Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 178

Cập nhật lúc: 2025-03-28 08:24:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Minh Hiên nuốt khan, thấp giọng hơn, như thể đang đến một điều cấm kỵ:

“Ba cũng vì quá loạn tâm mới vội vã tìm khắp nơi nhờ giúp đỡ...”

“Dương đại sư,  cầu xin ngài ! Cầu ngài cứu chúng . Chỉ cần ngài tay, ân tình nhà họ Tô nhất định báo đáp xứng đáng.”

Dương đại sư khẽ vuốt chòm râu, ánh mắt lóe lên một tia suy tư, nhưng chỉ trong chớp mắt, lão khôi phục vẻ bình thản:

“Thôi .”

Lão thở dài, chậm rãi :

“Tiền tài vốn chỉ là vật ngoài . thấy c.h.ế.t cứu, đây .”

Lão nghiêng đầu, ánh mắt dừng nơi Phật đường sâu thẳm:

“Vậy thì để xem thử… Phật mẫu Nam Dương rốt cuộc là thứ gì.”

Lời dứt, Dương đại sư cất bước tiến Phật đường.

Tô Minh Hiên , trong lòng mừng rỡ, vội vàng bước theo sát phía .

Cánh cửa Phật đường chầm chậm khép lưng họ.

Không ai chạm .

Không bất kỳ cơn gió nào thổi qua.

Cạch!

Âm thanh nặng nề vang lên, dội khắp gian phòng tĩnh mịch, kéo theo một luồng lạnh lẽo len lỏi tận xương sống.

Ánh sáng lập tức trở nên mờ mịt.

Từng tia sáng yếu ớt len qua khe cửa, lay lắt như thở của một ngọn đèn dầu sắp cạn dầu, chực chờ tắt lịm.

Dương đại sư khẽ rùng .

Một dự cảm chẳng lành tràn ngập trong lòng.

Bước chân ông ban đầu còn dứt khoát, nhưng chỉ mới vài bước, một thứ gì đó vô hình như đang bám lấy chân ông.

Nặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/178.html.]

Nặng đến mức mỗi nhấc lên đều khó khăn vô cùng, như thể hàng ngàn bàn tay ma quái đang níu giữ, lôi tuột ông xuống vực sâu thăm thẳm.

Dương đại sư thể lộ nửa phần sợ hãi.

Ông hít một , chậm rãi lấy chuỗi vòng chu sa, đeo lên cổ tay.

Một làn ấm lan từ chuỗi hạt.

Một chút ánh sáng mong manh giữa gian lạnh lẽo, giúp ông miễn cưỡng tiếp tục tiến về phía bàn thờ.

ngay khi còn cách bàn thờ đầy ba bước—

Bịch!

Một luồng áp lực vô hình đột nhiên giáng xuống, lạnh lẽo, u ám đến mức khiến ông suýt khuỵu xuống.

Nga

Như một bàn tay c.h.ế.t chóc vô hình đặt lên vai, mạnh mẽ ghì chặt.

Cột sống căng cứng.

Đầu gối run lên.

Ngay cả việc ngẩng đầu cũng trở nên khó khăn vô cùng.

Phía , tấm vải đỏ phủ lên tượng Phật im lìm bất động.

...

Một cảm giác khó tả dâng lên trong lòng Dương đại sư.

Bên lớp vải đỏ

Có thứ gì đó đang ông .

Lạnh băng.

Vô hồn.

Một ánh mắt vô hình, xuyên thấu bóng tối, găm thẳng cơ thể ông.

Cạch! Cạch!

Chuỗi chu sa cổ tay ông run lên dữ dội.

Từng hạt đỏ thẫm đột nhiên biến sắc.

Loading...