Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 70

Cập nhật lúc: 2025-03-22 04:07:39
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Phi nhạt, giọng trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.

"Đây mới là thứ quan trọng nhất. Anh lấy của , thì trả . Hơn nữa, thể là đồng tiền bình thường. Anh tìm một đồng tiền cổ, niên đại tương đương với cái mà cầm của . Nếu , hậu quả thể còn đáng sợ hơn bây giờ."

 

Hổ Tử kìm rùng . Lời của Lục Phi vang vọng trong đầu như một tiếng chuông tử thần. Trả ? nếu đó còn nữa, đó chịu nhận ?

Hổ Tử dám nghĩ tiếp. Hắn lập tức bật dậy. "Được!   ngay!"

 

Không chần chừ thêm giây nào, lao ngoài, mang theo nỗi sợ hãi bủa vây.

Trong khi đó, Lục Phi cũng chuẩn một món đồ cần thiết .

Nga

Buổi chiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/70.html.]

Hổ Tử lảo đảo bước , tay xách theo bao lớn bao nhỏ, cả mồ hôi nhễ nhại, mặt mũi tái nhợt, thở gấp gáp. Vừa đặt đồ xuống, còn chút sức lực, thở hổn hển phịch xuống đất, từng ngụm từng ngụm lấy .

Hắn xưa nay vốn khỏe mạnh, việc chân tay chẳng nề hà, nhưng mấy ngày nay đồng tiền quái ác hành hạ, cả héo hon như cọng rơm, ăn ngủ, thể suy nhược đến mức chỉ dựa một chút ý chí mà gắng gượng . Giờ đây, thành việc Lục Phi giao phó, cảm giác như cơ thể chỉ còn là một cái vỏ rỗng.

“Lục Phi ... thứ ...  gom đủ ...”

Hổ Tử lau mồ hôi , giọng lạc vì kiệt sức. Hắn liếc đống đồ mặt, cảm thấy trời đất cuồng. Nếu là ngày thường, mấy thứ chẳng đáng là bao, nhưng hiện tại, với thể suy kiệt của , mỗi bước chân, mỗi nhấc tay đều là một cực hình.

Lục Phi chậm rãi kiểm tra từng món đồ. Sau một hồi lật qua lật , mới khẽ gật đầu: “Những thứ vấn đề. Đồng tiền ?”

Nghe đến hai chữ "đồng tiền", Hổ Tử bất giác rùng . Dù cố gắng tự trấn an, nhưng trong lòng vẫn một nỗi sợ mơ hồ, như thể chỉ cần chạm nó, một thứ gì đó kinh khủng sẽ trỗi dậy. Hắn nuốt khan, chầm chậm đưa tay túi quần, mò mẫm thật sâu mới lôi một đồng tiền cũ kỹ, lòng bàn tay lạnh toát.

“Ở đây...  sợ đánh mất, nên nhét thật sâu trong túi.”

Hắn đưa đồng tiền cho Lục Phi, đồng thời kìm mà rùng một cái. Ánh mắt lộ rõ sự căng thẳng, như thể ngay cả việc cầm nó thôi cũng là một sự tra tấn tinh thần.

Lục Phi qua liền nhíu mày, đôi mắt lóe lên tia nghi hoặc. Hắn lật qua lật đồng tiền trong tay, vẻ mặt phần trầm xuống.

“Hổ Tử, đồng tiền ... là giả.”

Loading...