TIẾT BÌNH AN - Chương 40: Thiệp Mời

Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:41:08
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dẫu vị trí cao, mấy ai thực lòng mong mạnh khỏe, thuận buồm xuôi gió, bình an vô sự?

Bùi Thuyên nữ tử mắt, khẽ co ngón tay : "Đường đêm khó , mau trở về ."

Bình An tận mắt thấy, vẫn bình an, dung mạo vẫn tuấn tú như xưa. Nàng cũng gật đầu, an tâm phần nào.

Nàng tới cửa, mới nhận Bùi Thuyên vẫn theo . Hắn đích đưa nàng ngoài trướng, sóng bước cùng nàng.

Ngày mai là Trung Thu, vầng trăng cao dần tròn đầy. Cung nữ xách đèn lồng dẫn đường, bóng dáng Bình An đổ xuống mặt đất, nhỏ bé đơn độc, còn bóng thiếu niên cao lớn, bao trùm lấy nàng.

Một cơn gió đêm thổi qua, mây đen che khuất ánh trăng, mấy ngọn đuốc quanh doanh trướng chập chờn đột ngột tắt ngấm vài cây. Con đường phía trở nên tối tăm hơn nhiều, khó rõ.

Bình An giơ tay, nắm lấy tay áo Bùi Thuyên.

Bất ngờ chạm , Bùi Thuyên theo bản năng rụt tay nhưng Bình An nắm chặt lấy tay áo của . Nàng ngước đôi mắt trong veo lấp lánh như ánh đêm, đầy nghiêm túc: "Trời tối, dìu ."

Giọng Bùi Thuyên nhàn nhạt: "Mắt thương."

Bình An "À" một tiếng, định buông tay, Bùi Thuyên đổi sắc mặt, thản nhiên : " đường tay cũng đau."

Nàng tin là thật, cho nên càng nắm c.h.ặ.t t.a.y áo hơn.

Hàng mi dài tựa lông quạ của Bùi Thuyên khẽ rũ xuống, chằm chằm ngón tay nàng. Nàng tay áo nhăn thành một đường, lực đạo mạnh, hệt như một chú chim sẻ nhỏ đang tha mồi, kéo về phía .

Hắn khẽ : "Ngày mai lúc về vẫn còn đau thì ?"

Bình An: "Dìu về."

Mấy chữ ngắn ngủi, từ miệng nàng thốt vô cùng dịu dàng.

Bùi Thuyên: "Vậy ngày mai, cùng trở về."

Giọng trong trẻo như ngọc lạnh sông băng, khi cố ý hạ thấp mang một ý vị khó tả.

Bình An chút nghi ngờ, nàng hỏi: "Đến phủ Vương gia chơi ?"

Trước ở Hoàn Nam, đều nơi lợi hại nhất thiên hạ chính là hoàng cung. Nàng từng đến đó, còn ở đó sách chữ. Nơi đó quả thực lớn, qua vài tòa cung điện, nàng mệt lả.

Theo lý mà , phủ Vương gia thể lớn hơn hoàng cung , nhưng trong lòng nàng dâng lên một chút mong chờ.

Thật nơi ở sẽ như thế nào.

Không đợi Bùi Thuyên trả lời, nàng : "Được."

Ánh mắt Bùi Thuyên nàng sâu xa: "Thật sự theo về?"

Bình An nhớ đến nhà , : "Về nhà hỏi một tiếng ."

Vừa nàng gật đầu, như thể lão thái thái và đại thái thái trong nhà đồng ý , nàng nóng lòng đến Vương phủ chơi.

Bùi Thuyên đột nhiên khẽ bật một tiếng từ trong mũi: "Không cần hỏi."

Làm như là kẻ cướp bằng, kết thông gia, vẫn nên để chút danh tiếng .

Nghe , đuôi mắt An Nhiên cụp xuống, ánh mắt cũng ảm đạm .

Bùi Thuyên: "Mấy ngày , Lễ bộ đưa đến mấy chậu cúc."

