Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 88

Cập nhật lúc: 2025-03-22 12:27:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng Lục Phi trầm thấp, từng chữ rơi xuống, nặng như đá.

"Loại đất dung nạp sinh khí. Bất cứ thứ gì chạm cũng sẽ  cướp sinh cơ."

Hắn dừng , ánh mắt như xuyên qua màn đêm, sâu hun hút:

“Dù mang đất đến nơi khác… cũng chỉ kéo theo sự héo rũ và tử khí.”

"Không cách nào cải tạo thành đất lành."

Hổ Tử rùng .

Cả lạnh toát. Da đầu tê rần.

Bàn tay vô thức siết chặt, đến mức các khớp ngón tay trắng bệch.

Lục Phi cuối cùng cũng chậm rãi  đầu, thẳng .

Ánh mắt  u ám, bình tĩnh một cách đáng sợ.

Từng chữ cất lên, như một tảng đá lớn nện xuống lòng ngực Hổ Tử, ép đến nghẹt thở:

"Chỉ loại đất … mới thể trấn áp lệ khí của Tiền Quỷ Đói."

"Bởi nó đồng nguyên với quỷ đói."

"Sinh từ quỷ đói."

"Hấp thụ tất cả oán niệm của quỷ đói."

"Đặt đồng tiền lên đất … để nó tự hấp thu oán khí tồn dư…"

"Đến khi cạn kiệt…"

"…nó mới thể trở về một vật c.h.ế.t thực sự."

Nga

Căn phòng tĩnh lặng đến nghẹt thở.

Chỉ ánh đèn dầu leo lắt, đổ xuống nền nhà một cái bóng mờ méo mó.

Hổ Tử nuốt khan.

Đầu lưỡi tê cứng. Giọng phát  run rẩy, ngay cả cũng nhận :

"Vậy… nếu tìm đất thì ?"

Lục Phi khẽ .

Một nụ nhạt. trong mắt , thứ chuyển động  là bóng tối sâu thấy đáy.

Sự lạnh lẽo nghẹt thở tràn , như thể  một luồng khí âm u đang len từng kẽ hở của gian.

Hắn trả lời ngay.

Chỉ lẳng lặng Hổ Tử.

Nhìn đến mức da đầu tê rần, tim đập dồn dập, hô hấp cứng .

Một lúc , mới chậm rãi cất lời.

Chỉ bốn chữ.

như một lưỡi d.a.o lạnh lẽo, cắm thẳng lòng ngực Hổ Tử.

"Thì dùng máu thịt tế quỷ."

Hơi thở của Hổ Tử khựng .

Cả như rơi  hầm băng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/88.html.]

Xung quanh đột nhiên lặng ngắt như tờ.

Hắn hít mạnh một . khí lạnh tràn  sắc bén như lưỡi dao, cắt rách phổi từ bên trong.

Trong nháy mắt, cảm giác  lưng thứ gì đó.

Một đôi mắt vô hình.

Lạnh lẽo.

Âm u.

Nhìn chằm chằm .

Bám dính lấy .

Lục Phi  dậy, vươn vai một cái.

Thái độ thản nhiên như thể từng điều gì kinh khủng.

"Có điều…"

Hắn liếc Hổ Tử, nụ đầy ẩn ý:

"Không ?"

"Chỉ cần nó là gì… thì liền cách hóa giải."

" cách."

Hổ Tử  chằm chằm , tim vẫn đập bình thường.

Lục Phi  nhẹ, lười biếng phất tay:

"Ngày mai, chúng sẽ đến nơi mua đồng tiền ."

Bóng đèn dầu chập chờn.

Bóng tối trong phòng nhấp nhô, như  thứ gì đó ẩn nấp giữa những trống.

Lục Phi bước đến, vỗ nhẹ lên vai Hổ Tử.

Cái vỗ  nhẹ. khiến Hổ Tử sởn gai ốc.

Giọng kéo dài, mang theo ý vị sâu xa:

"Trời còn sớm nữa."

"Nghỉ ngơi ."

"Nếu dưỡng sức…"

"Ngày mai… lấy sức đào mộ?"

Hổ Tử cứng đờ.

Trong đầu lúc , chỉ còn bốn chữ:

"Đào mộ quỷ đói."

Bên ngoài…

Một cơn gió lạnh vô cớ lùa qua.

Làm ngọn đèn dầu chập chờn.

Bóng tối lay động.

Như thứ gì đó… đang di chuyển trong màn đêm.

Loading...