Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu nhẹ bẫng nhưng như một nhát búa giáng mạnh đầu Hổ Tử. Hắn ngớ , lập tức trợn mắt há hốc mồm, như tin tai .
“Không thể nào! mua ở Trân Bảo Trai, chính miệng ông chủ cam đoan là đồ thật! Hơn nữa cũng kiểm tra...”
Lục Phi lắc đầu, ánh mắt sắc lạnh: “Đồng tiền giả vô cùng tinh vi, đủ để đánh lừa những kẻ thiếu kinh nghiệm. nếu quan sát kỹ, sẽ nhận nó thiếu dấu vết thời gian, mang theo cái gọi là ‘ý vị lắng đọng’ của một vật thực sự cổ xưa."
"Một món đồ trải qua trăm năm sẽ sự bào mòn tự nhiên, từng góc cạnh sẽ trở nên mịn hơn do thời gian mài giũa. Lớp kim loại bên ngoài sẽ nhuốm màu thời gian, xuất hiện những vết oxy hóa, những vệt xỉn thể bắt chước hảo. Khi cầm tay, nó sẽ mang một cảm giác nặng trĩu, như thể chứa đựng cả câu chuyện dài đằng đẵng của quá khứ. đồng tiền —quá mức hảo, quá mức trau chuốt, hề thở của năm tháng, sự tàn phai vốn dĩ . Nó chỉ là một thứ giả tạo, cố gắng mô phỏng một lịch sử mà bản nó từng trải qua.”
Hổ Tử ngẩn vài giây, mặt tái mét. Hắn nghiến răng, hít sâu một , cả run lên vì tức giận.
“Cái gì ?! Vậy là hố ?!” Hắn lảo đảo dậy, hai mắt đỏ ngầu, “Khốn kiếp ! Dám lừa tìm tính sổ!”
“Anh cũng vô ích.” Lục Phi thản nhiên , giọng điệu như dự liệu . “Hàng rời quầy, tiền thanh toán, nhất định sẽ thừa nhận.”
Hổ Tử siết chặt nắm đấm, cơn giận dâng trào nhưng thể bùng phát. Hắn Lục Phi đúng, tên gian xảo như chắc chắn sẽ chối bay chối biến. nghĩ đến tiền bỏ để mua cái thứ giả mạo , hận đến nghiến răng ken két.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/71.html.]
“Vậy bây giờ ?” Hắn hoang mang, giọng lộ rõ sự tuyệt vọng. “Không đồng tiền thật, chẳng lẽ thể tiễn cái thứ ?”
“Bình tĩnh.” Lục Phi , ánh mắt điềm tĩnh như một hồ nước gợn sóng. “Anh chờ một lát, cách.”
Dứt lời, xoay rời , Linh Lung Các.
Một lát , tại Linh Lung Các.
Lục Phi tìm đến Lưu Phú Quý. Sau khi mục đích của khi tới đây , Lưu Phú Quý liền ôm một hộp tiền cổ, ha hả: “Muốn đồng tiền cũ? cả đống đây, cứ chọn thoải mái.”
Lục Phi nhiều lời, lướt qua từng món, tỉ mỉ quan sát, cuối cùng chọn một đồng tiền niên đại gần nhất với thứ cần tìm.
“ Chú Phú Quý , cái bao nhiêu?”
Nga
Lưu Phú Quý khoát tay, sảng khoái: “Chút đồ lặt vặt thôi mà, coi như tặng cho chơi.”