Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 631: Tấm lòng tốt hiếm hoi
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:46:03
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt của Tống Thanh Xuyên quá lạnh lẽo và thâm thúy, tựa như một vực sâu đáy, xung quanh cũng quấn quýt một luồng khí lạnh.
Kiều Thời Niệm linh cảm, nếu cô trả lời thật lòng, Tống Thanh Xuyên sẽ chuyện khiến cô hối hận.
Có lẽ, ở quán cà phê chiều nay, Tống Thanh Xuyên thấy những lời cô với Phó Điền Điền, nên mới tính toán chuyện mới cũ cùng lúc.
Nhìn sắc mặt lạnh lùng và tàn ác của Tống Thanh Xuyên, trong lòng Kiều Thời Niệm bỗng dưng bốc lên một luồng tức giận!
“Tin tưởng?”
Kiều Thời Niệm lạnh nhạt khẽ: “Tống Thanh Xuyên, đây mạng sống của , từng tin tưởng đấy.”
“Lần ở hành lang quán rượu, uống nước bỏ thuốc, đang ở phòng VIP lầu, liền chạy hết sức về phía đó, bởi vì nghĩ sẽ cứu .”
“ ngờ, cái phao cứu sinh mà dốc hết sức lực cuối cùng để tìm , chính là kẻ bày mưu hãm hại , lấy mạng !”
Kiều Thời Niệm nghĩ đến tình huống ngày hôm đó, sự phẫn nộ trong lòng càng tăng, “Tống Thanh Xuyên, luôn cho rằng đời đều mang ác ý với , ai xứng đáng nhận sự tha thứ của . bản , chẳng cũng đầy ác ý với thế gian ?”
“Trong thương trường, thủ đoạn của đầy m.á.u lạnh, chỉ cần đạt mục đích, chẳng bao giờ quan tâm sống c.h.ế.t , cũng chẳng quan tâm bao nhiêu thất nghiệp vì những doanh nghiệp phá sản, bao nhiêu gia đình mất trụ cột kinh tế!”
“Đối với gia đình, cũng chẳng bao giờ chân thành, đeo chiếc mặt nạ quý tộc giả tạo, bề ngoài vẻ ôn hòa lịch thiệp với tất cả, kỳ thực nội tâm vô cùng lạnh lùng, từng thật sự quan tâm đến họ!”
Cảm xúc của Kiều Thời Niệm dần dần kích động. “Tống Mạn vì trai , từng đụng việc kinh doanh của gia đình, thà việc cho còn hơn Tống thị, chỉ vì sợ hiểu lầm cô dòm ngó Tống thị tập đoàn. Còn nữa, thích , theo đuổi , nhưng hãy thử sờ lồng n.g.ự.c mà hỏi, thật sự thích là gì ?”
Kiều Thời Niệm thẳng Tống Thanh Xuyên. “Mỗi bước , mỗi việc đều đầy rẫy tính toán! Anh thậm chí còn lấy sự an nguy của ông ngoại để ép kết hôn với , đó là việc mà một dành cho thích thể ?”
Tống Thanh Xuyên cầm chén nguội lạnh trong tay, bất động, những lời chỉ trích và chất vấn của Kiều Thời Niệm từng chữ từng câu lọt tai , tựa như những chiếc gai nhỏ ngừng lan rộng, khiến màng nhĩ đau nhói.
“Tống Thanh Xuyên, lúc nhỏ từng tổn thương, trong lòng đầy hận thù, nhưng hãy nghĩ xem, danh nghĩa hận thù, tổn thương bao nhiêu ?”
Kiều Thời Niệm tiếp tục tức giận: “Anh cho rằng sự cảnh giác và tin tưởng của với là một sự sỉ nhục, nhưng tại dám tin tưởng , lẽ nào là do tạo ? từng tự thuyết phục bản , dù cũng là trai của Tống Mạn, nên thành kiến với , nên tin tưởng , nhưng sự tin tưởng của đổi lấy gì?”
Đối mặt với ánh mắt giận dữ của Kiều Thời Niệm, Tống Thanh Xuyên gì.
Một lúc lâu , ánh mắt âm lãnh của nhạt dần, khí chất tàn ác quanh cũng thu đôi chút.
Quăng chiếc USB xuống, Tống Thanh Xuyên đeo kính gọng vàng. “USB bản lưu, tin tùy cô. Ngoài , khuyên cô đồng ý điều kiện của , đây là tấm lòng hiếm hoi của .”
Tống Thanh Xuyên dậy từ ghế, chỉnh áo khoác. “Kiều Thời Niệm, nợ cô nữa. Và , đừng dùng giọng điệu tự cho là hiểu rõ như để giáo huấn nữa. Từ nay, chúng ai nợ ai.”
Nói xong, Tống Thanh Xuyên quan tâm đến Kiều Thời Niệm nữa, mặt biểu cảm rời .
Kiều Thời Niệm theo bóng lưng Tống Thanh Xuyên biến mất nơi cửa, chiếc USB còn để bàn, chút dám tin rằng Tống Thanh Xuyên dễ dàng rời như .
