TIẾT BÌNH AN - Chương 24: Không Thể
Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:40:27
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đó một nén nhang, tại Phượng Nghi cung.
Trương hoàng hậu ngay ngắn vị trí chủ tọa, xong lời thỉnh cầu của Tần lão phu nhân. Tuy bà vẫn yên nhưng kìm mà nghiêng về phía , mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Có ý gì? Tiết gia từ hôn?
Theo lẽ thường, hôn sự do hoàng gia chỉ định, dù thành cũng chỉ hoàng gia hủy bỏ, chuyện thế gia đến tận cửa đòi từ hôn? Chẳng lẽ Tiết gia điên ?
Hoàng hậu nhịn , lên tiếng: "Lão thái quân, chuyện thể đùa !"
Bên , Tần lão phu nhân dậy, một tay bà vịn thành ghế, run rẩy thôi. Cung nữ vội vàng tiến lên đỡ bà.
Tần lão phu nhân khẽ cúi , dùng lời lẽ uyển chuyển nhưng mang theo sự kiên quyết: "Nhị tôn nữ nhà mười năm qua sống mái nhà Tiết gia. Lão sợ rằng tôn nữ cử chỉ đoan trang, khó bề quản giáo, khiến hoàng thất mất thể diện. Cho nên hôn sự , sợ rằng nó gánh vác nổi."
Trương hoàng hậu nhíu mày, trầm ngâm một lúc.
Bà từng gặp Tiết Bình An, cử chỉ đoan trang? Khó bề quản giáo? Chín chữ , dù thế nào cũng thể liên hệ với cô nương dung mạo tươi tắn .
Chính bà, khi đôi mắt trong veo vướng bụi trần , trong lòng cũng chấn động. Tiểu cô nương đó quả thật xuất chúng!
Chẳng trách mười năm , Phùng phu nhân cứ ôm nàng khắp nơi.
Nói về quá khứ của Tiết Bình An, Trương hoàng hậu và Vạn Tuyên Đế đều năm xưa Bình An bắt cóc. Trước khi Bình An trở về, Tiết gia tâu lên đế hậu, rằng nữ nhi nhà trong sạch.
Trương hoàng hậu thích Dự Vương, tất nhiên sẽ vì mà hao tâm tổn trí, nên ý kiến gì. Hơn nữa, hôn sự của Dự Vương "nhất phát động *", Vạn Tuyên Đế trong chuyện , cũng hai lời.
*Nhất phát động : chỉ một hành động nhỏ, một đổi nhỏ cũng thể gây ảnh hưởng lớn, lan rộng đến bộ cục diện.
Đây là sự đồng thuận giữa hoàng gia và Tiết gia.
Vậy mà giờ đây, nó trở thành lý do để Tần lão phu nhân đến tận cửa từ hôn, chẳng quá kỳ lạ ?
Trương hoàng hậu , nhất định xảy chuyện gì đó.
May , bên cạnh Trương hoàng hậu một lão ma ma đắc lực. Khi lão thái quân dâng cung, bà nhờ thăm dò tin tức. Giờ thì kịp, tin tức ngoài cung truyền về vẫn còn nóng hổi.
Lão ma ma hành lễ, đến bên cạnh Trương hoàng hậu, ghé tai thì thầm:
"..."
"Nghe Hà Thượng thư đến Tiết gia, nhưng Tiết Ngự sử cung yết kiến bệ hạ, hiện đang ở Hưng Hoa điện..."
Sắc mặt Trương hoàng hậu đổi mấy phen, thật là hồ đồ! Đều là tiểu thư khuê các nuông chiều, mà động tay động chân, thật sự coi là thôn phụ !
Suy nghĩ kỹ , Trương hoàng hậu thấy Tiết gia Tam cô nương hề đơn giản. Sau cái tát , lời đồn Tiết Bình An bắt cóc dường như cũng mất sức hấp dẫn vốn .
Ngược , Tiết Thường An và Hà Bảo Nguyệt trở thành đề tài bàn tán của .
Tiết Thường An cũng kẻ ngốc, thể xúc động như ? Chẳng lẽ, gia trạch Tiết gia tỷ hòa thuận đến thế? Tiết Bình An đáng để sức bảo vệ như ?
Chuyện thể, Trương hoàng hậu chứng kiến quá nhiều, như Ngọc Tuệ và mấy tỷ của nàng , mới là thường tình.
