TIẾT BÌNH AN - Chương 67: Người Nhà Họ Trương

Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:47:48
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tràng lời , Ngọc Cầm tung những điểm mấu chốt mà nàng cho rằng Bùi Thuyên sẽ nắm lấy, mờ các chi tiết.

Đã là dối, thể bịa đặt, nửa thật nửa giả.

đoạn đối thoại , dù trau chuốt thế nào cũng đủ khiến kinh ngạc.

Một lúc lâu , Lý thị mới tìm giọng : “Con, ý con là, con từng mua Tiết Bình An? Năm xưa Tiết Bình An bắt cóc, con mua , đó bỏ trốn…”

Ngọc Tuệ Ngọc Cầm, càng cảm thấy xa lạ đến đáng sợ: “Ngươi trộm Tiết gia Bình An!”

Lý thị hồn: “Sao gọi là trộm? Ngọc Cầm , lúc mua nó hề đó là Tiết Bình An. Sau , chắc chắn là định đưa về Tiết gia, ?"

Ngọc Cầm gật đầu.

Lý thị : “Nói như , chẳng Ngọc Cầm suýt chút nữa tích công đức lớn , rõ ràng là Tiết Bình An vô phúc, tự lạc.”

Lý thị nhớ rõ, năm mang thai Ngọc Cầm, Vạn Tuyên Đế chỉ định Thái tử. Trước đó, công công của bà thậm chí còn chẳng bằng hào giàu ở những vùng quê trù phú.

Vậy nên bà thể yêu thương Ngọc Cầm cho . Bởi vì Ngọc Cầm thích, khi Ngọc Tuệ còn nhỏ, bà thậm chí còn mấy khi bế Ngọc Tuệ.

Cho nên Lý thị tin tưởng lời Ngọc Cầm.

Trương hoàng hậu giống Lý thị, bà chấn động đến cực điểm, ngược càng thêm bình tĩnh. Bà Ngọc Cầm nhất định đang dối, liền : “Ngươi kể tỉ mỉ một nữa.”

Lý thị vội : “Mẫu hậu, Ngọc Cầm năm đó mới tám tuổi, thể hiểu gì chứ?"

Ngọc Cầm đương nhiên hiểu.

Chỉ là, lúc nàng đang lau nước mắt, dáng vẻ vô cùng đáng thương. Lý thị kiên định tin tưởng nàng, Trương hoàng hậu cảnh càng cảm thấy vô cùng bất lực.

Cho dù bà đoán Ngọc Cầm điều giấu giếm, điều sửa đổi, thì thể gì?

Nếu Đông Cung là một con thuyền, bà sớm cầm lái, lẽ nào bà vứt bỏ bánh lái? Vậy thì chính bà cũng sẽ chìm xuống!

Giờ phút , Trương hoàng hậu mới phát hiện, quản quá nhiều ngược thành gánh nặng, nhưng thể quản. Phải cho chuyện gây ảnh hưởng quá lớn đến Đông Cung và Ngọc Cầm.

cho dù là bà, đối mặt với Dự Vương chuẩn mà đến, tôn nữ phạm sai , cũng lộ vẻ bất lực

Lẽ nào, thật sự dùng đến cái họ ?

lúc Trương hoàng hậu đau đầu, bên ngoài, của Hưng Hoa Điện đến: “Mời Ngọc Cầm Quận chúa di giá đến Hưng Hoa Điện.”

Ngọc Cầm trong lòng mừng thầm, may mà nàng suy đoán mục đích của Dự Vương, kịp thời bộc lộ một phần chân tướng với Trương hoàng hậu, bây giờ chỉ cần giao cho Trương hoàng hậu và Lý thị là .

Còn Dự Vương, e rằng tốn bao công sức tay trắng trở về, sẽ phiền muộn đến mức nào.

Hưng Hoa điện, Tiết Hạo quỳ một gối xuống đất, dâng con hổ vải lên cho Vạn Tuyên Đế, : “Đây là đồ chơi lúc nhỏ của Nhị trong nhà thần, khi nàng bắt cóc buộc .”

Chu công công đưa con búp bê vải cho Vạn Tuyên Đế, Vạn Tuyên Đế một lúc, im lặng gì.

Bên ngoài, theo một tiếng bẩm báo, Trương hoàng hậu dẫn theo các nữ quyến của Đông Cung trong điện. Người đầu tiên bà là Vạn Tuyên Đế, mà là Bùi Thuyên.

Bùi Thuyên chiếc ghế chạm kỳ lân bên tay trái, ngón tay thon dài của khẽ nâng nắp , chậm rãi đặt xuống, nước mờ đôi mày và mắt , che vẻ tuấn mỹ sắc sảo, khí chất cao quý tự nhiên.

