TIẾT BÌNH AN - Chương 14: Thưởng Hoa

Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:40:01
Lượt xem: 126

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình An chắc chắn, chỉ nhớ mang máng là như .

Lưu công công đợi một bên cách đó vài bước, nhịn khẽ mỉm .

Bùi Thuyên nắm chặt cuốn sách trong tay, sắc mặt vẫn như bình thường, hề biến đổi, giọng điệu cũng lạnh lùng, nhưng : “Vừa nãy gì, rõ.”

Chóp mũi Bình An khẽ nhíu , một câu dài như , bảo nàng nữa…

Nàng hiểu điều gì đó, trong đôi mắt trong veo như thêm một tia đồng bệnh tương liên: “Vương gia, cũng ?”

nàng cũng thạo lắm, liền chỉ cuốn sách trong tay Bùi Thuyên, giọng nhẹ nhàng mà chân thành: “Đọc sách. Ta thể dạy bậy.”

Lưu công công suýt nữa nén ý , nhưng Bùi Thuyên liếc nhẹ một cái, vội vàng cúi đầu.

Bùi Thuyên chậm rãi buông cuốn Kinh Thi, đặt nó lòng bàn tay Bình An, : “Vậy nàng lật xem.”

Bình An cúi đầu nâng sách, bắt đầu từ bìa sách màu xanh lam, lật từng trang từng trang. Những đóa hoa lụa cài hai bên thái dương theo động tác của nàng mà rung lên nhè nhẹ, hết đến khác.

Bùi Thuyên nghĩ, nếu đổi thành dải lụa đỏ , cho dù buộc ngay ngắn mái tóc nàng nó cũng sẽ nghênh ngang lay động.

Đột nhiên, một cánh hoa đào non mềm từ cao nhẹ nhàng rơi xuống đáp lên đóa hoa lụa. Rõ ràng hoa đào là thật hoa lụa là giả nhưng sắc hồng xâm chiếm màu xanh biếc của hoa lụa.

Không , đưa tay lên nhặt lấy cánh hoa từ hoa lụa.

Bình An vặn ngẩng đầu, Bùi Thuyên vội vàng rụt tay .

Nàng nhận , đưa trang sách lật đến cho xem. Đó là chữ thông thường, mà là một bức tranh khắc gỗ, đó những đường nét đen trắng vẽ sông và núi, chỉ một cụm chữ nhỏ ở góc bên trái:

Quan quan sư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.*

*Trích từ bài "Quan Sư" trong Kinh Thi, nghĩa là: "Tiếng chim sư cưu kêu quan quan, ở bãi sông. Cô gái xinh dịu dàng, là mà quân tử mong ."

Bùi Thuyên nheo mắt .

Lúc , Thải Chi tìm đường trở về.

Từ xa Thải Chi thấy gần Lương Phong đình thêm hai bóng , nàng vội vàng chạy tới. Đến khi rõ khí độ bất phàm và y phục của , cùng với mũ quan thái giám của Lưu công công, nàng hết sức ngạc nhiên.

Lưu công công lên tiếng: “Dự Vương gia thưởng hoa, phận sự hãy tránh .”

Thải Chi hoảng sợ bối rối, vội vàng kìm nén sự căng thẳng và kinh ngạc, từ xa khom thi lễ, dám đến gần.

Bùi Thuyên dời ánh mắt , đầu ngón tay dùng sức, nghiền nát cánh hoa đào . Lưu công công đưa tới một chiếc khăn tay, thong thả lau ngón tay.

Đột nhiên, Bùi Thuyên cảm thấy ống tay áo kéo nhẹ. Hắn đưa mắt xuống, Bình An buông tay , chỉ còn một chút nếp gấp mép tay áo.

Nàng vẫn còn nhớ thương dây buộc tóc của .

Bùi Thuyên nàng, nhàn nhạt : “Không mang theo bên , cung, sẽ đưa cho nàng.”

Lại về Tiết Hạo, khi ngã một cú, còn Dự Vương “đuổi” , sợ Tiết Hãn trách mắng nên dám dự tiệc. Hắn nghĩ chuyện quan trọng như giao cho ,

Hắn cúi đầu ủ rũ tới, đụng đại ca Tiết Chú.

