại Tư kiên trì nửa tháng, rốt cuộc chút nản lòng, cô nản lòng thoái chí, định buông tha bạn .

Ba cô tan tầm về nhà, khuyên bảo cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-48-thuong-ta-cua-toi.html.]

“Tại Tư, trai chỉ là tiếng Trung, con dạy trai thì trai sẽ bằng lòng chuyện với con.”

Trẻ con sáu tuổi mới lên tiểu học, Tại Tư nháy mắt khôi phục ý chí, cầm sách giáo khoa năm nhất vui vẻ chạy căn phòng của Chu Giác Sơn.

“Một.”

Cô chỉ một đường gạch ngang trong sách ngữ văn.

Chu Giác Sơn đang giường tháo băng gạc đùi, buồn bực, mí mắt cũng lười nhấc lên, coi như hề thấy hề thấy.

Tại Tư bò lên giường, cởi giày , xổm mặt Chu Giác Sơn, dùng hai bàn tay nhỏ cậy miệng của .

Lặp , “Một.”

Chu Giác Sơn bực , ngẩng đầu liếc cô.

Tại Tư hì hì, dùng bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng sờ gò má thương của .

“Còn đau ?”

Chu Giác Sơn mím môi, cô sờ nhẹ nhột, cả nổi da gà. Ngoài cửa, Triệu Tuấn cẩn thận thăm dò tới, lập tức đẩy tay của Tại Tư, tiếp tục quấn băng gạc.

“Một.”

Tại Tư kiên nhẫn dịch chuyển qua chỗ .

Chu Giác Sơn còn cách nào khác, giọng điệu kiên nhẫn , “Một.”

“Hai.”

chỉ hai gạch ngang ở trong sách.

“Đói [12].”

[12] Ở trong tiếng Trung hai (二) phát âm là [èr], đói (饿) phát âm là [è]. Khi phát âm khá giống nên dễ nhầm lẫn.

“Không đúng, là… hai.” Tại Tư mở miệng to hơn một chút.

“Hai?”

đúng đúng, ba.” Cô giáo nhỏ dạy nhanh.

Chu Giác Sơn qua loa trả lời, “Ba.”

“Bốn.”

“Bốn.”

Chưa đến một tháng, Chu Giác Sơn học xong một ít tiếng Trung giao tiếp hàng ngày, mặc dù còn tính là lưu loát, phát âm cũng đúng tiêu chuẩn, nhưng ít nhất cũng thể giao lưu cơ bản nhất với trong nhà Tại Tư.

“Ba ơi, con lợi hại đúng ?”

Lúc ăn cơm tối, Tại Tư cắn một miếng rau cải chíp, vội vã tìm khích lệ.

Triệu Tuấn nở nụ , sờ sờ đầu cô bé, “Con lợi hại, nhưng chủ yếu vẫn là trai thông minh.”

Một đứa trẻ sáu tuổi, còn rõ ràng thì thể dạy cái gì, Triệu Tuấn nhịn nhiều hơn — tiểu tử thiên phú.

Chu Giác Sơn đặt bát đũa xuống.

“Mọi chậm rãi dùng cơm, cháu về phòng .”

Mẹ Tại Tư bảo uống thêm một bát canh, chống nạng, lắc đầu, khập khiễng trở gian phòng của . Trên bàn bày hai bảng chữ mẫu để mô phỏng, xuống, cầm bút máy lên, từng nét từng nét, học thế nào để chữ Hán.

Loading...