Nghĩ đến Ngọc Tuệ, Trương hoàng hậu vội vàng liếc mắt hiệu cho lão ma ma. Lão ma ma lắc đầu, Trương hoàng hậu yên tâm. Lần Ngọc Tuệ quận chúa xem ngoan ngoãn hơn, nhúng tay là .
Nếu là Hà gia gây họa, trong lòng Trương hoàng hậu cũng yên tâm phần nào. Bà lấy nụ , với Tần lão phu nhân: "Lão thái quân, giữa các cô nương khó tránh khỏi tranh chấp cãi vã, sai phạt, sai cũng phạt. chuyện hôn sự với Dự Vương..."
Tần lão phu nhân rũ mắt, vẻ mặt nghiêm nghị: "Nương nương thứ tội, bởi vì Nhị tôn nữ nhà năm xưa bắt cóc. Lời đồn thổi lan , e rằng sẽ tổn hại đến thể diện của hoàng gia."
Hóa là giở trò , Trương hoàng hậu : "Lời đồn chỉ là lời đồn, bản cung hôm nay sẽ rõ, tự khắc sẽ ai dám bàn tán xằng bậy nữa."
Tần lão phu nhân : "Nếu chỉ thì cũng thôi. một sẽ hai, hai ắt sẽ ba."
Trương hoàng hậu nghẹn họng, gì.
Lần thứ nhất vướng chuyện Tiết Bình An là do Ngọc Tuệ khởi xướng. Lần thứ hai cũng rõ mười mươi là Ngọc Tuệ, thứ ba mới đến lượt Hà gia.
Nghĩ , Hà gia chắc cũng cảm thấy Đông Cung , bọn họ mưu cầu tiền đồ nên sợ đắc tội Tiết gia.
Trương hoàng hậu bỗng cảm thấy n.g.ự.c nghẹn , chút tức giận. Hà gia là cái thá gì, dám lấy Đông Cung bia đỡ đạn!
Còn Tần lão phu nhân, công khai bảo vệ tôn nữ.
Đương nhiên, bà thể đánh giá Tần lão phu nhân một phen.
Lão thái quân thật sự già, mái tóc hoa râm, bộ quan phục tam phẩm cáo mệnh bao bọc lấy hình gầy gò của bà, dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua, cũng thể khiến bà ngã quỵ.
Lão thái quân vẫn giữ vẻ trầm tĩnh uy nghiêm nhưng so với đầu gặp mặt mười mấy năm yếu nhiều.
Năm xưa, Trương hoàng hậu chỉ là một phụ nhân từ địa phương lên kinh thành, một bước trở thành Thái tử phi. Khi bà chuyện vẫn còn giọng địa phương, quen thuộc lễ nghi trong kinh. Các quý phụ khác bà, luôn bày vẻ như , khiến bà cảm thấy khó chịu.
Mãi cho đến khi Phùng phu nhân của Tiết gia giúp bà hòa nhập vòng tròn đó.
bà nhanh chóng , hành động của Phùng phu nhân là do Tần lão phu nhân chỉ điểm. Có Tần lão phu nhân lên tiếng, các quý phụ khác liền hiểu vấn đề, còn vẻ nữa.
Cho nên, so với Phùng phu nhân, Trương hoàng hậu càng cảm kích Tần lão phu nhân. Lần đầu gặp mặt, bà càng thuyết phục bởi khí chất lạnh lùng, sắc bén như sương đao kiếm bão mà lão nhân gia toát .
Nghe thêm về những công trạng của lão thái quân, thể vực dậy cả một thế gia đang đà suy tàn, Trương hoàng hậu càng thêm khâm phục bà.
Có thể , cả Thịnh Kinh ai dám bất kính với bà.
Cho nên đó, khi lão thái quân cung xin cho ba tôn nữ vị trí thư đồng. Trương hoàng hậu hề do dự, trực tiếp bảo Bát công chúa nhận ba thư đồng của Tiết gia.
Lúc đó, bà cho rằng lão thái quân là vì thể diện gia tộc. Suy cho cùng những việc thể khiến lão thái quân tay, chỉ đếm đầu ngón tay.
cộng thêm , bà mới hiểu , lão thái quân yêu thương tôn nữ, còn là một tôn nữ mới từ bên ngoài trở về lâu.
Bởi lẽ Tần lão phu nhân vốn mặt lạnh tâm lạnh, ngay cả nhi tử cũng từng xót thương.