Bình An Bùi Thuyên, Bùi Thuyên: "Muốn xem ?"

Nàng khẽ nhướn mày, gật đầu thật mạnh: "Muốn."

Bùi Thuyên: "Đợi gửi thiệp mời."

Bình An: "Được."

Không từ lúc nào, hai từ doanh trướng đến cấm uyển. Bên trong cánh cửa điện hai bóng hình đang ngóng trông, là Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An.

Bùi Thuyên theo bóng lưng Bình An lon ton chạy về phía , đợi nàng điện, mới thu hồi ánh mắt.

Lưu công công, vẫn luôn theo bọn họ năm bước, tiến lên một bước, hiểu ý : "Điện hạ, ngày mai nô tài sẽ báo với Lễ bộ, Vương phủ tổ chức tiệc thưởng cúc."

Bùi Thuyên gì.

Trên đường về doanh trướng, Lý Kính đưa tin: "Vương gia, Chu công công đến."

Bùi Thuyên gật đầu.

Chu công công là đồ của đại thái giám bên cạnh Vạn Tuyên Đế. Đại thái giám còn già hơn Vạn Tuyên Đế, hiện tại chạy việc vặt nữa nên Chu công công trọng dụng.

Trong trướng dâng nóng, khói lượn lờ, Chu công công cung kính : "Vương gia, hôm nay xảy chuyện , Bệ hạ vốn vô cùng tức giận, nhất quyết để Điện hạ chịu ấm ức. Chỉ là nương nương và Thái tử điện hạ, thực sự ..."

Nói đến đây, giọng run rẩy.

Lưu công công bên cạnh, càng hận thể vùi đầu xuống đất.

Bùi Thuyên nâng chén , nóng bốc lên che khuất thần sắc mặt .

Hắn nhấp một ngụm , giọng lạnh lùng: "Làm phiền công công về tâu với Bệ hạ: Bản vương , tất cả đều do Bệ hạ quyết định."

Chu công công khom , đáp: "Vâng."

Chỉ một câu , Lưu công công lờ mờ nhận , Vương gia hề che giấu cảm xúc âm trầm trong lòng.

Lại Bùi Thuyên tiếp: "Nói với Bệ hạ, Cấm vệ quân việc , bản vương chấn chỉnh ."

Chu công công đáp: "Vâng."

Sau khi Chu công công lui xuống, Bùi Thuyên cúi đầu, bàn tay của . Đầu ngón tay dường như vẫn còn vương ấm từ những giọt nước mắt nóng hổi của nàng. Bên tai vang lên lời chúc phúc mềm mại:

"Bình bình an an, sẽ thương."

"Ừm, thương." Giọng khàn khàn, tựa như với chính .

Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An đều đang đợi Bình An.

Nàng ở đây, cũng mang theo Thải Chi, Thanh Liên. Tiết Thường An đương nhiên giấu , cũng cần giấu, bèn kể sơ qua cho Tiết Tĩnh An .

Thấy Bình An bước nhẹ nhàng, mấy sợi tóc mai trán nàng gió thổi bay, lộ khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết. Nàng gọi: "Tỷ tỷ, ."

Tiết Tĩnh An quan sát nàng, thấy nàng quả thực , liền : "Cuối cùng cũng về ."

cách một đoạn, nàng chắc chắn lắm: "Người là Vương gia?"

Bình An "Ừm" một tiếng, hề cảm thấy .

Thực kỳ lạ, đó Dự Vương săn hổ tính danh nghĩa của Tiết gia, còn thể là vì thể diện của Vương phủ và Tiết gia. giờ đây, Dự Vương còn đích đưa Bình An về.

Trên đời , thể khiến Dự Vương đích tiễn đưa chỉ Vạn Tuyên Đế và Nguyên thái phi. Đối với Bình An, thật sự cần thiết đưa đến tận cửa cấm uyển như .

