TIẾT BÌNH AN - Chương 31: Săn Bắn
Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:40:45
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đình vắng lặng như tờ, các cung nữ thái giám đều khép nép cúi đầu, dám ngang liếc dọc.
Bình An cứ chằm chằm Bùi Thuyên. Nàng khẽ mở miệng, giọng chậm rãi, mang theo chút ý tứ kể lể: "Ăn lê."
Bùi Thuyên đáp: "Còn gì nữa?"
Bình An chớp mắt: "Rồi thấy ."
Câu chuyện đột ngột dừng . Ánh mắt Bùi Thuyên lướt qua mặt bàn, khi nàng bốn chữ "Thái tử, Vương gia", còn vẽ nhiều thứ linh tinh, nào là núi non cung điện, đến thì bỏ qua hết.
Bùi Thuyên khẽ nheo mắt, ngay đó, rụt tay về.
Bình An mới chống cằm lên tay để đỡ mỏi. Đang cảm thấy thoải mái, rút tay . Nàng "A" một tiếng, đầu như chim sẻ mổ thóc, gật gật về phía , đôi mắt ngơ ngác Bùi Thuyên đầy vẻ mờ mịt.
Thật dễ bắt nạt.
Bùi Thuyên đưa tay phía bên cạnh. Lưu công công hiểu ý, vội vàng bước lên, hai tay dâng lên một chiếc khăn tay tô cẩm* màu trắng như ánh trăng.
*Tô cẩm: một loại lụa nổi tiếng.
Bùi Thuyên dùng khăn lau vết mực ngón tay, đó là vết lau ở cằm Bình An. Hắn thong thả : "Qua loa."
Bình An ngẩn một lát, lắc đầu : "Không qua loa, qua loa."
Sợ Vương gia vẫn hiểu, nàng liền lặp hai .
Bùi Thuyên : "Rất qua loa."
Bình An : "Vì thấy nên mới quên."
Nàng vô cùng thành thật, trách , chỉ là mải , sắp xếp ngôn từ thế nào để miêu tả chuyện mắt.
Động tác của Bùi Thuyên khựng , ngay cả thở cũng nhẹ vài phần. Hắn khụy gối xuống, Bình An cũng theo , quả nhiên chỉ mà thôi.
Hắn khẽ hừ một tiếng, vẫn cầm chiếc khăn tay. Hắn lau cằm cho Bình An, lau sạch những vết mực còn sót .
Bình An khép hàng mi, ngón tay Vương gia dùng lực nhẹ, chút ngứa ngáy.
Ngoài đình, một thị vệ từ đình của hoàng đế chạy tới, cách vài bước quỳ một gối xuống, hành lễ : "Bẩm Dự Vương điện hạ, bệ hạ chỉ."
Bùi Thuyên dậy, đặt chiếc khăn tay dính mực lên bàn. Hắn cúi đầu Bình An, : "Không qua loa."
…
Bình An nghĩ, hôm nay Vương gia dường như cao hứng, cao hứng đến mức quên cả khăn tay.
Nàng đang gấp chiếc khăn tay . Mấy Tiết Tĩnh An rời bây giờ trở về, đang rôm rả. Bọn họ ngẩng đầu lên Bình An, đó đều ngẩn , nhịn : "Ôi chao, bôi mực đầy mặt thế ?"
" là trông như mèo con ."
Bình An chút nghi hoặc, sờ lên chỗ Bùi Thuyên lau, đầu ngón tay cũng dính mực.
Bình An: "..." Vương gia bôi mực lên mặt nàng.
Tiết Tĩnh An với cung nữ: "Làm phiền ngươi lấy một chậu nước đến đây."
Ngược , Tiết Thường An liếc thấy chiếc khăn tay tay Bình An.
Các cô nương những đồ vật riêng tư gì, trong lòng ít nhiều đều . Khăn tay của Bình An là hoa mai tuyết trắng, chứ loại thanh lạnh như sương , kiểu dáng càng giống của nam nhân hơn.
Nhân lúc khác chú ý, Tiết Thường An giả vờ thu dọn thư từ cho Bình An, lén giấu chiếc khăn tay , để khác thấy.
Chỉ là, rốt cuộc là ai, trong lòng nàng chút nặng nề.