Tiết Bình An , quả thật chút bản lĩnh.
Chỉ điều , sự việc trở nên nghiêm trọng. Trương hoàng hậu khẽ đổi tư thế, trực giác mách bảo rằng chỉ dựa một bà, thể đối phó nổi với lão thái quân.
lúc thái giám bẩm: "Nguyên thái phi giá đáo."
Trương hoàng hậu vội : "thái phi đến , mau mời ."
Nguyên thái phi là do Trương hoàng hậu sai mời từ Thái Thọ cung đến. Bà và Trương hoàng hậu nay nếu tránh mặt thì sẽ tránh. Nếu Trương hoàng hậu cho mời, chắc hẳn xảy chuyện.
Quả nhiên, dự cảm của Nguyên thái phi sai. Trên đường , cung nhân thuật phần lớn lời của Tần lão phu nhân cho bà . Trương hoàng hậu tuy cao nhưng như đống lửa, lòng bà càng thêm hiểu rõ.
Nguyên thái phi cùng Tần lão phu nhân cùng thế hệ, nhưng cũng coi là quen cũ. Bà hành lễ với hoàng hậu xong, hành lễ với Tần lão phu nhân: "Lão thái quân, lâu gặp, thể vẫn an khang chứ?"
Tần lão phu nhân đáp: "Mọi chuyện đều ."
Nguyên thái phi : "Nghe chuyện hôm nay đều là của nhi tử . Ta nó tạ lão thái quân."
Tần lão phu nhân đáp: "Lão dám nhận."
Nguyên thái phi hạ như . Trương hoàng hậu cần đơn độc đối diện với Tần lão phu nhân nữa, cuối cùng bà cũng thở phào một , : "Chuyện suy cho cùng là do các cô nương giữ mồm giữ miệng, liên quan đến Dự Vương."
Nguyên thái phi quan sát tình hình, cân nhắc: "Phải, lời đồn khó mà ngăn chặn , đợi Nhị cô nương Tiết gia thành cùng nhi tử của , tự khắc sẽ tan biến."
Tần lão phu nhân xoay về phía Nguyên thái phi, : "Đáng tiếc, Nhị cô nương nhà lẽ phúc phận đó."
Nguyên thái phi hỏi: "Có ý gì, thánh chỉ ban, thể đùa."
Trương hoàng hậu thêm một câu: "Bản cung cũng thấy . Hà gia đương nhiên , nhưng Tiết gia Tam cô nương động tay đánh , lẽ nào ? Chi bằng thế , để Hà gia đến tận cửa tạ , Tiết gia cô nương thì cấm túc phạt chép kinh, thế nào?"
Bề ngoài là đánh mỗi bên năm mươi trượng, nhưng Hà gia thể nhận hết chuyện cho nữ nhi. Thiên hạ chỉ thấy Tiết Thường An cấm túc, phạt, còn đúng sai thế nào, ngược quan trọng nữa.
Tần lão phu nhân lắc đầu: "Nương nương, chuyện nếu giải quyết tận gốc, e rằng còn thứ tư."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-24-khong-the.html.]
Trương hoàng hậu: "..." Lão cốt đầu , thật khó nhằn!
trong lòng bà nảy sinh vài phần may mắn. Trước đây, chuyện Ngọc Tuệ với Bình An cũng quá đáng, may mà chọc giận đến mức lão thái quân đích cung. Nếu Ngọc Tuệ khó tránh khỏi phạt nặng hơn.
Nguyên thái phi ý tứ sâu xa, bèn : "Nương nương, nếu chỉ để Hà gia đến cửa tạ , phạt như phần quá nhẹ."
Trương hoàng hậu càng thêm đau đầu.
Hà Bảo Nguyệt lỡ lời, đánh một bạt tay mặt bao . Hà gia vốn là nhà võ, liệu thể lý lẽ? E rằng lúc sớm dẫn theo một đám , hùng hổ kéo đến Tiết gia !
Đang lúc sốt ruột, thái giám tới báo: "Nương nương, Dự Vương điện hạ đến."
Lần , Trương hoàng hậu và Nguyên thái phi đều giật đồng thời về phía đối phương. Theo hai họ thấy, nếu hôn sự thành, Dự Vương thể là vui mừng nhưng ít nhất cũng sẽ ngăn cản.