Nhớ thời gian , quan hệ giữa gia đình và Dự Vương phủ chút đổi, quả thực bắt đầu từ khi Bình An trở về, liên quan gì đến bản Tiết gia.

Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An , trong lòng đều âm thầm kinh hãi.

Ngày hôm , đoàn xe ngựa rời khỏi bãi săn hoàng gia, rầm rộ tiến về kinh thành.

Trong đội ngũ của Trấn Viễn Hầu phủ, Lâm Chính áy náy với Lâm Ấu Tuân: "Ta hứa dẫn săn, ngờ xảy chuyện."

Lâm Ấu Tuân bĩu môi: "Cũng may các ca ca Tiết gia đưa bọn ."

Lần săn b.ắ.n mùa thu , những cô nương hưởng thụ niềm vui săn b.ắ.n chỉ ba cô nương Tiết gia, Từ Mẫn Nhi, Lâm Ấu Tuân và Ngọc Cầm.

Những còn đều đang chờ đến ngày thứ tư, thứ năm nhưng kết quả xuất hiện thích khách. Các cô nương dù hâm mộ mấy Lâm Ấu Tuân cũng đành ngậm ngùi trở về.

Lâm Chính sờ sờ mũi, hỏi Lâm Ấu Tuân: "Đại cô nương Tiết gia thế nào?"

Lâm Ấu Tuân: "Đại ca còn hỏi , chẳng xem mắt ."

Đương nhiên, khi trêu chọc đại ca nhà , nàng vẫn : "Không giống , yên tâm, nương trúng thì tệ . Muội một tẩu tẩu như cũng yên tâm."

Nhớ tới sự chăm sóc của Tiết Tĩnh An dành cho Bình An, Lâm Ấu Tuân tỷ nên trong lòng cũng chút hâm mộ.

Không lâu , các gia đình đều trở về kinh thành.

Phùng phu nhân sớm nhận tin, chờ các cô nương trở về, bà cẩn thận quan sát từng . Phơi nắng hai ngày, làn da Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An đều sạm một chút.

Bình An thì đổi, mày liễu mắt phượng, gò má hồng nhuận, da dẻ mịn màng như lòng trắng trứng gà.

Phùng phu nhân xoa xoa đỉnh đầu nàng, : "Không thương là ."

Còn về Tiết Hạo, nam nhi thương chút ít gì đáng lo.

Tiếc là cuộc săn b.ắ.n mùa thu năm ngày giảm xuống còn hai ngày. Phùng phu nhân hỏi Bình An: "Vẫn chơi thỏa thích, con mượn bãi săn của nhà khác, chơi thêm mấy ngày ?"

Bình An lắc đầu, về đến nhà nàng ngoài nữa.

Nàng nép lòng Phùng phu nhân, chút buồn ngủ, nhỏ giọng : "Nương, sắp đến Trung Thu ."

Phùng phu nhân mỉm , đúng , thật Bình An thể trở về sớm, bà những lo lắng mà còn chút vui mừng, vì thể cùng đón Trung Thu ở nhà.

Sau khi gặp mẫu xong, các cô nương ai về phòng nấy, Bình An đến Di Đức Viện báo bình an cho Tần lão phu nhân.

lúc, Tần lão phu nhân đang rửa mặt trong gian phòng ngủ cách vách. Bình An ở chính đường chờ tổ mẫu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-40-thiep-moi.html.]

Nàng đột nhiên hỏi Tuyết Chi: "Tổ mẫu ăn thịt hươu ?"

Lần săn b.ắ.n Tiết gia thu hoạch khá nhiều. Những thứ săn đều sai nhanh chóng mang về Quốc công phủ trong ngày, để hiếu kính lão nhân.

Tuyết Chi : "Nghe do Nhị ca nhi và dưỡng Trương gia săn , lão phu nhân ăn thêm hai miếng."

Bình An lặp : "Hai miếng..."

Tuyết Chi: "Sao ?"

Bình An nhíu nhíu mũi: "Ít quá."

