cô dám dừng .
Trong miệng càng ngừng lẩm bẩm.
“Làm đây, thể chứ…”
Người như Chu Giác Sơn, cứu cô nhiều , thông minh như , bản lĩnh, thể nào c.h.ế.t như .
Anh sẽ chết, cho dù chôn ở chỗ , cũng tuyệt đối sẽ chết… Cô mới thấy, ủng mỏ, đeo mũ mỏ, còn cầm đèn mỏ, an …
vì chịu mang máy tự sinh khí oxy chứ…
Nếu như cô nhớ nhầm thì giếng mỏ khí…
“Vì … vì … Anh rốt cuộc là vì hả!!”
Tại Tư ôm tảng đá mắt, gào , hai hàng nước mắt chảy xuống, nay cô cũng từng đau lòng như … Đều là của cô, cô rõ ràng thể cứu , nếu như cô xuống tầng ăn cơm, cảm thấy khó chịu mà nghỉ ngơi, thì thể cô sớm kế hoạch của Chu Giác Sơn.
Cô hại …
Cô hại c.h.ế.t …
Mặt trời cuối cùng cũng biến mất , mắt cô tối sầm , xung quanh chỉ tiếng của cô, thê lương, ai oán, mang theo hối tiếc vô hạn.
Không lâu lắm, rốt cuộc chú ý đến cô, đối phương tới, lôi kéo cổ tay của Tại Tư.
Một đôi bàn tay to lớn bỗng nhiên giữ cổ tay của thôn dân hảo tâm , nhấc chân, đạp một cước, khiến cho thôn dân vẻ mặt mộng bức [11].
[11] Vẻ mặt mộng bức: chỉ biểu cảm khuôn mặt trợn mắt há mồm, hoặc cũng chỉ tồn tại nghi ngờ đối với một chuyện nào đó.
Người hảo tâm , chân nọ lui về phía nửa bước, chân chạm đất, dùng quân tư tiêu chuẩn ở bên Tại Tư.
Hai trầm mặc một hồi, ai cũng chuyện, Tại Tư kịch liệt, ở bên cạnh cô quả thực cũng thế nào.
Anh gãi gãi đầu, cúi xuống bản . Trong túi cũng mang theo khăn giấy, quần áo còn bẩn.
Một lát , phụ nữ vẫn còn xong, vô cùng buồn chán, móc từ bên hông một cái đèn pin cầm tay sắp hết pin, dùng ánh sáng yếu ớt vẽ vòng tròn tảng đá để g.i.ế.c thời gian.
“Rất đau lòng hả?”
“Ừ.”
“Ai c.h.ế.t mà khiến em đau lòng thế?”
“Có liên quan gì đến …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-65-thuong-ta-cua-toi.html.]
Người đàn ông nở nụ , “Anh chỉ hỏi chút thôi.”
Tại Tư gì, hít sâu một , dùng bàn tay đầy đất lau mặt một chút, “…” Cô đầu , lời còn hết, đèn chính trong khu mỏ bỗng nhiên bật sáng.
Dưới ánh đèn lờ mờ, một khuôn mặt tuấn tú đập mi mắt, đàn ông để kiểu tóc đầu đinh, làn da màu lúa mạch lộ mùi vị kiên cường, áo ba lỗ màu đen với quần dài, cơ bắp cánh tay lộ rõ, cổ tay còn mấy vết m.á.u khô.
“…”
Tại Tư ngơ ngẩn, chớp chớp mắt.
Cô ngốc trệ một lúc lâu, bỗng nhiên trong nháy mắt lao trong n.g.ự.c , dùng hai cánh tay mảnh khảnh siết chặt hông của , nước mắt ào ào chảy xuống.
Chu Giác Sơn buồn bã thở dài, khẽ vỗ vỗ lưng của Tại Tư, cúi đầu cô, “Khóc còn đủ hả?”
Anh chờ cô cũng gần hai mươi phút .
Trên mặt Tại Tư đầy bụi đất, nước mắt lưng tròng, cô từ trong n.g.ự.c lui , bên trái một chút, bên một chút, đó ngón tay nhỏ bé dùng sức véo mặt của Chu Giác Sơn.
Là thật…
Không là ma…
“Không là giếng mỏ sụp ?”
Câu hỏi cần câu trả lời. Chu Giác Sơn cũng để ý, , giơ tay lên, dùng ngón tay trỏ xoa nước mắt mặt Tại Tư, “Nha đầu ngốc, từ miệng giếng .”
Anh hất cằm lên, chỉ chỉ phía lưng của cô, Tại Tư đầu , theo phương hướng chỉ, là một lối giếng mỏ vẫn còn nguyên vẹn.
Mê Truyện Dịch
Tại Tư mừng rơi nước mắt, lớn, cô càng ôm chặt hơn, đổi cảm thấy vô cùng ấm ức.
Cô lên, dùng nắm đ.ấ.m đập hai cái đầu .
“Vậy quần áo mặc khi ?”
Máy định vị GPS cho cô , đè ở tảng đá lớn .
Chu Giác Sơn tỉ mỉ nhớ , “Nồng độ khí gas trong giếng mỏ cao, bộ quân phục thể dễ dàng tĩnh điện, để tránh tai họa ngầm, những thợ mỏ lâu năm ở đây tìm quần áo khác để cho , nhiệm vụ khẩn cấp, tiện tay đem bộ quần áo đặt ở trong một cái giếng mỏ bỏ .”
Anh suy nghĩ một chút, ngẩng đầu xung quanh giếng mỏ đổ nát , “Chính là cái ?”
“…” Tại Tư bĩu môi, gì thêm.
Quên , mặc dù nước mắt chảy vô ích, nhưng cũng may là . Nhiệm vụ nguy hiểm như , Chu Giác Sơn thể bình an vô sự trở về đồng thời ở mặt cô cũng là vô cùng may mắn, cô cũng thỏa mãn .
Hai , gì thêm, tầm mắt giao , sống mũi chậm rãi đến gần, trong giây lát, ngay cả tiếng hít thở cũng lưu luyến đan với .