TIẾT BÌNH AN - Chương 104: Phiên Ngoại 2 - Thanh Mai Trúc Mã: Chờ Mong
Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:15:00
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu công công cả đời từng hận bản như - Đôi tay vụng về , mau dọn dẹp !
Thực tay chân chậm, chỉ trong nháy mắt quét sạch mảnh vỡ đất khay, đó thành công rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa .
Đến lúc , Lưu công công mới lau mồ hôi trán, nghĩ đến lời Nhị cô nương . Ôi, Nhị cô nương thể bình tĩnh bảo Vương gia chuyện đó như …
Đều tại phá hỏng bầu khí, thật đáng chết! Nếu Vương gia trách phạt , cũng là đáng đời!
Trong phòng.
Khác với tưởng tượng của Lưu công công, khi Bình An câu đó, nàng và Bùi Thuyên cùng Lưu công công luống cuống tay chân rời .
Bình An nghiêng đầu: “Hắn ?”
Bùi Thuyên nhướng mày lạnh lùng: “Không cần để ý.”
Bị cắt ngang dòng suy nghĩ, Bình An hồn, chằm chằm vạt áo Bùi Thuyên nhưng thể gì . Năm ngón tay nàng vẫn Bùi Thuyên nắm chặt trong tay, thể động đậy.
Bùi Thuyên nắm tay nàng dùng quá nhiều lực nhưng nàng , nếu nàng vùng vẫy, sẽ càng nắm chặt hơn.
Lúc , ngón cái và ngón trỏ của Bùi Thuyên đang mân mê đầu ngón tay nàng, vẻ thong dong nhưng trong mắt ẩn chứa vài phần u ám.
Hắn hít một , : “Ngày thành hôn sẽ xem.”
Bình An cũng mè nheo, : “Được.”
Bùi Thuyên: “Mong chờ ?”
Bình An: “Một chút.”
Im lặng một lát, nàng như nhớ điều gì, hạ giọng, thần thần bí bí: “Ngày thành hôn cũng thứ cho xem.”
Bùi Thuyên vốn định dùng ngày thành hôn để trêu chọc nàng, khiến nàng mong ngóng đến ngày đó, nhưng câu của nàng khiến đột nhiên dừng .
Nàng đang khiến mong chờ ? Bùi Thuyên sâu mắt Bình An, Bình An cũng thẳng , đôi mắt trong veo.
Hắn hỏi: “Là gì ?”
Đáy mắt Bình An thoáng hiện vẻ đắc ý: “Đến lúc đó sẽ .”
Bùi Thuyên: “…”
Nàng quả nhiên đang nắm ngược , khiến cũng mong chờ. Bùi Thuyên nhất thời vui mừng vì nàng cũng loại tâm tư nhỏ bé , hơn nữa dành cho .
Chỉ là, lẽ Bình An … Hắn nắm tay nàng, cụp mắt xuống, khẽ cắn đầu ngón tay nàng.
Hơi ngứa, Bình An khẽ .
Bùi Thuyên khuôn mặt tươi tắn ngây thơ của nàng, thầm nghĩ, lẽ nàng còn mong chờ ngày đó đến nhường nào.
…
Ngày hôm đó, Bình An ở Vương phủ đến tận giờ Dậu mà vẫn gặp Trương Đại Tráng. Phải đợi đến khi vết thương tay Bùi Thuyên lành , nàng mới gặp Trương Đại Tráng.
Ngay khi nàng rời , Lưu công công lòng như lửa đốt, chuẩn tinh thần đón nhận vẻ mặt lạnh lùng của Bùi Thuyên. khi bưng chén phòng, Vương gia đang xem sổ sách của Hộ bộ.
Lưu công công cẩn thận đặt chén xuống, Bùi Thuyên.
Bùi Thuyên chống cằm, khóe môi nhếch lên, dường như đang , dường như .
ai cũng thể nhận tâm trạng Vương gia vẻ .
Lưu công công lập tức quỳ xuống, : “Vương gia, lão nô vụng về, thật đáng c.h.ế.t vạn !”
