Băng Băng do dự hồi lâu.
Là một võng hồng (hotgirl mạng), cô xa lạ gì với ánh hào quang. Từ những ánh mắt ngưỡng mộ đến những lời bình luận sắc bén, tất cả đều là một phần của thế giới cô đang sống.
Cô hiểu sức mạnh của sự chú ý, nhưng đồng thời cũng ý thức cái giá trả khi trở thành tâm điểm.
hắc hồng cũng là hồng—tiếng tiếng , chỉ cần độ nhận diện, vẫn thể chuyển hóa thành cơ hội.
Chỉ cần cô kiểm soát hướng , sự nổi bật sẽ trở thành vũ khí lợi hại.
Nghĩ đến đây, cô cắn răng gom góp bộ tiền tích lũy, vay mượn thêm một chút, cuối cùng gom đủ 50 vạn để trao cho Lục Phi, mua chiếc vòng cổ xương .
Một món đồ tác dụng phụ rõ ràng, mà vẫn bán 50 vạn.
Đây chính là nghệ thuật kinh doanh của Tà Tự Hào.
Mua với giá thấp, bán với giá cao.
Không bán đồ phổ thông, chỉ giao dịch những thứ mà khác , nhưng dễ .
Lục Phi từ thiện, cũng cần tranh luận xem chiếc vòng giá trị .
Giá trị của một món đồ ở bản chất của nó, mà ở sở hữu nó sẵn sàng trả bao nhiêu.
Và quan trọng hơn—Tà Tự Hào chỉ bán đồ, mà bán "ý nghĩa" của món đồ đó.
Chiếc vòng chỉ là một món trang sức.
Nó là một tấm vé bước thế giới danh tiếng, một con d.a.o hai lưỡi mà chỉ những kẻ dám đánh đổi mới đủ tư cách cầm lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/59.html.]
Nếu Băng Băng thành công, chiếc vòng sẽ trở thành điểm nhấn giúp cô tỏa sáng.
Nếu thất bại, nó sẽ là sợi xích trói chặt lấy cô trong sự dòm ngó của thiên hạ.
dù kết quả , Tà Tự Hào thành giao dịch, cắt đứt nhân quả.
Nga
Danh lợi, địa vị, tiền tài—tất cả tự khắc sẽ tìm đến.
Lục Phi quan tâm Băng Băng hối hận .
Với , một món đồ bán là một món đồ còn liên quan gì đến nữa.
Người mua chịu trách nhiệm về lựa chọn của .
Đây chính là nguyên tắc kiếm tiền của Tà Tự Hào.
Lục Phi keo kiệt. Hắn vung tay chia ngay năm vạn cho Lưu Phú Quý mà cần đắn đo.
Làm ăn với , thù lao sòng phẳng. Người bỏ công sức, thì cũng rộng rãi.
Lưu Phú Quý cầm tiền, nụ mặt càng thêm sáng lạn.
“Tiểu Lục chưởng quầy, Tà Tự Hào bảo vật gì bán, nhớ nhắn cho đầu tiên! nhất định giúp tuyên truyền khắp nơi.”
Lục Phi nhạt, giọng điệu nhàn nhạt nhưng mang theo vài phần ý vị sâu xa.“Vậy còn phiền chú nhiều .”
“Khách khí gì chứ! Được hợp tác với Tà Tự Hào là vinh hạnh của .”
Cùng Tà Tự Hào kết giao, Lưu Phú Quý trong lòng là vui vui vẻ vẻ . Làm một , tương lai lo thiếu phần. Nghĩ đến viễn cảnh ăn phát đạt, tâm tình ông vô cùng phấn khởi, khi trở về liền cực kỳ dốc sức tuyên truyền sự trở của Tà Tự Hào .