Gần đây  càng ngày càng lười.
Cả ngày chỉ rúc trong ổ mèo ngủ.
Chắc là sắp thành niên .
Tộc mèo của  tới tuổi thì sẽ  một cơ hội  lựa chọn.
Hoặc là về gia tộc để lão tộc trưởng cử hành nghi thức, trải qua thống khổ khi thành .
Hoặc là tiếp tục  một con mèo nhỏ vô ưu vô lo.
Đại đa  mèo đều lựa chọn trở thành , rốt cuộc thì cũng  thể tự do với hình thái của , nhưng cũng   con mèo nào cũng  thể thành công sống sót.
 thất thần l.i.ế.m lông, đại ca xách theo túi lớn túi nhỏ  cửa.
Hắn thần thần bí bí ôm   phòng ngủ, còn khóa cửa .
 khẩn trương cào cào cửa.
Hắn ở ngoài cửa trấn an : "Ngoan, chờ một lát nữa là ."
Này chờ là chờ tới tối.
Lúc đại ca mở cửa ,   tỉnh ngủ, chậm rãi duỗi eo lười.
Hắn che mắt   ôm   ngoài, hứng thú triển lãm cho  xem thành quả lao động cả một buổi trưa của .
Đại ca chuyển TV qua chỗ khác, chỗ  hiện giờ là một cái nhà hình cây dành cho mèo.
"Có thích ?"
Cái đuôi của  kiêu ngạo vểnh lên, dùng đầu cọ cọ chân .
Đại ca ôm  lên,  vẻ mặt cũng  vui lắm.
 meo meo kêu thành tiếng.
Hắn bất đắc dĩ : "Nếu nhóc  thể  thì  ."
Chỗ ngủ của  từ  giường đại ca chuyển tới nhà cây dành cho mèo.
Ngày hôm , đại ca hối hận .
Hắn   sofa   chằm chằm, thở dài.
"Để nhóc ở nhà chơi hai ngày, hai ngày nữa mang nhóc  biển chơi."
 vốn đang l.i.ế.m lông, lập tức liền lên tinh thần.
 dang chuẩn  nhảy xuống tới bên cạnh  thì đột nhiên ngửi  mùi hương quen thuộc,  bộ lòng  liền xao động lên.
 chạy qua,  ngừng dùng móng vuốt cào cửa.
Đại ca  lên,  chằm chằm   chớp mắt.
Lúc tiếng gõ cửa vang lên, nụ  ở khóe miệng  cứng đờ .
Tiếng bố  gọi lớn truyền từ bên ngoài : " đem 3000 vạn tới , mở cửa."
Đại ca ôm  lên phòng ngủ,  xoa xoa đầu : "Ngoan, đừng sợ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tien-trinh-huan-luyen-mot-con-sen-uu-tu-cua-bon-meo/chuong-10-tam-biet-con-sen.html.]
Hắn  đầu  liền đóng cửa , thế nhưng  quên khóa.
 tự mở cửa   ngoài.
Đại ca kéo cửa chính : "Cút, bé ngoan là của ,  bán."
Bố  cố chấp thò đầu chen  khe cửa.
Đại ca chống cánh tay lên cánh cửa, cơ bắp nổi đầy gân xanh, gông cùm xiềng xích  bố   động đậy .
"Đó là con gái ."
Đại ca hít sâu một ,  ăn cả ngã về , tiêu sái : " từ bỏ 3000 vạn, giờ nó là của ."
Bố  cao thâm khó đoán  .
"Cậu   tính,  để con bé tự lựa chọn."
Đại cả buông lỏng cửa .
Hai  đồng thời    .
"Con gái bảo bối, con cần suy nghĩ kỹ."
Bố  vẫn luôn như ,  nham hiểm ẩn ý nhắc nhở  sắp tới kỳ thành niên .
  qua cọ cọ bắp chân đại ca.
Biểu tình đại ca hiện  vài tia ôn nhu,    xổm xuống,  sờ sờ .
  lướt qua  , thong thả  tới bên chân bố  xuống.
"Meo."
"Ta  đây."
Đại ca rũ đầu, còn duy trì động tác duỗi tay.
Chi là quanh  tràn ngập cỗ cảm giác cô đơn   rõ .
Giống như chó nhỏ  con  vứt bỏ.
 cảm giác  loại cảm xúc hít thở  thông, vội vàng dùng móng vuốt lay lay ống quần của bố.
"Bố, bố  với , mấy ngày nữa con sẽ về."
Bố  cúi đầu liếc  mấy cái, thần sắc  rõ.
Ông ôm  lên, lúc xoay     về phía đại ca, đột ngột hỏi: "Cậu bao nhiêu ?"
Vốn tưởng sẽ  nhận  câu trả lời của , nhưng chỉ trầm mặc một hai giây, đại ca  khàn giọng lên tiếng: "28."
Bố  nhỏ giọng  thầm: "Chắp vá cũng  ."
Đại ca  nhanh  thu  cảm xúc, mặt  biểu cảm  tới,  bố  sợ tới mức nhanh chóng giấu   , cho rằng   cướp mèo.
 cũng tò mò ló đầu , cho rằng sẽ sờ sờ  lời tạm biệt với .
 ánh mắt đại ca chỉ lướt qua   ,  đó liền giơ tay rút tấm the ngân hàng trong tay bố .
Hắn xoay   nhà, tiêu sái đóng cửa.
Để  một  một mèo  ở bên ngoài. Thật là meo meo nó chứ!