Im lặng một lát, Bùi Thuyên : “Đứng lên .”
Hắn dường như ý định truy cứu. Lưu công công mừng rỡ trong lòng, mặc kệ vì lý do gì, tâm trạng Vương gia chắc chắn là nhờ Bình An cô nương!
Hắn vô thức : “Đa tạ Bình An cô nương!”
Bùi Thuyên: “…”
…
Kinh thành xuất hiện thích khách, thích khách mai phục nhằm Dự Vương, Dự Vương điện hạ còn thương, cả triều đình xôn xao. Chuyện như một cái tát mặt Cấm vệ quân và tam vệ kinh kỳ.
Cấm vệ quân và tam vệ kinh kỳ dám lơ là, điều tra rõ ràng mới “thích khách” cũng là cùng thôn với Trương Đại Tráng.
“Thích khách” vốn là dân chạy nạn cùng Trương Đại Tráng, bức đến đường cùng nên mới lên kinh.
Hắn bàn bạc với Trương Đại Tráng, lớn chuyện . Đầu tiên Trương Đại Tráng tìm Dự Vương dâng đan thư thiết khoán, nếu ngay cả Dự Vương cũng tin thì sẽ dùng việc ám sát để thu hút sự chú ý của triều đình. Vì ý định g.i.ế.c nên mũi tên tẩm độc.
Đương nhiên, Trương Đại Tráng sai báo tin cho thích khách nhưng thích khách nhận tin, nên mới xảy sự cố .
Hắn sử dụng cung tên tự chế, độ chính xác cao, gan .
Nếu theo lẽ thường, dám ám sát hoàng thất, cho dù thể giữ mạng thì cũng lưu đày. Nhị cô nương Tiết gia nhận Trương Đại Tráng nghĩa , mà là của Trương Đại Tráng.
Vì , bằng một cách gián tiếp, tính mạng của bảo , thậm chí vì tài b.ắ.n cung giỏi nên đặc cách tuyển đội cung tên của tam vệ kinh kỳ cùng với Trương Đại Tráng.
Đợi Trương Đại Tráng về Hoàn Nam thăm phụ mẫu xong sẽ kinh thành nhậm chức.
Những chuyện đều : “May nhờ Nhị cô nương Tiết gia, thật là mạng lớn.”
Chuyện “thích khách” chỉ là một phần nhỏ, quan trọng là nguyên nhân Trương Đại Tráng và thích khách lên kinh thành.
Các phe phái trong triều đều cảm thấy bất an.
Bùi Thuyên và Vạn Tuyên Đế đều ý định lớn chuyện . Quả nhiên viên quan kẻ chống lưng, vị đại quan đó đây còn cận với Thái tử.
Nhân cơ hội , khi xử lý vị đại quan , Bùi Thuyên và Vạn Tuyên Đế tuyên Thái tử giam cầm bảy năm, phế truất tước vị Vinh Vương của Thái tử, lập Bùi Thuyên Thái tử, tuyên bố với thiên hạ.
Năm đó, các quan viên lớn nhỏ trong kinh thành đều bận rộn đến mức chân chạm đất.
Không lâu , Bùi Thuyên chính thức trở thành Thái tử, nắm giữ một nửa triều chính.
Đến mùng một tháng hai, Bình An xuất giá. Nàng còn là Vương phi mà là Thái tử phi, phận liên tiếp nâng cao.
Tiết gia vui mừng khôn xiết, bọn họ ngờ chuyện thuận lợi như . Tiết Chú triều, Tiết Hạo cũng tam vệ kinh kỳ, ít nhất cũng hơn là dựa gia thế mà giữ chức vụ tạm thời.
Giờ trong nhà còn chuyện gì thuận lợi, ngay cả sức khỏe của Tần lão phu nhân cũng dần hồi phục nhiều năm lui về ở ẩn.
Thái y lão phu nhân thể an hưởng tuổi già, sống lâu trăm tuổi!
