Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Phi bỗng thấy tim chùng xuống. Đa Bảo Hiên... ông chủ Lương... chẳng đó chính là ông chủ của Hổ Tử ?
Một luồng khí lạnh như con rắn vô hình bò dọc theo sống lưng, khiến khỏi rợn .
“Chuyện … quá mơ hồ. Không lẽ thật sự thứ gì đó sạch sẽ?”
Có kẻ thấp giọng chen , ánh mắt tràn ngập kiêng kị:
“Mấy hôm còn ông khoe thu bảo bối hiếm . Hỏi là gì thì nhất quyết chịu , còn giấu kín như thể sợ kẻ dòm ngó.”
Lục Phi vô thức siết chặt mép bàn. Lòng bàn tay lạnh ngắt, nhưng trong đầu vang lên những tiếng ù ù khó hiểu. Những mảnh ghép rời rạc từ đến nay dường như đang tự động xâu chuỗi , kết thành một bức tranh đáng sợ.
Một món đồ giá trị đến mức giấu giếm?
Hắn chợt nhớ vẻ mặt đắc ý của ông chủ Lương mấy ngày , khi khoác lác về một “bảo bối” mà ông thu . Khi đó, ông lớn, ánh mắt lóe lên tia tham lam .
Càng nghĩ, Lục Phi càng cảm thấy lồng n.g.ự.c như thứ gì đó vô hình bóp nghẹt.
Thu bảo bối... là rước tai họa?
Nga
Có lẽ, cái thứ mà ông coi là bảo bối... vốn dĩ nên tồn tại.
Một cơn gió lùa qua khe cửa, khiến ánh đèn dầu quầy lay động như sắp vụt tắt. Cái lạnh đột nhiên xâm chiếm gian, len lỏi từng kẽ hở, bủa vây lấy tất cả trong quán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/155.html.]
Một bỗng rùng , ánh mắt hoảng loạn lia qua những góc tối, như thể sợ thứ gì đó bất chợt xuất hiện từ nơi sâu thẳm nhất. Giọng run run:
“Làm nghề , ai mà những thứ tuyệt đối thể chạm ? ông tham quá… tham đến mất mạng!”
Lục Phi siết chặt nắm tay.
Hơi lạnh len lỏi tận đáy lòng.
Một kẻ tinh ranh, tham lam nhưng cũng cực kỳ cẩn trọng, thể phát điên, tự tay c.h.é.m c.h.ế.t cả gia đình ?
Không tai nạn.
Tuyệt đối... thể là tai nạn.
Hắn hít sâu một , giọng trầm xuống:
"Ông , rốt cuộc Đa Bảo Hiên xảy chuyện gì?"
Người đàn ông kể chuyện liếc xung quanh, như thể sợ rằng thứ gì đó đang lén. Một lát , mới thấp giọng :
"Anh vẫn ? Ông chủ Lương... đêm qua phát điên. Ông tự tay c.h.é.m c.h.ế.t vợ con giữa đêm khuya!"
Đôi đũa trong tay Lục Phi siết chặt, phát âm thanh răng rắc.
"Buổi chiều, Hổ Tử tìm ông , gõ cửa mãi ai trả lời. Hắn mới tự đẩy cửa bước ..."
Không khí trong quán mì như đông cứng .