Tiết Chú đang giao lưu cùng các đồng môn của thư viện Tân Sơn, thấy Tiết Hạo bộ dạng chật vật, Tiết Chú kinh ngạc. Mấy vị đồng môn cũng sắc mặt, cáo từ chỗ khác.

Sau khi bọn họ xa, Tiết Chú vội vàng hỏi Tiết Hạo: “Sao ở đây, thành thế ? Phụ bảo dẫn Vương gia dạo rừng hoa ?”

Tiết Hạo ấp úng: “Không gì…”

Tiết Chú đoán hỏng chuyện, giận lo: “Cơ hội đưa đến mặt, cũng nắm bắt !”

Nếu tại phụ chọn Tiết Hạo mà , cũng chút buồn bực.

Tiết Chú : "Nếu là dẫn Vương gia dạo trong sơn trang nhà , thế nào cũng thể khiến Vương gia tận hứng mà về. Còn , ngã một bùn đất, mấy đồng môn của thấy, thật là mất mặt!"

Tiết Hạo thể phản bác.

Tiết Chú lắc đầu, : “Vừa nãy Vương gia , mau dẫn , như còn đường cứu vãn.”

Vì thế, hai trở con đường . Chưa bao lâu, từ xa thấy Dự Vương phong thái lạc, từ hướng Lương Phong đình tới.

Còn bóng ở Lương Phong đình , chẳng là nhị và nha của nàng ?

Hai đều giật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-14-thuong-hoa.html.]

Tiết Hạo lòng nóng như lửa đốt. Tuy Đại Thịnh triều, việc nam nữ giữ cách khắt khe như tiền triều, Vương gia và Bình An còn hôn ước. nữ nhân cũng dễ thiệt thòi, đó còn là mang về từ Hoàn Nam!

Tiết Hạo chỉ một lòng một nghĩ đến Bình An, quên mất sự kính sợ dành cho Dự Vương, vội vàng với Bùi Thuyên: “Tham kiến điện hạ, điện hạ ở cùng nhà thần ?”

Bùi Thuyên đáp, Lưu công công : “Đi dạo một chút, tình cờ gặp .”

Tiết Hạo thở phào nhẹ nhõm, Nhị .

Tâm tình của đại ca Tiết Chú còn phức tạp hơn Tiết Hạo nhiều. Hắn cũng lo lắng cho Bình An, nhưng trong thâm tâm lúc sợ Bùi Thuyên gặp Bình An hôn lễ.

Loại tâm tình , lấn át cả sự quan tâm mà một trưởng nên dành cho .

Tuy rằng Bình An càng lớn càng xinh , hề kém cạnh vẻ đáng yêu như búp bê tuyết khi còn nhỏ. Bình An ký ức khi còn nhỏ ở Quốc Công phủ, nàng chỉ ký ức ở chốn thôn quê.

Nếu Bình An kể với Dự Vương rằng nàng từng ăn cả rễ cây, Dự Vương sẽ nghĩ gì? Nếu Dự Vương từ đó phát hiện Bình An dưỡng bệnh ở thôn quê, mà là bắt cóc, chẳng hôn sự sẽ thành !

Trong thoáng chốc, Tiết Chú căng thẳng đến mức mồ hôi rịn cả trán. Hắn vội chắp tay : “Điện hạ, Nhị nhà thần ăn chậm chạp, còn hiểu chuyện. Nếu đắc tội, thần xin phép tạ …”

Ánh mắt Bùi Thuyên khẽ liếc sang Tiết Chú.

Thái độ của đối với Tiết gia như một, thể là coi thường nhưng cũng chẳng hề coi trọng. Hay đúng hơn, khó liên hệ bọn họ với Bình An.

Nghe Tiết Chú tự xưng là trưởng , tùy ý đánh giá về Bình An, khẽ nheo mắt .

Đột nhiên, giọng Bùi Thuyên lạnh vài phần, cắt ngang lời : “Chuyện của nàng, cần ngươi tạ .”

Tiết Chú: “…”

Bùi Thuyên gần như thẳng là Tiết Chú tư cách.