Các cô nương mới xuống một lát thì ma ma trong cung đến, tuyên các vị cô nương yết kiến Hoàng hậu.
Từ Mẫn Nhi hỏi: "Xin hỏi ma ma, bao giờ thì bắt đầu săn bắn?"
Ma ma : "Khi Thái tử và hoàng tử săn con mồi đầu tiên, lộc tiêu* thổi lên thì chính thức bắt đầu."
*Lộc tiêu: còi bằng sừng hươu.
Khó trách , các nàng thấy Dự Vương và Thái tử cùng săn một con hươu. Nhớ đến Dự Vương, còn mất tự nhiên. Đã sắp bắt đầu săn bắn, theo ma ma vòng qua đình nghỉ mát, đến một tòa lầu các bãi đất bằng, xung quanh thoáng đãng.
Trên đường , ba cô nương Tiết gia gặp Hà Bảo Nguyệt, mấy đều gì.
Lên đến lầu các, Trương hoàng hậu đoan trang ở vị trí cao nhất, bên tay trái vị trí đầu tiên là Thái tử phi Lý thị, kế đến là hai vị quận chúa Ngọc Cầm và Ngọc Tuệ, bên tay là mấy vị mệnh phụ.
Các cô nương hành lễ: "Bái kiến Hoàng hậu nương nương, Thái tử phi."
Trương hoàng hậu ở trong thâm cung lâu, nay ngoài hòa khí náo nhiệt của buổi săn b.ắ.n mùa thu, vốn thấy lòng thư thái, quanh một vòng thấy những gương mặt trẻ trung, tươi tắn, tâm trạng càng thêm vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-31-san-ban.html.]
Trong hai mươi mấy cô nương , mà bà liếc mắt thấy đầu tiên là Bình An đang ở hàng thứ ba bên trái.
So với , khuôn mặt tiểu cô nương bầu bĩnh hơn một chút, chắc hẳn ở Tiết gia ăn uống ít. Đôi mắt nàng vẫn trong veo xinh như cũ, đúng là trời ban cho vẻ ngoài thật khiến khác yêu mến.
Thấy nàng mặc trang phục cưỡi ngựa, Trương hoàng hậu hỏi: "Tiết nhị cô nương lát nữa cưỡi ngựa ?"
Bình An điểm danh, định mở miệng, Từ Mẫn Nhi nhanh miệng : "Hồi nương nương, Bình An còn , chúng thần còn sẽ dạy ."
Trương hoàng hậu: "Ra là ."
Bà thể hiện ngoài nhưng trong lòng vài phần vui. Bà hỏi Bình An, trả lời là cô nương Ninh Quốc công phủ, rõ ràng đây là một thích khoe khoang bản .
Thái tử phi Lý thị trong đám cũng liếc mắt Bình An.
Chuyện Ngọc Tuệ phạt còn xảy sớm hơn chuyện Hà Bảo Nguyệt đánh nhiều. Lý thị vẫn luôn nhớ kỹ.
Lý thị một câu: "Ngọc Cầm và Ngọc Tuệ ngày ngày ở trong cung, chỉ đợi đến lúc so tài vui đùa cùng các vị cô nương. Nay đến bãi săn, các ngươi cứ thoải mái mà trổ tài."
Các cô nương đồng thanh đáp lời.
Quận chúa Ngọc Cầm của Đông Cung là tỷ tỷ của Ngọc Tuệ. Nàng với các cô nương, mày mắt dịu dàng, dáng vẻ hung hăng như Ngọc Tuệ.
Về phần hai quận chúa khác của Đông Cung, vì là do Lương sinh nên đến bãi săn.
Trên bãi săn nhiều cô nương như nhưng xuất thứ xuất chỉ đếm đầu ngón tay. Chỉ cần là cô nương sinh trong gia đình gia giáo đều sẽ bồi dưỡng nhưng một tài nguyên chỉ nghiêng về đích nữ.
Tiết gia thể mang theo ba cô nương là nhờ quan hệ với Dự Vương phủ.
Ngọc Tuệ khẽ liếc mắt, thầm nghĩ.
Tiết gia đúng là hổ, loại nữ hài nhi nào cũng dẫn đến. Bình An là đích nữ thì thôi, Tiết Tĩnh An dựa cái gì trộn ? Đã thế còn hứa hôn với Trấn Viễn Hầu phủ!
