Tiệm Cầm Đồ Âm Dương - 99

Cập nhật lúc: 2025-03-24 01:09:21
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hổ Tử cảm thấy từng sợi tóc gáy dựng lên, một cơn lạnh chạy dọc sống lưng khiến vô thức nuốt khan, giọng lạc :

"Anh... định gì?"

Lục Phi trả lời ngay. Chỉ thấy cúi , đôi mắt tối sẫm lóe lên một tia suy tính sâu xa. Ngón tay nhanh nhẹn rút từ mỗi con gà trống ba chiếc lông đuôi đen tuyền, động tác cẩn trọng dứt khoát như đang thực hiện một nghi lễ cổ xưa.

Hổ Tử hiểu. ngay lúc định lên tiếng, Lục Phi cất giọng—trầm thấp, chậm rãi, từng chữ như gõ thần kinh :

"Có câu ‘gà gáy một tiếng, thiên hạ bừng sáng.’"

Gió lạnh rít qua những tán cây trơ trụi, ẩm len lỏi từng thớ da thịt. Không gian như chìm một sự im lặng đáng sợ, chỉ còn tiếng Lục Phi vang vọng trong đêm tối:

Nga

"Thời Đông Tấn, danh tướng Tạ An từng đóng quân qua đêm tại một ngôi làng hoang. Khi đêm xuống, binh sĩ liên tục quấy nhiễu—bóng đen lởn vởn, tiếng ai oán văng vẳng trong gió. Không ai ngủ yên, thậm chí kẻ phát điên. Sau đó, một lão nông trong làng chỉ cho họ một cách..."

Lục Phi dừng một nhịp, mắt vẫn rời khỏi mấy chiếc lông gà trong tay, tiếp tục:

"Rải lông đuôi gà trống quanh doanh trại."

Hổ Tử hít một lạnh. Hắn kẻ mê tín, nhưng trong thôn Hoàng Giác c.h.ế.t chóc , mỗi chữ Lục Phi thốt đều mang theo một trọng lượng nặng nề, đè ép lên thần kinh .

"Đêm đó, ai quấy nhiễu nữa. Từ đó về , Bắc Phủ quân khi trận đều mang theo gà trống để trừ tà, phòng ngừa quỷ mị ám toán."

Những lời như một câu thần chú, kéo theo sự căng thẳng vô hình tràn ngập gian.

Bỗng nhiên—

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiem-cam-do-am-duong/99.html.]

Hai con gà trống vốn đang giãy giụa dữ dội bỗng dưng khựng .

Không còn tiếng kêu.

Không còn vùng vẫy.

Chúng im như tượng gỗ.

Rồi, hề báo , chúng rũ cánh xuống.

Đầu gục hẳn.

Đôi mắt trừng trừng mở to, nhưng còn bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống—như thể một thứ gì đó vô hình hút sạch sinh khí của chúng chỉ trong tích tắc.

Không chết.

Mà là rút cạn dương khí.

Cảm giác buốt lạnh như ai đó đổ một chậu nước đá thẳng sống lưng, Hổ Tử vô thức lùi , mồ hôi lạnh túa gáy. Cổ họng khô khốc, mãi mới bật một câu, giọng khàn :

"Mẹ nó... là do thôn thứ gì đó sạch sẽ nên gà mới phản ứng như chứ?"

Lục Phi đáp. Hắn chỉ chậm rãi nhét những chiếc lông gà túi áo, ánh mắt tối , lạnh lùng quét qua từng góc tối của thôn Hoàng Giác.

 

Loading...