Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 84

Cập nhật lúc: 2025-03-22 11:17:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn khổ, cố gắng gượng dậy, thở một dài, giọng mang theo chút tự giễu: “Anh chỉ đang trấn an đấy chứ? Anh yên tâm , là một hiểu lý lẽ . Nếu cứu ,   c.h.ế.t cũng sẽ trách . Dù , chuyện vốn liên quan đến .”

Lục Phi nhướng mày, ánh mắt chợt tối sầm, nhanh chậm cắt ngang lời :

“Dù tới tìm   khi chết,  cũng chẳng sợ.”

Hổ Tử sững .

sẽ chết.” Giọng Lục Phi trầm xuống, mang theo một sự chắc chắn lạ thường. “Ít nhất là bây giờ sẽ chết.”

Hắn dừng một chút, tiếp lời: “  thứ đang quấn lấy là gì. Chỉ cần nó là gì, thì cách đối phó.”

Một cơn gió lạnh bất chợt thổi qua, kéo theo ẩm và mùi đất nồng nặc.

Hổ Tử , đôi mắt mờ mịt vì tuyệt vọng phút chốc lóe lên một tia sáng. Hắn nôn nóng hỏi: “Rốt cuộc… nó là gì?”

Lục Phi trả lời ngay. Hắn ngước bầu trời đêm tối sẫm, nơi những dải mây đen dày đặc đang âm u phủ kín.

Lửa trong chậu than tắt hẳn.

Chỉ còn lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/84.html.]

Hắn hạ mắt, trầm giọng :

“Nơi thích hợp để chuyện.”

Hổ Tử nghi hoặc: “Sao ?”

Nga

Lục Phi liếc con đường vắng lặng, giọng mang theo chút lạnh lùng:

“Ngã tư đường ngập tràn âm khí, mà dương hỏa của quá yếu—chẳng khác nào một cánh cửa mở toang giữa đêm khuya. Một khi cửa mở, ai thứ gì đang rình rập ngoài đó… thể xông bất cứ lúc nào.”

Hổ Tử giật , sống lưng lạnh toát.

Lục Phi thêm, chỉ lặng lẽ gom tất cả chén đĩa giấy, tàn tro hương khói nhét bao nilon. Hắn vốc một ít đất lạnh lẽo, rải lên những vệt loang lổ mặt đất, như xóa dấu vết .

Sau khi dọn dẹp xong, vỗ vỗ tay, sang đỡ Hổ Tử dậy.

Hổ Tử nghiến răng, vịn lấy cánh tay Lục Phí, chậm rãi lên.

Hổ Tử vốn là một gã đàn ông hai mươi mấy tuổi, nhưng lúc trông chẳng khác gì một lão già chạng vạng, lưng còng, chân run, cả gầy rộc như sắp rút khô sinh khí. Hắn lê từng bước nặng nhọc, dựa Lục Phi dìu đỡ mà . Quãng đường chỉ mất hai mươi phút, mà cả hai mất đến gần một giờ mới lê lết về đến hiệu cầm đồ.

Vừa đến nơi, tiên Lục Phi đỡ Hổ Tử lên ghế , đó xoay thẳng hậu viện. Hắn lục lọi một hồi trong chiếc tủ gỗ cũ kỹ, cuối cùng lấy một lá bùa vàng ngả màu theo năm tháng.

Loading...