"Được, ông chủ Lục, mời!"
Tô Lập Quốc chút do dự, lập tức xoay rời khỏi đại sảnh.
Những khác cũng vội vã di chuyển theo, ai ở đây thêm giây nào.
bước cửa—
Bọn họ chợt thấy dường như thiếu thiếu .
Định thần thì mới phát hiện : Dương đại sư... biến mất .
"Lão già khốn khiếp đó chạy mất ?!"
Lưu Phú Quý rít lên, giọng đầy tức giận.
Tô Minh Hiên bất giác ngẩng đầu, dáo dác quanh.
Không thấy bóng dáng Dương đại sư cả.
Gương mặt tức khắc tái nhợt, hai tay siết chặt, là sợ hãi hổ.
Tô Lập Quốc thì khác.
Ông chỉ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén, mảy may bận tâm.
Dương đại sư trốn?
Không cả.
Người Tô gia nhiều cách để xử lý những kẻ mưu hại Tô gia .
Bên trong phòng khách rộng lớn, xa hoa, ánh đèn ấm áp nhưng thể xua cảm giác nặng nề đang bao trùm.
Quản gia tinh ý, lập tức dâng nóng cho , nhưng ai tâm trạng để uống.
Lục Phi cũng .
Hắn rảnh bận tâm đến chén mặt, ánh mắt sắc bén xoáy thẳng Tô Lập Quốc.
"Tô tổng, hỏi một chuyện."
Giọng trầm , lạnh nhạt, nhưng ẩn chứa một tia nghiêm trọng khiến cả căn phòng lặng ngắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/210.html.]
"Những thành viên trong gia đình ông cầm tinh con gì?"
Câu hỏi đột ngột khiến Tô Lập Quốc nhíu mày, thoáng sững .
Nga
"Cầm tinh? Ý là năm sinh của ?"
" , nhưng tất cả," Lục Phi gõ nhẹ ngón tay lên thành ghế, ánh mắt sắc bén như thấu điều gì đó.
" cần những huyết thống trực hệ với ông . Đặc biệt là bốn xảy chuyện , cùng ông và Tô công tử."
Tô Lập Quốc nghi hoặc, nhưng vẫn trả lời.
"Mẹ tuổi Ngọ. Anh cả tuổi Thân, chị dâu tuổi Mùi . Còn vợ ... cô tuổi Mão."
Ông ngừng một chút, tiếp:
" tuổi Dần, Minh Hiên tuổi Tỵ..."
" , còn một cô con gái. Con bé cũng tuổi Mão."
Khoảnh khắc câu trả lời chỉnh—
Lục Phi khẽ híp mắt.
Tâm trí xoay chuyển nhanh như điện.
Những mảnh ghép rời rạc từ nãy giờ—bỗng nhiên kết nối thành một bức tranh chỉnh.
Có đáp án !
Lục Phi trầm ngâm một lúc, đó gật đầu chậm rãi.
"Nếu đoán sai, nếu kịp thời thu phục tà vật —nạn nhân tiếp theo chính là con gái ông."
"Cái gì?!"
Tô Lập Quốc kinh hãi, sắc mặt tái mét, phản ứng đủ để thấy ông coi trọng cô con gái .
Tô Minh Hiên cũng hoảng hốt, vô thức đầu ba , lộ vẻ lo lắng hiếm thấy
"Vì ?"
Không chỉ Tô Lập Quốc, mà bộ trong phòng đều tràn ngập nghi hoặc.
Bầu khí đột nhiên trở nên căng thẳng, tựa như một bàn tay vô hình siết chặt cổ họng .