Tuyết Chi "phì" một tiếng bật , hướng trong : "Lão thái thái thấy , cô nương nhà lão thái thái ăn ít quá đấy!"

Tần lão phu nhân đang Lục Cúc dìu khỏi phòng. Đã thu, bà khoác thêm một chiếc áo dài lót bông màu xanh lục đậm thêu hình tùng hạc diên niên. Áo bông dày nên cảm thấy lão thái thái trông quá gầy gò như .

Bình An dịu dàng gọi một tiếng: "Tổ mẫu."

Tần lão phu nhân nhướng mày, : "Thịt hươu tanh quá."

Bình An suy nghĩ một lát: "Vậy, ăn cái khác."

Ngoài thịt hươu còn nhiều món ngon, chỉ cần ăn nhiều là .

Khi thấy Hoàng đế từ xa, nàng cảm thấy gầy quá, giống như gió thổi một cái sẽ ngã mất.

Hoàng đế ngã thì Hoàng hậu đỡ. Tổ mẫu cũng gầy như , ăn cho béo một chút mới gió thổi ngã.

Thấy nàng vô cùng chuyên chú, dáng lớn. Tần lão phu nhân giãn mày, chút bất đắc dĩ nhưng vẫn dịu giọng : "Ta sẽ ăn nhiều hơn."

Bình An khẽ thở phào.

lúc , phòng bếp nhỏ bưng lên một đĩa bánh bột năng mềm thơm, là cho Nhị cô nương ăn nên rắc nhiều đường đen.

Bình An còn kịp lên tiếng, Tuyết Chi vội vàng bưng đĩa bánh bột năng đưa đến mặt Tần lão phu nhân, trong lòng mong bà dùng thêm chút đường.

Tần lão phu nhân: "..."

Trước đó hứa với nha đầu , thấy ánh mắt tin tưởng của nàng, Tần lão phu nhân đành im lặng, bất đắc dĩ cầm một miếng bánh bột năng bỏ miệng.

Các nha ở Di Đức Viện đầu tiên là ngẩn , vội vàng cúi đầu, dám thành tiếng.

Đến Tiết lão gia còn chẳng dám quản chuyện ăn uống của lão thái thái, mà trong nhà Nhị cô nương .

Cuộc săn b.ắ.n mùa thu , đối với Tiết gia mà ít biến cố. Chẳng hạn như Tiết Hạo công hộ giá nhưng thương, chẳng hạn như Tiết Chú từ hôm nay trở sẽ đến Tân Sơn thư viện nữa.

Tiết Hãn quyết định đích chuyện với Tần lão phu nhân.

, Tân Sơn thư viện là nơi mà bao sĩ tử trong thiên hạ đều mơ ước. Từ khi Tiết Chú nhập học, Tiết gia cũng thơm lây. Nay Tiết Hãn Tiết Chú từ bỏ, quả thực chuyện nhỏ.

Tiết Hãn đến Di Đức Viện, Tuyết Chi báo: "Lão gia, lão phu nhân và Nhị cô nương mới nghỉ ngơi, lão gia chờ một chút hãy đến."

Nghe tin tổ mẫu và Bình An an giấc, Tiết Hãn bèn : "Vậy cũng ."

Ông bèn trở về thư phòng, mới bàn luận về chuyện thích khách với vị Tây Tân gia đình mời đến, bên ngoài tin báo --

Vạn Tuyên Đế khi hồi cung trách phạt Thái tử nặng nề vì nhúng tay việc phòng của cấm vệ. Cấm vệ quân máu, thống lĩnh cách chức do lơ là phòng , tống giam Đại Lý Tự chờ xét xử.

Còn Thái tử đình chỉ chức vụ, khi về kinh chỉ đến Tri Hành điện sách tự kiểm điểm.

Không lâu Dự Vương " tất việc học" ở Tri Hành điện. Giờ đây, Thái tử .