Trương hoàng hậu đè nén nỗi cay đắng trong lòng, nếu đem so sánh Thái tử thật sự quá mức bình thường.

Vì chuyện liên quan đến việc Bình An bắt cóc, thể truyền ngoài. Cho nên khi trong Phượng Nghi cung đều đến, ngoại trừ Chu công công, tất cả cung nhân đều lui xuống.

Cửa lớn Hưng Hoa điện đóng , tin tức bên trong và bên ngoài đều cắt đứt.

Trong điện, Vạn Tuyên Đế giọng đầy uy nghiêm: “Ngọc Cầm, con hổ vải , con nhận ?”

Ngọc Cầm cắn răng, bọn buôn dùng con hổ vải để uy h.i.ế.p nàng, nàng mới giữ mạng cho bọn họ, cũng coi như duy trì sự cân bằng mong manh.

Dự Vương phá vỡ sự cân bằng .

Nàng dứt khoát thừa nhận: “Con nhận , đây là đồ của Tiết Bình An.”

Lý thị cũng lặp lời của Ngọc Cầm, biện bạch cho nàng.

Nghe xong lời Lý thị, ngay cả mặt hoàng đế, Tiết Hạo cũng khó nén giận, lớn tiếng hỏi: “Cái gì, Ngọc Cầm mua Bình An?”

Lý thị đáp: “ , nếu nhà ngươi chạy loạn, lẽ chịu mười năm ly tán khổ sở.”

Tiết Hạo giận dữ nhưng chỉ thể nhẫn nhịn.

Lúc , Bùi Thuyên đặt chén xuống, nắp chén và chén phát một tiếng "cạch" nho nhỏ khiến Lý thị giật , ngậm miệng .

Hắn đầu Ngọc Cầm, khẽ cong môi. Hắn trời sinh vốn tuấn mỹ vô song nhưng vì ít khi , nụ ngược mang theo một vẻ âm lãnh, khiến sinh lòng e sợ.

Ngọc Cầm nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, động đậy.

Bùi Thuyên : “Đưa lên .”

Không lâu , hai cấm vệ quân áp giải một phụ nhân gầy gò bốn mươi năm mươi tuổi, phụ nhân trùm một chiếc khăn xanh đầu, đôi mắt láo liên xung quanh, thấy long văn Vạn Tuyên Đế, lập tức quỳ xuống: “Hoàng đế đại lão gia, dân phụ oan uổng!”

Lý thị lạnh, Dự Vương gì mà đem loại dân phụ đến Hưng Hoa điện.

Thần sắc Ngọc Cầm trầm xuống, đây chính là bọn buôn năm xưa.

Không đợi Vạn Tuyên Đế hỏi, bọn buôn cứ thế khai : “Năm đó tiểu nữ đồng trong tay là thiên kim Quốc công phủ, định vứt nó phố Vĩnh An rời .”

“Ngọc Cầm Quận chúa mua thiên kim từ trong tay !”

Trương hoàng hậu chen một câu: “Những chuyện Ngọc Cầm đều với chúng .”

Tuy chi tiết đôi chút sai lệch, nhưng so với một tên buôn , lời của Quận chúa dĩ nhiên đáng tin hơn.

Tên buôn tiếp tục buông lời kinh : "Ta vốn bán cho một tiểu cô nương, là Quận chúa nhất quyết mua. Chuyện đó cũng thôi , khi sự việc vỡ lở, thấy kinh động đến cả Hoàng thượng, nàng còn bảo mang theo vị thiên kim của phủ Quốc công , rời khỏi kinh thành!"

"Nếu do nàng, chỉ là một tên bá tánh bình dân, thể dễ dàng rời khỏi kinh thành như ?"

Tiết Hạo giận tím mặt, quát: "Ngươi rõ ràng hơn xem, các ngươi bắt cóc , còn lén lút nuôi dưỡng mấy ngày, thấy thể giấu giếm nữa, mới đem khỏi kinh thành?"

Tên buôn chút sợ hãi, ấp úng: ", đúng là như ."

Tiết Hạo lập tức nổi trận lôi đình, nếu đang ở trong hoàng cung, đạp c.h.ế.t cái tên buôn , Ngọc Cầm đáng đạp thêm hai cái nữa mới hả giận!

Tuy rằng tên buôn cũng giống như Ngọc Cầm, hết bộ sự thật, nhưng những gì tiết lộ đủ để định tội .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-67-nguoi-nha-ho-truong.html.]

