TIẾT BÌNH AN - Chương 27: Thiết Đầu Công (tiếp)
Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:40:35
Lượt xem: 110
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thính Vũ các.
Tiết Thường An chữ cả buổi chiều, cổ tay đau. như trong lòng nàng mới tĩnh lặng một chút.
Hồng Diệp bước phòng, giọng điệu lo lắng: "Cô nương! Người bên viện lão thái thái đến!"
Tuyết Chi theo sát phía bước , nàng nở nụ , đưa chiếc hộp trong tay cho Tiết Thường An, : "Cô nương an tâm, chuyện lão thái thái, phu nhân và lão gia giải quyết ."
Tiết Thường An ngẩn , còn nhận lấy hộp, chỉ hỏi: "Ta cần đến trang viên?"
Tuyết Chi: "Trang viên gì chứ? Xin cũng cần, cứ đợi Hà gia đến thôi! Lão thái thái : Không việc gì, cần nghĩ nhiều."
Trong nháy mắt, tảng đá trong lòng Tiết Thường An rơi xuống đất, mắt mờ .
Tuyết Chi : "Cũng may Tam cô nương mặt giúp Nhị cô nương. Nếu , khi chuyện truyền thành chuyện dư tửu hậu thì khó mà kiểm soát ."
Tuyết Chi , Hồng Diệp vui mừng vô cùng.
Trước , nàng cô nương nhà thiết với Nhị cô nương nhưng thế nào cô nương cũng chịu. Hiện giờ, cô nương vì Nhị cô nương mà một chuyện lớn như . Phùng phu nhân cũng thể thấy , tất nhiên sẽ coi trọng bọn họ kém gì Minh Vu viện!
Hồng Diệp : "Ngay cả Tuyết Chi tỷ tỷ cũng , may mà cô nương mặt, thật !"
Lại thấy Tiết Thường An mặt , nàng chỉ lộ nửa khuôn mặt, hừ một tiếng, : "Ai thèm mặt cho nàng. Ta chỉ ưa Hà Bảo Nguyệt mà thôi."
Hồng Diệp: "..."
...
Trong con hẻm nhỏ phía phố Vĩnh An.
Tiết Hạo trốn trong sân của Trương Đại Tráng, xoa trán: "Ây, đau quá! Có sưng to lên ?"
Trương Đại Tráng: "Không sưng, nhưng mà đau cũng . Ai bảo ngươi trốn, sớm cùng đánh một trận hơn , cũng là đánh ."
Tiết Hạo nhớ dáng vẻ nhát gan đó của , cũng cảm thấy buồn . Không hiểu vì khi đó cứ cảm thấy đánh , đến khi thật sự động thủ dễ dàng hơn tưởng tượng.
Hà gia bao đời luyện võ, cả nhà tòng quân, mánh khóe thật dọa , bản thể thắng đúng là ngoài dự liệu. mà, Trương Đại Tráng còn thắng cả Hà Nhị Lang và Hà Tứ Lang võ nghệ cao cường hơn.
Tiết Hạo huých vai Trương Đại Tráng: "Tiểu tử ngươi ngờ cũng thâm tàng bất lộ* như ."
*Thâm tàng bất lộ: Giấu tài, để lộ ngoài.
Trương Đại Tráng để tâm: "Cái là gì, dễ hơn bắt thỏ rừng nhiều."
Tiết Hạo thở dài: "Ta hình như gây họa lớn , giờ về nhà, thật sự ?"
Trương Đại Tráng : "Ngươi gây họa, còn về nhà chịu đòn gì? Chắc chắn trốn một ngày tính! Yên tâm, tiểu ở đó, phụ mẫu ngươi giận đến mấy cũng sẽ nguôi giận thôi."
Trước ở Hoàn Nam, gây họa xong thường trốn trong núi đợi Trương Đức Phúc và Chu thị hết giận. từ khi Bình An, bọn họ dù giận đến mấy cũng giận lâu.