Hai vị công tử của Vĩnh Quốc Công phủ đời đều thiên phú học hành. Chỉ là, Tiết Chú khá hơn Tiết Hạo một chút. Dù cũng mất sáu năm mới thi đỗ tú tài.

Quốc Công phủ thấy chỉ dựa khả năng của , ước chừng ba mươi tuổi mới thể thi đỗ cử nhân. Bất đắc dĩ nhờ tước ấm tổ tiên, giành cho tư cách tham gia thi Hội, ngang hàng với các cử tử* trong thiên hạ.

*Cử tử: đỗ kỳ thi Hương, chuẩn tham gia kỳ thi Hội.

Tân Sơn thư viện là học phủ cao nhất của Đại Thịnh, hiền tài đua xuất hiện. Hiện giờ thể Tân Sơn thư viện, nếu nhờ hôn sự của Quốc Công phủ và Dự Vương, e rằng sẽ trở thành trò cho thiên hạ.

Tiết Chú hiểu rõ điều , nên mới coi trọng hôn sự đến . Giờ phút đột nhiên Bùi Thuyên vạch trần, sắc mặt bỗng dưng đỏ bừng.

Tiết Chú lau mồ hôi trán, kịp nghĩ lời giải thích. Bùi Thuyên và Lưu công công sải bước thẳng về phía , hề liếc mắt hai vị công tử của Vĩnh Quốc Công phủ thêm một cái.

lúc đó, Tiết Hạo với đại ca: “Đại ca, hình như đắc tội với Vương gia .”

Tiết Chú hổ, chẳng lẽ trưởng, khiêm tốn vài câu về nhị , khiến Dự Vương vui ?

Điều đúng, thái độ của Dự Vương phủ đối với hôn sự vẫn luôn lạnh nhạt. Cho dù Dự Vương đến dự yến tiệc của Quốc Công phủ một , nếu hôn sự thể nhanh chóng cử hành thì cũng thể đổi gì.

Tiết Chú nghĩ nát óc vẫn hiểu. Dù thế nào nữa cũng hối hận đến xanh ruột, sớm như những lời đó.

Ở bữa tiệc dành nam tân khách, Bùi Thuyên chỉ nán một lát cáo từ. Tiết Hãn tiện giữ , đích tiễn xuống chân núi.

Không lâu , đại thái giám từ Hưng Hoa điện trong cung đến Vương phủ.

Bùi Thuyên tắm rửa xong, một bộ thường phục màu xanh đen hoa văn chìm. Gương mặt tuấn tú của trầm ngâm, bên cạnh đặt một bát thuốc đen tuyền, bốc lên mùi vị đắng ngắt, dường như che lấp tất cả sự sắc bén thiếu niên.

Từ khi Bùi Thuyên dâng tấu chương. Hắn dấn chính sự, một việc thể trốn tránh nữa.

Vị đại thái giám chằm chằm bát thuốc, khom : “Bệ hạ sai nô tỳ truyền lời: Vương gia thể khỏe hơn, nên đến Hộ bộ xem xét một chút.”

Hiện giờ trong sáu bộ của triều đình, ba bộ trong tay Thái tử, ba bộ còn , do Văn Uyên các và Vạn Tuyên Đế nắm giữ, Hộ bộ chính là một trong đó.

Nếu Vạn Tuyên Đế thực sự gây khó dễ cho Dự Vương trong triều, nên đưa ba bộ trong tay Thái tử, để Thái tử ngáng chân.

Hoàng đế như .

Bùi Thuyên dùng ngón tay gõ nhẹ bát thuốc, với đại thái giám: "Phiền công công nhắn với bệ hạ: Tạ hoàng đề bạt, chỉ là thần sợ tinh lực đủ. Có chức chủ sự* ở Hộ bộ, xem xét tình hình dân sinh, như là đủ."

*Chủ sự: một chức quan cấp thấp trong các bộ, ty của triều đình.

Hắn một chức quan nhỏ so với phận của .

Đại thái giám đáp lời, cáo lui.

Bùi Thuyên bưng bát sứ lên, uống từng ngụm thuốc.

Ngày hôm đó, khi cổng cung đóng , tin tức của Vạn Tuyên Đế từ trong cung truyền về Dự Vương phủ: “Chuẩn.”

------------------------------

Loading...