Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thượng Tá Của Tôi - Chương 54: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:07:32
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Giác Sơn kẹp một miếng thịt bò bánh tráng, “Hôm nay học với Thang Văn những gì?”

“Min ga lar ma ne khin pa.” (Chào buổi sáng.)

“Còn gì nữa ?”

“Ne kaung yet la.” (Bạn khỏe ?)

“Còn nữa ?”

“Sa pyi pyi la.” (Ăn cơm ?)

“Những thứ khác thì ?”

Tại Tư dừng , suy nghĩ một chút, “Học phát âm và chính tả 33 phụ âm, còn những thứ khác thì em nhớ rõ.”

Chu Giác Sơn gật đầu, dạy cô một câu tiếng địa phương, “Ngarsai sainthoet htain.”

“Nghĩa là gì?”

“Anh nhớ em.”

“…”

Bầu khí im lặng trong chớp mắt, Tại Tư nháy mắt mấy cái, hiểu , khuôn mặt ửng đỏ, vành tai cũng nóng lên, cô lén lút cúi mặt xuống.

“S ngya s nyya a kyahanyaupya ko lo hk ngyaya par nae?”

Tại Tư ngẩng đầu, giật Chu Giác Sơn.

Chu Giác Sơn mạn bất kinh tâm [8] gắp cho cô một miếng thịt gà nấu nước cốt dừa, phiên dịch sang tiếng Trung, “Em nhớ ?”

[8] Mạn bất kinh tâm: chỉ việc tình cờ, để trong lòng.

“…”

Chiếc đũa rơi xuống, miếng thịt gà trơn mềm lẳng lặng ở trong bát.

Mê Truyện Dịch

Chu Giác Sơn cầm lấy chiếc đũa, ánh mắt sâu thẳm hề chớp mắt chằm chằm Tại Tư, ánh mắt của sáng rực, khiến cảm thấy tâm hoảng ý loạn.

Tại Tư thẹn thùng, cô cúi đầu xuống, dùng cái thìa chọc miếng thịt gà ở trong bát, mắt mặt bàn… Chỉ chốc lát , gật đầu.

Lại lắc đầu.

Chu Giác Sơn đồng ý. Một tay nắm lấy cằm của cô, “Không học ?”

Tại Tư đáp, “Học .”

“Vậy là em nhớ ?”

“Cũng …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-54-thuong-ta-cua-toi.html.]

Tại Tư thẹn thùng, khẽ rũ mí mắt xuống, khóe miệng ẩn chứa một chút ý ngọt ngào. Thành thật mà thì cô nhớ , nhưng mà gần đây lúc nào cũng ý định nhớ tới — nhớ tới những điều những điều đối xử với cô, chuyện cũ trong quá khứ, khiến cho cô ngẫu nhiên sẽ tưởng tưởng cũng nhịn tò mò về tương lai của và cô, là giữa cô và liệu tồn tại cái gọi là tương lai .

Chóp mũi của hai đối diện , đôi môi gần trong gang tấc, lông mi của cô gái nhỏ đen dày giống như hai cái quạt nhỏ trong ngày hè, nhấp nháy nhấp nháy, ngây thơ, quyến rũ.

Một mảnh yên tĩnh dài qua.

Yết hầu của Chu Giác Sơn khẽ động, buông cằm của Tại Tư , rũ mắt, chậm rãi cúi xuống, phối hợp với độ cao hôn môi của cô, dần dần sát đôi môi của cô.

“Ngarsai sainthoet htain.”

(Anh nhớ em.)

Thanh âm của đàn ông trầm thấp từ tính,dịu dàng, phục cổ [1], giống như máy hát của thế kỷ 18.

[1] Phục cổ: khôi phục cái cũ, cái thời.

Đèn bàn ở bên cạnh bàn vàng nhạt mờ tối, cởi áo khoác xuống, chậm rãi đem vật ngăn cách giữa hai lấy .

Tại Tư đầu tiên hề trốn tránh.

Cô rũ mí mắt xuống, mắt thấy Chu Giác Sơn từng chút từng chút tiến gần… Cô căng thẳng, đôi môi giống như hai mảnh lá liễu đang rung động, trái tim đập thình thịch, bên cái bàn, bàn tay nhỏ bé trắng nõn cũng nhịn mà nắm chặt giường.

Cánh môi mềm mại chậm rãi dán sát

“Đoàn trưởng, bộ trưởng bên gọi điện thoại tới…”

Hai trong nháy mắt tách , Tại Tư che khuất, giường. Chu Giác Sơn xoay , hai chân dang rộng, cúi đầu, kéo kéo cà vạt quân phục.

Phùng liên trưởng tới đúng lúc.

Trong tay đang cầm một bản fax, tình huống trong phòng một chút, khiếp sợ lùi về phía một bước, “Đoàn trưởng, , thấy cửa khóa, cho nên sốt ruột liền… nếu lát nữa sẽ tới?”

Chu Giác Sơn trừng mắt .

“Cmn mau!”

Khuôn mặt Tại Tư nhanh chóng đỏ bừng, cô giấu ở trong chăn, thu nhỏ .

Phùng liên trưởng khẩn trương nuốt nước bọt, bước lên phía , run lẩy bẩy cầm bản fax đưa tới, “Đoàn trưởng, bộ trưởng giao phó, nếu như nhóm binh lính thương khôi phục sai biệt lắm, thì chúng mau chóng trở quân khu, bổ sung trang , tiếp nhận nhiệm vụ mới.”

Một tuần , ngày 5 tháng 11, buổi tối hôm phụ nữ đang giường xảy sự cố, Tiểu đoàn 249 của quân đội chính phủ Myanmar cùng quân đội bang Nam Shan ở thôn Leng Ngock (*¹) và thôn Naung Kyo (*²) cách thủ phủ Taunggyi 20 dặm về phía Bắc xảy cuộc chạm trán, hai bên giao chiến liên tục 80 phút.

Tối hôm đó, cả đêm Chu Giác Sơn đều chợp mắt, lúc đó lập tức nhận mệnh lệnh đàm phán hòa bình, bộ trưởng đích hạ mệnh lệnh cho , chỉ thể lựa chọn theo, đêm hôm đó cùng quân đội chính phủ đàm phán suốt mười mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng hai bên tuyên bố thông báo tạm thời ngừng bắn.

“Mệnh lệnh đổi?”

Chu Giác Sơn rũ mắt, cố đè xuống ngọn lửa, đem bản fax đang ngược cầm qua đây.

Bản fax vốn cũng gì hiếm lạ, hai màu trắng đen, chỉ là một tấm bản đồ khu vực hành chính hợp pháp của địa khu bang Nam Shan thông thường.

Loading...