Tại Tư liên tục khuyên Khang tẩu nhưng bà cũng theo, “Không , theo cô, Chu trưởng quan đem cô giao cho , hết nhất định bảo đảm sự an của cô!”
Hai giằng co xong, Tại Tư cũng biện pháp. Cô chỉ thể gia tăng tốc độ chân , nhanh chóng xuống chân núi, trong lòng lặng lẽ cầu nguyện, hy vọng Chu Giác Sơn trong mười phút sẽ gặp chuyện gì ngoài ý .
Sắc trời càng lúc càng tối, mưa rơi càng lúc càng nặng hạt, mặt đường phía mở rộng thêm một chút, chỗ cách đường lớn còn một đoạn, Tại Tư ở vị trí cao, thấy hai tên lính đang nhóm lửa trong một cái lán che mưa, ven đường đậu hai chiếc xe, một chiếc là xe gắn máy, một chiếc là xe jeep.
Tại Tư mừng rỡ, nhanh chóng bước tới, cô lau qua khuôn mặt một chút, vắt nước cái váy ướt đẫm của , “Xin chào, phiền một chút, thể cho mượn điện thoại di động và xe…”
Lời còn dứt, một binh lính trong đó nghiêng đầu sang.
Miêu Luân lấy tay lau tro bếp mặt , nở nụ xán lạn.
“Du tiểu thư , lâu gặp, trời mưa to như , đồi núi hoang dã, cô chạy tới đây?” Áo khoác quân phục mà Miêu Luân thường mặc buộc ở thắt lưng, một đường gấp khúc đậm quân hàm, sáng loáng.
“…”
Tại Tư kinh sợ, há miệng.
Cô lùi về phía nửa bước, nhíu mày, siết chặt nắm tay, ánh mắt dời , mặt đồng thời đổi đan xen mấy loại biểu cảm khác .
Khang tẩu tới chậm một bước, đụng cánh tay của cô. Nhỏ giọng hỏi, “Tiểu thư? Không cô còn…”
“Không chuyện gì…” Tại Tư đầu , trong nháy mắt ngăn cản lời của Khang tẩu, cô âm thầm cấp cho Khang tẩu một cái ánh mắt.
Khang tẩu hậu tri hậu giác, sóng mắt Tại Tư khẽ động, nhanh chóng suy nghĩ trong hai giây, xoay chuyện với Miêu Luân.
Cô , “Miêu trưởng quan, vặn nhàn rỗi chuyện gì, liền kéo Khang tẩu cùng đến chỗ núi ngắm cảnh, gặp mưa lớn, lạc đường, bây giờ rảnh , thể đưa và Khang tẩu về khu mỏ ?”
Miêu Luân và binh lính bên cạnh ngầm mắt .
Nhướng mày, cùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-80-thuong-ta-cua-toi.html.]
Người nào , gần đây Chu Giác Sơn đối xử với phụ nữ Trung Quốc mắt tệ…
Chu Giác Sơn là một đoàn trưởng khí phách, bọn họ ước gì lấy lòng hồng nhân [2] bên Chu Giác Sơn, ngày cơ hội thăng chức tăng lương, đây chính là cơ hội …
[2] Hồng nhân: gần gũi, cận.
“Được! Du tiểu thư, thành vấn đề! Trước tiên cô đây hơ lửa, sưởi ấm cơ thể, qua bên thu thập chỗ phía xe jeep một chút!” Miêu Luân lập tức lên, phủi bụi mông, cởi áo khoác ở thắt lưng xuống, khoác lên , đội mưa chạy về phía xe jeep đường đối diện.
Gần đây sửa đường, bọn họ xếp vài thanh gỗ phương [3] hỏng còn dư khi sửa đường chỗ phía của chiếc xe jeep , tro bụi đất cát và vụn gỗ còn rơi khắp nơi.
[3] Gỗ phương: là một trong những vật liệu chủ yếu dùng trong công trình kiến trúc, thường sử dụng đồng thời với gỗ cốp pha, chủ yếu dùng keel gỗ. Chất liệu của gỗ phương chủ yếu là gỗ sam và gỗ tùng.
Cách đó ba bốn mét, ba trong lán che mưa đều thấy khiêng mấy thanh gỗ phương hỏng chạy đến cốp , binh lính còn tình hình hiện tại một chút, cũng ở đây nữa, vỗ vỗ tay lên.
“Du tiểu thư, con đường phía vẫn còn ít việc xong, đây, hai đợi ở đây nhé.”
“Ừ.” Tại Tư mím môi, gật đầu.
Mê Truyện Dịch
Người binh lính đội lên đầu một cái túi nylon trong suốt, gì nữa, lái xe gắn máy rời .
Mưa to như trút nước, trong màn mưa trống rỗng, những hạt mưa dày đặc nối liền thành một đường, phóng tầm phía xa, phạm vi một trăm mét xung quanh đây chỉ còn ba Tại Tư, Miêu Luân và Khang tẩu.
Nước bùn thấm quần áo, quả thật ẩm ướt lạnh, Khang tẩu cởi áo khoác ẩm ướt xuống, hơ bếp lò, bà cúi đầu xuống một chút đôi giày chân Tại Tư, khom lưng giúp cô cởi , Tại Tư xua tay, dùng khóe mắt khẽ lướt qua, thấy Miêu Luân vẫn đang ở chỗ xe jeep vội vàng khiêng mấy thanh gỗ phương.
“Khang tẩu, dì giả vờ như thấy , cứ tiếp tục chuyện của dì .”
Khang tẩu sờ sờ cổ, gật đầu, giả vờ tiếp tục hơ quần áo.
Tại Tư đưa lưng về phía Miêu Luân, ở ghế dài. Cô mặt về phía bếp lò dựng tạm, bên tay trái chất một đống gỗ phương hỏng giống như gỗ ở xe jeep, những thanh gỗ phương đều là từ gỗ tùng, thể sửa đường, thể nhóm lửa, trời mưa xuống thời tiết lạnh, củi dùng để nhóm lửa ngược thích hợp.