Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 1

Cập nhật lúc: 2025-03-15 01:58:44
Lượt xem: 88

Phố đồ cổ .

Lục Phi lặng lẽ băng qua phố phường náo nhiệt, men theo những con ngõ vắng, từng bước từng bước rời xa thế giới phồn hoa.

Gió đêm se lạnh, ánh trăng mờ nhạt phủ xuống mái ngói rêu phong, soi rọi con đường lát đá xanh quanh co. Hắn bước đến một nơi hoang vắng, nơi mà dấu chân thưa thớt, chỉ bóng tối giăng kín và tịch mịch đọng trong gian.

Trước mặt , một hiệu cầm đồ lặng lẽ tọa lạc trong màn đêm, đèn lồng, canh giữ, như thể nó tồn tại từ ngàn năm từng đổi dời.

Nga

Tiệm cầm đồ mang nét cổ xưa, nhưng vẻ điêu tàn. Mọi vật nơi đây đều nhuốm màu tang thương của thời gian, phảng phất một thứ khí tức kỳ dị, như thể từng tấc gỗ, từng viên ngói đều thấm nhuộm âm u của quỷ vực.

Trên cửa lớn, một tấm bảng gỗ đàn cổ kính treo ngay ngắn. Dưới ánh trăng mờ ảo, nét bút như rồng bay phượng múa khắc lên mấy chữ lớn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/1.html.]

TÀ TỰ HÀO HIỆU CẦM ĐỒ.

Mực chữ như từng khô cạn, sắc đỏ thẫm rõ là chu sa huyết dịch. Ánh sáng vàng vọt từ ngọn đèn dầu hắt lên, khiến những nét chữ như rỉ máu, chậm rãi chảy xuống từng giọt, từng giọt, thấm tấm gỗ lim đen tuyền, hòa bóng đêm mịt mù phía cánh cửa khép chặt.

Đây là sản nghiệp kinh doanh của gia đình Lục Phi.

Trước , chuyện đều do gia gia quán xuyến. Nay, trọng trách giao cho gánh vác.

Hiệu cầm đồ giống với những tiệm cầm đồ tầm thường chốn nhân gian. Ở đây thu nhận vàng bạc, châu báu, cũng chẳng hứng thú với phú quý thế tục, mà chỉ chuyên thu những món đồ mang theo âm khí nặng nề, tà niệm quẩn quanh, thậm chí nhuốm đầy huyết lệ oan hồn.

Có kẻ từng mang đến một bộ mạt chược tạc từ sọ c.h.ế.t oan, từng quân bài thấm đẫm oán niệm tan. Mỗi gieo xuống bàn, chỉ vang lên tiếng va chạm khô khốc, mà còn những âm thanh rên rỉ âm trầm như vọng từ cõi âm. Đêm xuống, quân bài tự xáo động, từng gương mặt trắng bệch lờ mờ hiện lên bề mặt bóng loáng, tựa hồ oan hồn vẫn còn ở đó, mãi mãi siêu thoát.

Có kẻ đem đến thanh đao của đao phủ năm xưa, lưỡi đao từng cắt qua vô cái đầu, m.á.u tươi thấm thép lạnh, hun đúc sát khí bức . Dù năm tháng trôi qua, nó vẫn rỉ từng giọt m.á.u đen, nhỏ xuống nền đất những vết loang lổ, tan biến. Ban đêm, kẻ thề rằng thấy bóng quỳ ánh đao, đầu cúi thấp, miệng mở lớn như hét lên, nhưng chẳng thể phát một tiếng nào.

Loading...