Tiết Hạo nghĩ nghĩ , vẫn chút sợ. Bốn năm năm , và Khánh Thuận Vương phủ đánh tổ mẫu phạt gia pháp, liệt giường ba ngày.
Tiết Hạo : "Không , vẫn về thôi!"
Lúc trời tối, Tiết Hạo mang theo tiểu đồng, lén la lén lút như ăn trộm, lặng lẽ từ cửa về nhà. Lúc ngang qua Xuân Hành Viện thì gặp Bình An và Thải Chi ngoài dạo tiêu cơm.
Bình An gọi : "Nhị ca."
Tiết Hạo giật nảy cả , may mà thấy Phùng phu nhân. Hắn xoa xoa mũi, liền hỏi: "Nhị , ăn cơm xong ?"
Bình An "Ừm" một tiếng, chỉ chăm chú trán Tiết Hạo.
Tiết Hạo nhớ tới cú thiết đầu công oai phong lẫm liệt của lúc chiều, ưỡn thẳng lưng, khoe khoang: "Thế nào, đánh đuổi đám Hà gia, nhị ca lợi hại ?"
Bình An chỉ trán : "Có một cục u lớn."
Tiết Hạo vội vàng che trán , khẽ hít một . Hắn là sưng lên mà, Trương Đại Tráng lừa !
Lại thấy Bình An, vẫn dùng đôi mắt đen trắng rõ ràng . Nàng dường như đầu tiên thấy đầu khác mọc khối u, là mới lạ.
Tiết Hạo đột nhiên nảy một ý. Hắn cúi đầu, chỉ chỉ cục u trán: "Đến đây, cứ sờ thoải mái, Nhị ca sợ đau."
Bình An giơ tay lên, cuối cùng cũng sờ cục u đầu Nhị ca.
Nàng khẽ "Oa" một tiếng: "Thiết đầu công."
Thải Chi nhịn , Tiết Hạo sượng mặt, cũng hắc hắc: "Không sai, thiết đầu công."
, sai, đều do Hà gia giữ mồm giữ miệng, dám đắc tội Nhị , đó còn hổ đến cửa đòi công đạo? Lần bọn họ dám đến, dám đánh!
Lúc về sân viện của , ưỡn thẳng lưng, cho dù phạt gia pháp một nữa, cũng sợ.
lâu , Hổ Phách trong viện của thái thái đưa tới một lọ cao tiêu sưng ngọc hồng.
Tiết Hạo: "Có ý gì?"
Hổ Phách : "Để Nhị gia trị 'thiết đầu công'!"
Tiết Hạo cầm lọ cao ngọc hồng, một lúc lâu mới hồn, chuyện cứ như trôi qua ? Thật sự cần phạt gia pháp?
Vậy thì quá!
...
Trong kinh thành, các nhà ngoài mặt hòa thuận vui vẻ, nhưng thực đều ngấm ngầm quan sát động tĩnh của hai nhà Tiết, Hà.
Chỉ thấy Tiết Hãn cung , đó Hà Bàn cũng cung. Tiết Hãn lòng đầy kích động, vui mừng rời cung. Còn Hà Bàn bệ hạ trách mắng mấy câu, ủ rũ trở về.
Không lâu , Hà Bàn mang theo một danh sách lễ vật đến Tiết gia tạ . Mọi đều hiểu rõ, , Tiết gia đúng!
Nếu Tiết gia đúng thì câu "Tiết Bình An bắt cóc" của Hà Bảo Nguyệt cũng căn cứ. Ngược , nàng Tiết gia Tam cô nương đánh cho một bạt tai, còn tạ , thật là mất mặt.
Các phu nhân hữu tâm trong kinh thành âm thầm đánh giá Tiết tam cô nương. Vốn tưởng nàng giống Tiết đại cô nương để mặc khác nhào nặn, ngờ nàng nhanh nhạy như .
Sau đó, Hà Bảo Nguyệt cáo bệnh ở nhà, từ chối ít yến tiệc vốn nhận lời. E là trong một thời gian ngắn nàng sẽ ngoài.