Trong niềm vui vẫn một chút nỡ khi gả nữ nhi .
Cách đây lâu, Phùng phu nhân sắp xếp hôn sự cho Tiết Tĩnh An. Tuy Tiết Tĩnh An là thứ nữ nhưng bà cũng bạc đãi, của hồi môn đều cho đầy đủ.
dù cũng nữ nhi ruột, khi Tiết Tĩnh An xuất giá, Phùng phu nhân chỉ thở dài vài tiếng cho phép.
Đến lượt Bình An, bà mới cảm nhận nỗi đau lòng, lo lắng, phiền muộn, mất ngủ triền miên mấy ngày liền.
Một đêm ngày mùng một tháng hai, Phùng phu nhân đưa cho Bình An cuốn Tị hỏa đồ.
Nghĩ ngợi một hồi, Phùng phu nhân vẫn : “Thái tử khi nhỏ thể lắm, ? Ta nhớ lúc đó mỗi con từ Vương phủ trở về đều đang uống thuốc.”
Bình An gật đầu. Đó là bát thuốc đắng, khi lừa nàng một , Bùi Thuyên đều tự uống.
Vì nữ nhi nhiều nhắc đến, những năm Phùng phu nhân cũng để tâm. Mặc dù bây giờ thể Thái tử khỏe mạnh, từng chiến trường lập công, nhưng Phùng phu nhân vẫn đổi suy nghĩ.
Bà : “Nếu thì con cẩn thận một chút, chính là…”
Bình An nghi hoặc Phùng phu nhân.
Phùng phu nhân cố nén vẻ lúng túng, : “Khụ, chính là nếu thể Thái tử lắm thì… những nội dung trong cuốn Tị hỏa đồ … con nhớ kỹ, kiềm chế, càn.”
Bình An khẽ “” một tiếng. Nàng nhớ nội dung trong cuốn Tị hỏa đồ. Nét vẽ rõ ràng, nàng cũng tò mò nhưng cảm giác gì.
Nàng đó đều thật, chỉ là tranh vẽ. Nếu là Bùi Thuyên tự vẽ, chắc chắn sẽ mắt hơn.
lời dặn dò của Phùng phu nhân, nàng luôn ghi nhớ trong lòng.
…
Mùng một tháng hai, trong ngoài hoàng cung đều tràn ngập khí hân hoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tiet-binh-an/chuong-104-phien-ngoai-2-thanh-mai-truc-ma-cho-mong.html.]
Kiệu hoa từ Quốc công phủ phố Vĩnh An , hướng về Đông Cung. Hiện tại Vinh Vương điện hạ phủ riêng nhưng vẫn giam lỏng. Bảy năm qua, từ bỏ dã tâm của .
Đông Cung tu sửa , đồ dùng đều mới bằng đồ của Dự Vương phủ, mặt đất lau dọn sạch sẽ một hạt bụi.
Đêm đó.
Bái thiên địa, động phòng. Không cần nhiều, tiệc rượu vui vẻ, ai dám ép Bùi Thuyên uống rượu. Bùi Thuyên chỉ uống hai chén, xã giao vài câu nhanh chóng trở về phòng.
Tân phòng của bọn họ ở Đông cung Có bố cục giống Tĩnh U Hiên. Đi qua một hành lang yên tĩnh, mặc dù phần trống trải nhưng hề vắng vẻ.
Hậu trạch chủ nhân, cung nữ tất bật . Trong phòng chỉ một ngọn đèn, ánh sáng lay động qua khung cửa sổ.
Bùi Thuyên dừng bước, ngọn đèn, càng đến lúc , càng vội.
Một lúc lâu , mới bước tiếp.
Bình An cởi bỏ bộ hỷ phục nặng nề, mũ phượng cũng bằng kiểu tóc khác. Hôm nay nàng ăn no, giống những tân nương khác nhịn đói.
Lúc , Thải Chi đang chải đầu cho Bình An, thấy Bùi Thuyên liền hành lễ: “Thái tử điện hạ.”