Tần lão thái quân cũng chẳng thể che chở cho Tiết gia mãi. Nói cho cùng Tiết gia vốn dòng dõi phúc lộc bền lâu....
Xuất phát từ đủ loại suy tính, hai họ đối với hôn sự quá nhiều bất mãn, đều cho rằng cứ theo lẽ thường mà tiến hành là nhất.
nếu Dự Vương hợp ý với Tần lão thái quân, ầm ĩ đến chỗ Vạn Tuyên Đế, thì là đại la thần tiên cũng chẳng cứu vãn nổi.
Trương hoàng hậu cho gọi Bùi Thuyên. Ngoài Thái Thọ cung , Dự Vương cũng nên tùy tiện hậu cung.
Bà lập tức hiểu , chính Vạn Tuyên Đế cho mời Bùi Thuyên đến. Hiển nhiên, Vạn Tuyên Đế cho Bùi Thuyên một cơ hội, một cơ hội để xoay chuyển mối hôn sự .
Trương hoàng hậu chợt cảm thấy trong lòng đắng chát.
Không đợi mấy điện nghĩ xong, ngoài cửa, thiếu niên sải bước tiến .
Hắn mặc một bộ mãng bào tứ trảo màu đỏ tía, đầu đội ngọc quan của vương gia, một dải đai lưng bằng ngọc nạm vàng ôm sát vòng eo, vai rộng eo thon, uy nghi vững chãi. Lại đường nét sắc sảo như d.a.o khắc của , mày rậm mắt đen, trong mắt ẩn chứa chút u ám, một khí độ, thanh lãnh mà cao quý.
Từ khi tham chính đến nay, cư di thể dưỡng di khí*, khí chất uy nghiêm ngưng tụ ngày càng tăng. Nếu như kẻ hiểu chuyện, e rằng sẽ đem Thái tử so sánh với .
*Cư di thể dưỡng di khí: Sống trong nhung lụa lâu ngày, khí chất tự khắc đổi .
Ngay lúc đó, Bùi Thuyên hành lễ xong. Hắn sang Tần lão phu nhân, thần sắc tuy vẫn là vẻ lạnh lùng quen thuộc, ngữ khí dịu : "Tần lão thái quân."
Tần lão phu nhân vẫn luôn quan sát .
Bà ở Di Đức Viện niệm kinh mấy năm, Dự Vương đương nhiên ưu tú. Nếu cũng khiến Tiết Tĩnh An, Tiết Thường An ngấm ngầm so bì.
Bà nhớ rõ dáng vẻ của Dự Vương khi còn nhỏ. hôm nay là đầu tiên, bà thực sự thấy thiếu niên trưởng thành.
Thật là ngọc quý Côn Sơn, phong thái xuất chúng.
Bà khẽ gật đầu với Dự Vương, ngược hành lễ. Dự Vương giơ tay lên, liền cung nhân đỡ lấy bà.
Bùi Thuyên thẳng vấn đề, : "Chuyện hôm nay, rõ."
Tần lão phu nhân : "Điện hạ đến, chuyện hôm nay cũng nên rõ ràng."
Nguyên thái phi âm thầm nháy mắt với nhi tử, nhưng Bùi Thuyên mày mắt bất động, dường như thấy. Trương hoàng hậu càng đổ mồ hôi.
Chỉ Bùi Thuyên : "Chuyện , sai lầm đều là do Hà gia." Đây là định tội cho Hà gia.
Đáy mắt bỗng chốc tối sầm, với Tần lão phu nhân: "Nếu lão thái quân lo lắng, còn lời đồn đãi tổn thương đến Nhị cô nương trong phủ, chi bằng sớm ngày thành hôn."
Hủy hôn ư?
Những ngón tay giấu trong tay áo của siết chặt.
Đương nhiên thể. Bất luận thế nào cũng thể.
...
Lúc , cổng lớn Vĩnh Quốc công phủ.
Trời nhá nhem tối, cơn mưa dứt, mấy con tuấn mã đen bóng dừng . Dẫn đầu là Binh bộ Thượng thư Hà Bàn, năm nam nhân Hà gia đều xoay xuống ngựa.
Hà Bàn chính là phụ của Hà Bảo Nguyệt. Trong bốn , một là trưởng ruột của Hà Bảo Nguyệt, còn đều là thứ tử của Hà gia, ai nấy thể cường tráng, tứ chi phát triển.