Chuyện còn xong, chuyện hôn sự của Dự Vương và Tiết gia định, cũng nhanh chóng truyền ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-27-thiet-dau-cong-tiep.html.]
Nhất thời, mỗi nhà đều tâm tư khác .
Hôm nay, Từ Mẫn Nhi vẫn cung thư đồng. Trước khi nàng cung, gặp ba cô nương của Tiết gia.
Vẫn là Tiết Tĩnh An chào hỏi nàng: "Mẫn tỷ tỷ, ở nhà tỷ, phiền ."
Từ Mẫn Nhi : "Nào , là tiếp đãi các chu đáo."
Nàng trộm Tiết Thường An, Tiết Thường An dường như vẫn như , vì chuyện qua mà dương dương tự đắc, chỉ là cảm giác cao ngạo thường ngày của nàng dường như giảm vài phần.
Từ Mẫn Nhi khỏi suy đoán, ba tỷ bọn họ, trong xe ngựa, chắc hẳn là .
Có điều, nhà các nàng như , giữa tỷ với , thật sự thể tặng thuyền rồng nhỏ, vui vẻ ? Một hai thì còn , cả ba đều thế cả ư?
Từ Mẫn Nhi đè nén cảm giác kỳ lạ trong lòng, liếc sang Bình An bên cạnh.
Bình An chút mệt mỏi, hàng mi dài rậm rũ xuống, khuôn mặt trắng nõn xinh xắn, một mảnh điềm nhiên. Dường như những ồn ào gần đây trong kinh hề liên quan đến nàng.
Từ Mẫn Nhi nhớ tới, tin tức Tiết Bình An bắt cóc là từ trong phủ truyền nhưng gây sóng gió gì. Ninh Quốc công phủ thể tung những quân bài , mà chẳng giữ lá nào.
Từ Mẫn Nhi cắn môi.
Lúc , một lão ma ma dẫn theo đại cung nữ chờ ở đường từ lâu bước đến. Lão ma ma lên , gật đầu với bốn vị cô nương, riêng với Bình An: "Tiết nhị cô nương, lão nô là Bàng ma ma, chưởng sự Thái Thọ cung."
Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An nhận bà. Trước đó Bình An ở trong cung Ngọc Tuệ gây chuyện, khi các nàng trở về, Phùng phu nhân dặn các nàng nhớ kỹ các chưởng sự ma ma trong cung.
Tiết Tĩnh An hỏi Bàng ma ma: "Ma ma việc gì?"
Bàng ma ma : "Nguyên thái phi gần đây một bộ nhạc phổ, cùng nhị cô nương bàn luận một phen, xin chỉ thị của Bát công chúa."
Lúc , ba còn đều là chuyện gì, hôn sự định, Nguyên thái phi gặp Bình An.
Nếu đến Thái Thọ cung, hôm nay cần sách nữa.
Nguyên thái phi thật , Bình An gật đầu: "Đi thôi."
...
Thái Thọ cung ở hậu cung, đến đó vòng qua Tri Hành điện, xuyên qua Vạn Bảo hoa viên. Cung điện xa gần đan xen, kết cấu hoa lệ, giờ Tỵ nắng gắt đoàn cuối cùng cũng đến Thái Thọ cung.
Bình An chậm, Bàng ma ma nhận , tiểu cô nương dường như thích vận động.
Lúc , Nguyên thái phi đang công khóa* buổi sáng, cần chờ một lát.
*Công khóa: thời gian tụng kinh, niệm Phật, thiền, hoặc thực hành các nghi lễ tôn giáo khác.
Bàng ma ma dẫn Bình An đến mái hiên, trong mái hiên một án kỷ, hai chiếc ghế cung điện bằng gỗ đen khắc hoa. Bình An chọn một chiếc ghế, đoan trang xuống.
Miệng nàng năng lung tung, mắt cũng ngang liếc dọc, chỉ ngoài mái hiên. Phía xa trời xanh mây, đôi mắt nàng còn trong trẻo hơn cả sắc trời vài phần.