Hình phạt hề nhẹ nhưng quan trọng là Vạn Tuyên Đế đích che giấu chuyện ám sát Dự Vương Thái tử, đổ tội cho thống lĩnh cấm vệ về sự xuất hiện của thích khách.

Cuối cùng vẫn giơ cao đánh khẽ, Tiết Hãn hề bất ngờ, ông và một đồng liêu từng bàn luận riêng, phán đoán cũng khác biệt lắm.

điều khiến Tiết Hãn bất ngờ là một chuyện khác, ông vị công công đến truyền tin, ngạc nhiên hỏi: "Cái gì, Tiết Hạo Cấm vệ quân?"

Vị công công : " , Tiết Nhị gia công hộ giá, Dự Vương điện hạ thấy phản ứng tồi, bèn tiến cử với Bệ hạ cho Cấm vệ quân."

Tiết Hãn: " việc nhà ..."

Tiết Hạo sức lực hơn , vóc dáng vạm vỡ, là một hạt giống để luyện võ, Tiết Hãn . Chỉ là con cháu Tiết gia tòng quân.

Vị công công chỉ : "Cấm vệ quân bảo vệ hoàng thành, 'quân' 'quân' . Bệ hạ chuẩn tấu, đại nhân cần lo lắng."

Tiết Hãn lúc mới dần hiểu , hóa là Dự Vương tiến cử. Cho dù báo đáp chuyện Tiết Hạo hộ giá , hành động thực sự giúp Tiết gia.

Nếu với bản Tiết gia, thể nào vượt qua tổ huấn, đưa Tiết Hạo Cấm vệ quân.

Tiết gia cũng sợ đời chê là phản bội tổ tông. Phần tổ huấn là do Tiết lão thái gia cùng với Thánh Tổ cùng định , nay do hoàng gia nới lỏng, danh chính ngôn thuận!

Lúc , Tiết Hãn khó nén nổi kích động, vội : "Thần rõ, xin công công nhắn với Dự Vương điện hạ, Tiết gia vô cùng cảm kích!"

Công công nhận bạc, dùng một chén , mới rời .

Tiết Hãn bèn sai : "Tiết Hạo chơi bời ? Bảo nó mau chóng về nhà!"

...

Ngoại ô, Tiết Hạo và Trương Đại Tráng mỗi xách một con thỏ, hai xem xét: "Không giống, đủ trắng."

"Con thỏ rốt cuộc chạy chứ?"

Cả hai chút nản lòng, hôm qua vỗ n.g.ự.c với Bình An chắc chắn bọn họ sẽ tìm thỏ về. Giờ đây chẳng thấy , bọn họ ăn thế nào với Bình An.

Đang lúc buồn rầu, tiểu đồng của Tiết Hạo cưỡi ngựa đến, với : "Nhị gia, mau về nhà!"

Sắc mặt Tiết Hạo biến đổi: "Trong nhà xảy chuyện lớn ?"

Tiểu đồng đáp: "Không ! Lão gia , Vương gia tìm cho Nhị gia một chức vụ trong Cấm vệ quân, bảo Nhị gia mau chóng trở về!"

Tiết Hạo trợn tròn mắt.

Trước một chức quan nhàn tản ở Công bộ. Đôi khi điểm danh chậm trễ một chút sẽ Cấm vệ quân trong cung chặn ở Tây Hoa Môn, còn lành đút lót chút bạc.

Giờ thì , sắp Cấm vệ quân ?

Tiết Hạo mừng như điên, vội hỏi Trương Đại Tráng: "Ngươi Cấm vệ quân là gì ? Là cận thần của thiên tử!"

Trương Đại Tráng khinh thường: "Chẳng là trông coi cổng cung thôi ?"

Tiết Hạo: "Ngươi ai ?"

Trương Đại Tráng: "À, tối hôm qua, tên thái giám bên cạnh Vương gia hỏi Cấm vệ quân . Ta hỏi Cấm vệ quân gì, thái giám là canh giữ cổng cung."

