Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 89

Cập nhật lúc: 2025-03-22 12:45:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy những lời của Lục Phi dọa cho suýt hồn phi phách tán, nhưng khi nghĩ đến việc cách giải quyết, Hổ Tử vẫn cảm thấy an ủi phần nào. Hơn nữa, bao ngày dằn vặt bởi cảm giác lạnh lẽo ăn sâu tận xương tủy, cơn buồn nôn hành hạ dứt, cảm thấy cơ thể ấm áp hơn, thở định. Chỉ tựa lưng ghế sô pha, cơn mệt mỏi liền ập đến, kéo chìm giấc ngủ nhanh đến mức chính cũng ngờ.

Đêm nay, ngủ một giấc an nhất bao ngày ác mộng dày vò.

Sáng hôm , Hổ Tử cuối cùng cũng thể ăn uống như một bình thường.

Ngồi trong một quán ăn ven đường, cắn một miếng bánh bao thịt nóng hổi, đôi mắt lập tức rơm rớm nước. Mùi thơm của nhân thịt bốc lên, vị nước thịt đậm đà lan tỏa đầu lưỡi khiến suýt nữa nghẹn ngào.

Lục Phi cảnh tượng mà cảm thấy ... chỉ  giả vờ quen .

"Ăn chậm một chút. Nước bùa tác dụng trong ba ngày, trong thời gian đó chúng đủ thời gian để xử lý chuyện ."

Hổ Tử vẫn nhai bánh bao lắc đầu, giọng lẫn cả âm mũi:

"Anh hiểu ! Cái cảm giác cơn đói hành hạ suốt mấy ngày đêm, sống mà như chết, thà c.h.ế.t no còn hơn c.h.ế.t đói! So với đói đến lả , còn bằng một đao kết liễu luôn cho xong!"

Hắn ăn hết sáu cái bánh bao mà vẫn thấy đủ, còn định mua thêm để mang theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/89.html.]

Bà chủ quán bằng ánh mắt cảm động như tìm tri kỷ, xúc động đến mức nhất quyết tặng thêm hai cái bánh bao. Bà thở dài :

"Đứa nhỏ đúng là quý trọng đồ ăn, hiểu cái khổ của bán hàng như chúng !"

Nơi Hổ Tử mua đồng tiền ở một huyện thành hẻo lánh của Giang Đô.

Muốn nhanh chóng đến nơi, Hổ Tử mượn một chiếc minibus cũ kỹ của bạn, lái xe ăn vặt, phóng vun vút qua những con đường quanh co đầy sỏi đá.

Suốt nửa ngày trời lắc lư xe, cuối cùng, họ cũng đến cổng thôn.

Hổ Tử xuống xe phủi bụi quần áo, chỉ tay về phía cuối thôn:

"Lần ông chủ của đến đây để thu mua một bộ chén sứ từ một gia đình ở phía Tây thôn. Nếu lão già bán đồng tiền cho thực sự là trong thôn, chắc chắn sẽ tin tức. Chúng qua đó hỏi thử."

Sau khi ăn uống đầy đủ, dù cơ thể vẫn còn gầy gò, nhưng tinh thần Hổ Tử hơn nhiều.

Nga

Hắn dẫn đường, đưa Lục Phi sâu trong thôn. Không mất bao lâu, họ tìm thấy căn nhà .

Gia chủ là một đàn ông trung niên, nước da ngăm đen, cả hàm răng vàng khè vì nghiện thuốc. Vì giao dịch giữa họ mới chỉ diễn cách đây lâu nên ông vẫn còn nhớ Hổ Tử.

Loading...