Trong lòng Bàng ma ma mềm nhũn, cả đời bà ở trong cung, con cái.
Đối với Tiết gia cô nương , bà thật lòng thiện cảm.
Bà , Nguyên thái phi là dễ chuyện, câu nệ những quy củ , bà liền gọi cung nữ: "Cho cô nương ít bánh thạch lựu."
Người đương thời chuộng ăn đồ bổ, bánh thạch lựu thể giải khát kiện tỳ, kiện vị*. Thức ăn trong cung cực kỳ tinh xảo, vỏ bánh hình tròn, ở giữa điểm cánh hoa màu hồng nhạt, nhân là thịt quả thạch lựu, hạt đều lấy . Cắn một miếng, giòn ngọt mềm thơm, đều miệng.
*Kiện tỳ kiện vị: Tỳ chỉ lá lách, vị chỉ dày. Bồi bổ lá lách và dày.
Một đĩa bánh thạch lựu sáu cái, cái miệng nhỏ của Bình An ăn hai cái.
Đột nhiên, bên ngoài thái giám bẩm báo: "Dự Vương điện hạ giá lâm."
Nghe tiếng bước chân dường như là thẳng đến mái hiên, Bàng ma ma "A" một tiếng, Bùi Thuyên bước mái hiên.
"Vương gia vạn an."
Trong tiếng vấn an, Bùi Thuyên giơ tay miễn lễ.
Ánh mắt dừng nơi Bình An mới lên. Hôm nay nàng chải tóc song loa kế*, hai lọn tóc kết với , cài trâm hoa lá bằng vàng. Theo động tác dậy của nàng, hoa lá khẽ rung rinh ánh sáng lấp lánh, thật xinh nhưng sánh bằng khoảnh khắc ánh mắt nàng lưu chuyển.
*Song loa kế: là kiểu tóc hai búi tóc tạo hình xoắn ốc, giống như hai vỏ ốc đặt đối xứng hai bên đầu.
Tựa như thấy , nàng cũng chút vui vẻ.
Bùi Thuyên chậm rãi tới, vén vạt áo xuống, ngước mắt, về phía nàng.
Bình An còn kịp vấn an, miễn lễ. Nàng cũng xuống, chỉ chỉ đĩa bánh thạch lựu tinh xảo bàn cho Bùi Thuyên xem.
Nàng : "Ăn."
Bàng ma ma bên cạnh thấy thế, đang định Vương gia từ nhỏ thích ăn điểm tâm. Khi thấy Bùi Thuyên cầm một miếng bánh thạch lựu lên, bà vội vàng im miệng.
Hắn chỉ liếc Bình An một cái, : "Đây là của ?"
Bình An gật gật đầu: "Của , của ." Đều là của .
Bùi Thuyên mất hứng. Hắn đặt bánh xuống, ba miếng còn , hỏi Bình An: "Phần của nàng ?"
Bình An giọng mềm mại: "Ở đây."
Bùi Thuyên: "Ở ?"
Liền thấy nàng giơ tay lên, ánh mắt Bùi Thuyên bất giác dõi theo ngón tay thon thả như búp măng của nàng. Cuối cùng, nàng chỉ môi của chính .
Thiếu nữ da trắng nõn nà, cánh môi tô son, như cánh hoa đào non mới nở, còn no đủ tươi hơn cả viên thạch lựu bánh.
Ánh mắt Bùi Thuyên cụp xuống, tầm mắt chuyển sang bên cạnh.
Sao ? Lông mi Bình An khẽ động, ngón tay nàng đổi hướng. Bùi Thuyên thấy nàng chỉ bụng , còn chọc chọc, dường như mềm mại. Nàng : "Ở đây."
Ừm, ăn xong , Vương gia cướp .
Bùi Thuyên: "..."
---
Lúc Bình An thấy Bùi Thuyên, quả thật cao hứng. Bởi vì những gì ăn bụng , sẽ Vương gia cướp nữa.
Bùi Thuyên: ???