Bùi Thuyên phất tay.
Thải Chi lui .
Bùi Thuyên cầm lấy chiếc lược bàn, nắm một lọn tóc của Bình An, ánh mắt dịu dàng.
Bình An khẽ hít hà, cảm nhận ấm phả từ , nàng : “Chàng uống rượu .”
Bùi Thuyên: “Ừ, nhưng say.”
Hắn vuốt ve tóc nàng, cầm lấy cây kéo bàn, cắt một đoạn tóc nhỏ, buộc chung với đoạn tóc cắt sẵn trong tay áo.
Trong lúc việc , Bình An vẫn , nàng hiểu lắm: “Vì ?”
Bùi Thuyên buộc xong tóc, cất một chiếc hộp nhỏ, ngẩng đầu : “Nghe như , nàng sẽ luôn ở bên .”
Bình An: “Không cần buộc, cũng sẽ luôn ở bên .”
“Cạch” một tiếng, Bùi Thuyên cài khóa, nàng, mỉm : “Được.”
Hắn , lời cầu nguyện “luôn ở bên ” còn bao gồm cả kiếp , kiếp nữa.
Cất đồ xong, vòng tay ôm Bình An, trở giường.
Tấm màn đỏ rực buông xuống. Ngọn đèn trong phòng vẫn sáng, bên trong màn tối lắm, thậm chí còn khá rõ ràng.
Bùi Thuyên dùng ngón tay cái mơn trớn đôi môi căng mọng của nàng, cúi đầu xuống.
Ban đầu chỉ là những thăm dò phần vụng về, im lặng nhẹ nhàng, đó dần dần sâu hơn, đầu lưỡi quấn quýt, tiếng nước kéo dài dứt.
Hơi thở trở nên gấp gáp.
Đây là nụ hôn đầu tiên của họ. Tuy ở bên nhiều năm, trong mơ cũng từng trải qua nhiều nhưng Bùi Thuyên bao giờ thực sự vượt quá giới hạn.
Vì nụ hôn khiến lòng xao xuyến.
Lần đầu tiên, mặt Bình An nóng bừng, dường như khi ý thức sự mật , cơ thể nàng cảm nhận .
Giống như sức nóng thể tan chảy con .
Nàng sợ hãi nhưng nàng , bao nhiêu năm qua, mặc dù Bùi Thuyên đôi lúc trông vẻ hung dữ nhưng thực tính tình .
Trong cơn mê loạn, tay nàng nắm lấy vạt áo . Vạt áo rơi xuống, lộ vết sẹo vai .
Vết sẹo dài hẹp màu đỏ sẫm, nhô lên, vai trái của Bùi Thuyên. Đến bây giờ, thỉnh thoảng tay trái vẫn còn âm ỉ đau, Bình An cũng điều .
Nó suýt nữa trở thành một vực sâu ngăn cách Bùi Thuyên và Vạn Tuyên Đế.
May mà Vạn Tuyên Đế xử lý .
Bình An nhẹ nhàng chạm vết sẹo. Bảy năm trôi qua, nó đương nhiên còn chảy m.á.u nữa. Tuy bảy năm nay nàng từng thấy nó nhưng nó vẫn luôn ở đó.
Nhìn vết sẹo xong, Bình An mới thấy làn da trắng mịn của Bùi Thuyên.
Trên còn một vết sẹo khác do chiến trường để , nhưng trông . Giống như một bức tượng chạm khắc tỉ mỉ, ngay cả những vết sẹo cũng trở nên ý nghĩa khác.
Cảm nhận ánh mắt nàng lưu luyến làn da , Bùi Thuyên nâng cằm nàng lên, đặt một nụ hôn lên gò má trắng nõn của nàng.
Hắn càng nhớ thương nàng hơn: “Còn nàng? Nàng cho xem gì?”
Bình An dậy, Bùi Thuyên, cắn môi, đôi mắt long lanh như nước hồ thu.