Lúc , tiếng lộc tiêu sắc nhọn vang lên, các cô nương đều thu hút, đổ dồn ánh mắt xuống lầu. Trương Hoàng hậu dậy, : "Bản cung về đình , các ngươi cứ tự nhiên, xem xung quanh ."
Trương Hoàng hậu và Thái tử phi rời , các cô nương im nữa mà tiến đến lan can xuống.
Bình An phóng tầm mắt bãi đất trống.
Bãi đất trống chật kín quan viên và thế gia công tử, cuộc săn mùa thu bắt đầu. đợi Vạn Tuyên Đế hồi cung , mới động thủ.
Chỉ thấy lọng che màu vàng của hoàng gia, Hoàng đế mặc long bào hoàng kim. Những phần khác che khuất rõ lắm nhưng hình như gầy, quần áo trống rỗng.
Bình An so sánh ngài với tổ mẫu, nàng nghĩ, tổ mẫu cần ăn cho béo thêm chút nữa mới .
Xem Hoàng đế xong, thỏa mãn sự hiếu kỳ, nàng chuyển sang về phía bá quan. Tiết Hãn mặc quan bào màu đỏ tía của quan chức chính tứ phẩm. Ông lẫn trong đám quan viên, tìm một chút mới thấy.
Tiết Chú, Tiết Hạo thì khỏi , chẳng thấy bóng dáng giữa đám nam tử.
Muốn Dự Vương đơn giản, chỉ cần liếc qua đám đông. Người gương mặt lạnh lùng, dáng cao ráo, tuấn mỹ phi thường chính là , dễ nhận .
Bình An thêm vài , quả nhiên mắt.
…
Bùi Thuyên và Thái tử cùng , đợi Vạn Tuyên Đế về đình mới lui xuống.
Thái tử tâm trạng vô cùng nặng nề.
Đây là đầu tiên trong năm năm, Dự Vương tham gia cuộc săn mùa thu.
Vào cuộc săn b.ắ.n mùa thu năm Thái Khang thứ mười hai, Dự Vương một gặp sói dữ trong rừng. May mắn , dùng một lưỡi đao sắc bén c.h.é.m c.h.ế.t con sói nhưng tay trái sói cắn một mảng lớn.
Khi đó, thái y chẩn đoán thể giương cung nữa.
Triều thần đều Dự Vương vận , từ nhỏ thể chất yếu ớt, thuốc thang rời đành, còn vì một tai nạn mà phế một cánh tay.
Điều may mắn duy nhất là sói cắn đứt cánh tay. Bởi vì hoàng tử tàn tật thì thể kế vị.
Năm năm trôi qua, Dự Vương vốn kín tiếng, ba tháng tham chính xuất hiện tại cuộc săn b.ắ.n mùa thu. Dáng vẻ và khí độ của càng thêm xuất chúng, cánh tay cũng lành hẳn.
Khi Thái tử và cùng săn hươu, chính Dự Vương giương cung b.ắ.n c.h.ế.t hươu. Ẩn nhẫn nhiều năm, Dự Vương giấu nữa mà dần lộ rõ tài năng nhưng mỗi càng thêm chói mắt.
Điều khiến Thái tử thể an lòng?
Cho dù tâm trạng Thái tử tệ đến vẫn cố gắng nhẫn nhịn. Hắn thẳng đến chỗ Bùi Thuyên, : "Vừa tận hứng, hoàng thúc cùng bản cung săn tiếp, ?"
Bùi Thuyên vẻ mặt lạnh nhạt: "Thôi, mệt, nhường chỗ cho khác ."
Ngày đầu tiên của cuộc săn b.ắ.n mùa thu một hạng mục là thi đấu, so sánh lượng và chất lượng con mồi. Các võ quan và gia đình đều vì thế mà tranh giành phần thưởng của Hoàng thượng. Nếu Bùi Thuyên tham gia ắt sẽ Đông Cung so bì.
Hắn còn thèm so thắng thua với Thái tử.
Nghe lời từ chối chẳng khác nào lý do thoái thác của , Thái tử đen mặt nghiến răng, mệt ư? Chẳng chút nào, con sói dữ năm năm cắn c.h.ế.t .