"Ta , thì , giọng lớn, ở trong hoàng cung chẳng ngày nào cũng đè giọng xuống mà ? Mệt c.h.ế.t ."

Lưu công công đương nhiên chỉ mỗi việc canh giữ cổng cung. Với tư cách Cấm vệ quân, canh giữ cổng cung chỉ là việc cơ bản nhất, là do bản Trương Đại Tráng nhớ nổi những việc khác.

Tâm trạng Tiết Hạo phức tạp: "Vậy ngươi từ chối?"

Trương Đại Tráng: " , đó tên thái giám hỏi , đến Yến Sơn Vệ ở kinh thành ."

Yến Sơn Vệ, chính là một đội thiết kỵ hùng mạnh, chút bản lĩnh thì thể nào .

Tiết Hạo: "Ngươi ?"

Trương Đại Tráng hùng hồn đáp: "Ban đầu , chỉ theo tiểu về thăm nhà, định bám rễ ở kinh thành. ngươi Cấm vệ quân, nghĩ ."

Huynh trưởng Trương gia, thể kém hơn trưởng Tiết gia chứ.

Trương Đại Tráng đ.ấ.m vai Tiết Hạo: "Ha ha, luyện tập cho , dù ngươi cũng đánh ."

Tiết Hạo: "..."

...

Tiết Chú từ Tân Sơn thư viện trở về nhà trong bộ dạng thảm hại. Còn Tiết Hạo thăng chức, một bước lên tới Ngự tiền Cấm vệ quân.

Thật là thăng trầm khó đoán.

Tiết Chú thấy mất mặt, nhốt trong phòng mấy ngày liền dám ngoài. Còn Tiết Hạo nhân mấy ngày khi nhậm chức, cáo biệt từng bạn , vẻ nỡ rời xa.

hễ đám bạn chỉ cần một câu là đừng nữa, lập tức đổi sắc mặt, nào là Vương gia cất nhắc, vạn thể phụ lòng,... Ra vẻ đắc ý vênh váo đến mức suýt chút nữa đánh.

Chuyện lắng xuống, thiệp mời dự tiệc thưởng cúc của Dự Vương phủ đưa đến cổng Vĩnh Quốc công phủ.

Nghe thấy việc , Phùng phu nhân nhất thời kịp phản ứng: "Cái gì, thiệp mời của phủ nào?"

Hổ Phách đưa tấm thiệp mạ vàng đến mặt Phùng phu nhân, lặp một : "Của Dự Vương phủ."

Dự Vương phủ xây dựng mười tám năm, đây là đầu tiên tổ chức tiệc, đúng thời điểm . Phùng phu nhân vô cùng kinh ngạc, cầm thiệp mời lên xem xem mấy .

Hóa , Nguyên thái phi mượn danh nghĩa của Dự Vương phủ để mời Tần lão phu nhân, Phùng phu nhân và ba cô nương Tiết gia đến Vương phủ thưởng hoa cúc mùa thu.

Hoàng tử đương triều khi xuất cung xây phủ, khi tiên đế băng hà thể đón Thái phi ngoài ở, để tận hiếu đạo. năm đó, Vạn Tuyên Đế sợ Nguyên thái phi mang theo con nhỏ chuyên quyền, Nguyên thái phi chỉ thể ở trong hậu cung.

Thời gian lâu dần, cũng chẳng ai chủ động nhắc đến chuyện để Nguyên thái phi xuất cung.

Nay, Dự Vương phủ mở cửa đãi khách, trong phủ nữ quyến, nên Nguyên thái phi mới chủ.

Nhìn nét chữ của Nguyên thái phi, Phùng phu nhân hồn vỗ đùi, ngoài kinh ngạc còn bất giác căng thẳng: "Không xong, thật sự cướp Bình An của !"

---

Phùng phu nhân: Trực giác của mách bảo! Đây rõ ràng là đến cướp con gái!

Nguyên thái phi: Ta , , ngươi đừng bậy.

Bùi Thuyên: (Lặng lẽ ngang qua).

Loading...