Hắn cố ý chặn cô ở hành lang, nhất định chuyện giao dịch với cô, tưởng rằng cuộc chuyện sẽ khó khăn, kết quả dễ dàng buông tha cho cô như ?
Còn câu “ nợ cô nữa” của Tống Thanh Xuyên ý nghĩa gì?
Trước đây nợ cô điều gì? Và trả cho cô thứ gì?
“Kiều tổng, cô chứ?” Vệ sĩ tới hỏi thăm.
Kiều Thời Niệm lắc đầu “Không .”
Vệ sĩ : “ lo sợ cô sẽ gặp chuyện bất trắc, nên báo cáo tình hình với Hoắc tổng, chắc sắp tới .”
Kiều Thời Niệm gật đầu định , chợt nhớ Tống Thanh Xuyên mới xuống lầu, nếu Hoắc Dụng Từ gặp , khó tránh khỏi hai động thủ.
Tống Thanh Xuyên cô chỉ trích một trận, tâm trạng đang tìm chỗ trút giận, nếu Hoắc Dụng Từ động thủ với chắc chắn sẽ chịu thiệt!
Nghĩ , Kiều Thời Niệm vội vàng lấy điện thoại, gọi cho Hoắc Dụng Từ, nhưng ai máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-631-tam-long-tot-hiem-hoi.html.]
Chẳng lẽ gặp và đ.á.n.h ?
Kiều Thời Niệm kịp nghĩ thêm, vội vàng chạy xuống lầu!
Vệ sĩ hiểu chuyện gì xảy , lập tức đuổi theo Kiều Thời Niệm.
Khi hai chạy nhanh xuống đại sảnh khách sạn, Kiều Thời Niệm thấy Hoắc Dụng Từ đến chỗ cửa.
“Hoắc Dụng Từ!”
Kiều Thời Niệm nhanh chóng chạy về phía , vội vàng kiểm tra mặt và cánh tay . “Anh chứ?”
Hoắc Dụng Từ Kiều Thời Niệm chút khó hiểu. “Anh thể chuyện gì?”
“Vậy tại điện thoại? Em còn tưởng rằng…”
Chưa hết, Kiều Thời Niệm liếc thấy Tống Thanh Xuyên đang gọi điện bên ngoài, còn tài xế của đang mở cửa xe chờ.
Liếc cô từ xa, mặt Tống Thanh Xuyên một biểu cảm, hàng ghế .
“Có lẽ ở xe vô ý bật chế độ im lặng, Niệm Niệm, chuyện gì ?” Hoắc Dụng Từ xem điện thoại hỏi lo lắng.
Kiều Thời Niệm lắc đầu. “Không gì.”
“Vừa tầng em gặp Tống Thanh Xuyên ?” Hoắc Dụng Từ quan tâm hỏi, “Hắn tìm em chuyện gì?”
Xe của Tống Thanh Xuyên bên ngoài rời .
Kiều Thời Niệm : “Chúng lên xe chuyện.”
Gọi điện cho tài xế lái xe , Hoắc Dụng Từ và Kiều Thời Niệm bước cửa quán rượu.
Lúc , một chiếc xe sang trọng màu sắc rực rỡ dừng mặt họ, cửa kính hạ xuống, một cái đầu thò , “Cô Kiều!”
Kiều Thời Niệm thấy khuôn mặt xinh của đối phương, khá bất ngờ: “Cô Ninh?”
Liếc qua vị trí lái xe, quả nhiên là Mạc Tu Viễn.
Anh vẫn đeo kính râm, lẽ do máy sưởi trong xe quá mạnh, Mạc Tu Viễn thậm chí mặc áo khoác, chỉ một chiếc áo len mỏng.
“Hai tới đây ăn cơm ?” Kiều Thời Niệm hỏi.
Ninh Tiểu Nguyệt từ xe bước xuống “ , vốn định chơi bida gần đây, đồ ăn ở đây tệ, nên định tới thử một chút.”
Nói xong, Ninh Tiểu Nguyệt về phía Hoắc Dụng Từ bên cạnh Kiều Thời Niệm, chút tò mò: “Vị là?”
Kiều Thời Niệm giới thiệu. “Đây là Hoắc Dụng Từ.”
Nghe thấy cái tên , Ninh Tiểu Nguyệt đầu liếc Mạc Tu Viễn, mới giơ tay với Hoắc Dụng Từ. “Xin chào, từng về , là chồng cũ của cô Kiều ? Làm quen nhé, là Ninh Tiểu Nguyệt.”
Hoắc Dụng Từ mảy may để ý đến cách của Ninh Tiểu Nguyệt, tượng trưng bắt tay cô, đôi mắt đen về phía Mạc Tu Viễn. “ Mạc tổng, lâu gặp.”
Mạc Tu Viễn tỏ vẻ ngạo nghễ lười biếng thèm đếm xỉa đến Hoắc Dụng Từ, với Ninh Tiểu Nguyệt: “Chỗ khí , chúng thôi!”
Ninh Tiểu Nguyệt sắc mặt chút vui. “Anh gì , đến , cô Kiều và Hoắc tổng quen, chắc là xuống chào hỏi ?”