Quần áo xộc xệch từ nụ hôn , chỉ là cởi bỏ. Bình An đưa tay đặt lên vạt áo, nhẹ nhàng kéo xuống, lộ xương quai xanh tinh tế, hai sợi dây đỏ nối liền đến gáy nàng.
Cổ nàng thon dài, bờ vai mượt mà, làn da trắng mịn như ngọc, tỏa hương thơm nhàn nhạt như hoa mai, len lỏi từng giác quan.
Hơi thở Bùi Thuyên chợt trở nên gấp gáp.
Chỉ thấy ngón tay nàng nắm lấy một góc áo, đầu ngón tay như đang gảy dây đàn trong lòng , khiến cung đàn rung lên những giai điệu xao xuyến.
Lớp áo trong rơi xuống, lộ cánh tay trắng muốt của nàng. Giữa cánh tay một vết bớt nhỏ bằng móng tay, hình dáng dài và hẹp.
Nhìn kỹ, giống như chữ “Bình An”.
Lúc , Bình An : “Cho xem.”
Bùi Thuyên đến gần, dùng ngón tay cái chậm rãi vuốt ve vết bớt. Đầu ngón tay nóng, như đang vẽ hai chữ , khiến Bình An khỏi rùng , rụt cánh tay .
Đợi Bùi Thuyên rút tay về, Bình An vội vàng kéo áo lên, che làn da mịn màng. Màu vàng nhạt.
Nàng ngập ngừng, ánh mắt chất chứa lo lắng, , : “Thân thể … khỏe.”
Bùi Thuyên hiếm khi tỏ vẻ ngạc nhiên.
Bình An hiểu phần nào những chuyện trong cuốn Tị hỏa đồ, nàng và Bùi Thuyên những gì. Nàng khẽ cụp mắt xuống, : “Tị hỏa đồ… ít thôi.”
Bùi Thuyên: “…”
Hắn đột nhiên đưa tay vỗ nhẹ lên trán nàng, giọng trầm thấp: “Có , thử mới .”
Nói xong, đợi Bình An phản ứng, Bùi Thuyên cúi đầu hôn nàng, bàn tay nóng bỏng cũng đẩy lớp áo kéo lên .
Nụ hôn của dần dần trượt xuống cổ nàng. Toàn nàng nóng ran, chỉ cảm thấy lúc trong mắt Bùi Thuyên là thứ gì đó nàng rõ, nồng nàn sâu lắng.
Đêm nay, Bùi Thuyên chứng minh khỏe mạnh.
Bình An lúc tan đông, lúc đông tan.
Một đêm hoang đường.
Ngày hôm , Bình An ngủ mơ màng, mơ hồ cảm thấy Bùi Thuyên đang vuốt ve chữ “Bình An” cánh tay .
Hôm qua để nhiều dấu hôn nóng bỏng ở đó.
Tóc Bình An rối, mệt mỏi đến mức buồn nhấc tay, thấy Bùi Thuyên hỏi: “Chỗ … là nguồn gốc tên của nàng ?”
Tuy vết bớt “Bình An” nhưng là nguồn gốc tên của nàng. Năm nàng sinh gọi là “tiểu Bình An” . Vết bớt lúc đó còn rõ ràng lắm, mãi đến khi lớn lên, da thịt căng mới thấy rõ.
Bình An ngẫm nghĩ một lúc gật đầu.
Bùi Thuyên dùng tay vuốt tóc cho nàng, khẽ thành tiếng: “ là trời định.”
Trời định cho nàng một đời bình an.
Còn thể độc chiếm cả đại Bình An và tiểu Bình An, chắc cũng là ý trời.
Bình An: “?”
Bùi Thuyên vén một góc chăn lên, thấp giọng : “Thử nữa?”
Bình An nắm lấy cánh tay , giọng khàn, mềm mại: “Chàng … mà.”
Bùi Thuyên gì, chỉ hôn lên môi nàng.
Chỉ thấy trong màn trướng ấm áp, ngón tay mềm mại đan xen, mái tóc xanh rối tung, kiều diễm động lòng .
“……”