Quản gia trong phủ thấy là quan lớn trong triều, vội vàng đón: "Thỉnh an Hà lão gia, thật may, hôm nay lão gia nhà cung ..."
Hà Bàn hừ lạnh, râu ria dựng ngược: "Sao, giờ sợ , nên định ầm ĩ trong cung?"
Quản gia: "Ấy, đại nhân gì , lão gia nhà e là công vụ..."
Hà Bàn: "Ngươi định để chúng ngoài ?"
Quản gia: "Chuyện ..."
Ngoài đường hiếu kỳ ngó, Hà Bàn là quan lớn, mất mặt hổ bên ngoài. Quản gia đành : "Đã cho chuẩn nóng, mời ."
Hà Bàn vung tay áo, dẫn theo mấy nhi tử, nghênh ngang bước phủ Vĩnh Quốc Công.
...
Phía phố Vĩnh An, Tiết Hạo và Trương Đại Tráng vì trời mưa nên sớm về, chút vui.
Tiết Hạo : "Giờ ăn cá mới bắt . Ngày mai nếu mưa, chúng , ít cá nướng cho nhị ăn. Món ở Hoàn Nam các ngươi ăn bao giờ ?"
Trương Đại Tráng dắt ngựa : "Đương nhiên ăn , ngươi cũng xem nhà nghề gì, đồ ăn thể thiếu tiểu ? Có điều đúng là nướng một ít mang về, tiểu cũng lâu ăn."
Lại với Tiết Hạo: "Phải , ngươi suốt ngày rong chơi lêu lổng, nhà ngươi gì ?"
Tiết Hạo giờ da mặt dày, đúng lý hợp tình : "Phủ Quốc công nhà truyền đến mấy đời như , chỉ cần nên chuyện, ắt sẽ chơi bời lêu lổng."
Cả đời sẽ chẳng nên nghiệp lớn gì, cứ hễ đến "chi, hồ, giả, dã" là y như rằng gặp Chu Công (ngủ gật). Giờ đây, chỉ một việc nên trò trống, chính là Hoàn Nam tìm Bình An, bình yên vô sự đưa nàng trở về.
Giờ thể cùng Trương Đại Tráng g.i.ế.c thời gian, để Trương Đại Tráng ở kinh thành gặp rắc rối. Hắn cảm thấy thêm một việc nữa.
Chợt thấy cách đó xa, gã sai vặt của chạy chậm tới: "Nhị gia, mau về nhà , Hà gia kéo theo nhiều đến, hùng hổ dọa !"
Tiết Hạo và Trương Đại Tráng , vội vàng bỏ cả ngựa chạy về: "Chuyện gì?"
Gã sai vặt tìm Tiết Hạo khắp nơi, thở : "Bọn họ, bọn họ tìm các cô nương gây chuyện. Nghe , cô nương đánh Hà gia đại cô nương, lão gia cung !"
Tiết Hạo trợn mắt há mồm: "Muội nhà đánh ? Muội nào? Không thể nào!"
Trương Đại Tráng chẳng cần hỏi đầu đuôi: "Đáng đánh!"
Tiết Hạo mắng : "Ngươi hiểu cái gì mà ồn ào?"
Gã sai vặt lúc mới thở đều: "Đều tại Đại cô nương nhà đắc tội Nhị cô nương."
Tiết Hạo: "Đáng đánh!"
Trương Đại Tráng tiếp: "Dám đắc tội tiểu . Ta thật xem bọn chúng là hạng phương nào!"
...
Hôm nay, Bình An cùng Tiết Tĩnh An, Tiết Thường An đến Từ gia từ sớm. ở lâu liền trở về, đó ở chỗ Tiết Thường An đánh cờ tướng suốt buổi sáng.
Nàng thắng ba ván, .
Đến giờ cơm trưa, Bình An trở Xuân Hành viện ăn hai bát cơm đầy. Thải Chi sai Thanh Liên bưng nước rửa mặt lên, mang sách tới.
Bình An xem sách một lúc, để cho tiêu cơm, đó thể ngủ trưa. Ngày nào cũng như cả.
mà hôm nay, Bình An gấp sách , nghiêng tai, đôi mắt khẽ đảo, : "Là đại ca."
Thải Chi: "Ai cơ?"
Ngay đó, từ phía xa vọng một tiếng quát lớn: "Lũ tiểu tử Hà gia ! Dám đến tìm gây sự!"