Trương hoàng hậu nhíu mày, vết nhăn hình chữ xuyên giữa trán sâu thêm vài phần. Bà Ngọc Cầm nhiều việc hơn những gì nàng kể.

Dự Vương quả nhiên chuẩn chu , e rằng Vạn Tuyên Đế sớm xem qua chứng cứ.

Ngọc Cầm vén vạt áo, quỳ xuống: "Hoàng tổ phụ, Hoàng tổ mẫu, Hoàng thúc tổ, là chuyện của mười một năm . Tên buôn vì vinh hoa phú quý mà vu oan cho con. Năm đó tuy con mua Bình An nhưng Bình An tự lạc, con hề sắp xếp gì khác!"

Tên buôn chỉ Ngọc Cầm: "Quận chúa điện hạ, ngươi quên , năm đó sợ liên lụy, trả đứa bé về, ngươi còn cho một miếng ngọc bội."

"Con hổ vải lấy từ thiên kim Quốc công phủ, ngọc bội chính ngươi cho !"

Lý thị nghẹn họng.

Việc liên quan đến hoàng gia, khi tên buôn khai xong, liền áp giải .

Ngọc Cầm mặt lạnh, chứng cứ là chứng cứ, nàng là đích trưởng nữ của Đông cung, là Quận chúa. Chỉ cần nàng nhận tội, Trương hoàng hậu dàn xếp, thế nào cũng thể lật ngược tình thế.

Nàng hướng về phía Vạn Tuyên Đế : "Loại dơ bẩn dám vu oan cho tôn nữ. Xin Hoàng tổ phụ minh xét!"

Tiết Hạo, Ngọc Tuệ, Lý thị đều về phía Vạn Tuyên Đế long ỷ, Hoàng đế sẽ phán xét thế nào, mới thể lạnh lòng Tiết gia, bảo quận chúa Đông cung?

, họ đều nghĩ, Hoàng đế nhất định sẽ bảo Đông cung, ngay cả vụ ám sát trắng trợn trong cuộc săn mùa thu còn thể ém xuống, huống chi là vụ án mười một năm .

Trong lòng Trương hoàng hậu giật thót một cái.

Bà phát hiện, Bùi Thuyên hề động tác xin chỉ thị Vạn Tuyên Đế, mà chỉ Ngọc Cầm. Ánh mắt lạnh nhạt, gần như cảm xúc, đó là ánh mắt chết.

Sau đó Vạn Tuyên Đế thở dài một tiếng, : "Bùi Uyển tính tình gian xảo, ngang ngược tàn nhẫn, gây đại họa, hối cải, tuyên: tước đoạt phong hiệu, giáng thứ dân, giam Chiếu ngục."

Chỉ một câu ngắn ngủi, cả điện rơi kinh ngạc.

Ngay cả Tiết Hạo, thấy kết quả nhất, cũng há hốc mồm.

Đây là một hình phạt cực lớn: tước đoạt phong hiệu, nếu vẫn là hoàng nữ, tất nhiên sẽ sống khổ sở. giáng thứ dân là mặc gấm vóc lụa là, ở lầu các rộng lớn.

chỉ cần Đông cung chịu giúp đỡ, Ngọc Cầm hẳn sẽ sống quá tệ. việc giam Chiếu ngục, chính là tuyên cáo với thiên hạ, Ngọc Cầm là kẻ mang tội!

Kinh thành Đại Thịnh ba đại lao: Đại Lý Tự ngục, Hình Bộ lao ngục và Chiếu ngục.

Hai loại thể thông qua đút lót, để tội phạm sống thoải mái hơn. Còn Chiếu ngục là tư ngục, đây do Vạn Tuyên Đế quản, bây giờ là do Bùi Thuyên quản lý.

Ngọc Cầm sắc mặt tái nhợt, nước mắt rơi xuống: "Hoàng tổ phụ, vì chỉ lời của kẻ buôn ?"

Lý thị cũng : "Tiết Bình An bây giờ chẳng trở về . Bây giờ, bây giờ chẳng đều , còn nặng tay như , Ngọc Cầm là tôn nữ của phụ hoàng!"

Vạn Tuyên Đế vẫn gì.

Từ trong đôi mắt đục ngầu của Vạn Tuyên Đế, Trương hoàng hậu thấy sự thất vọng sâu sắc.

Vạn Tuyên Đế thất vọng về Đông cung. Nghĩ đến việc Dự Vương bức ép Vạn Tuyên Đế, khiến cho việc xử phạt Ngọc Cầm trở thành sự phản phệ nhiều bao che cho Đông cung.

Dự Vương cam lòng dùng sự áy náy mà Vạn Tuyên Đế tích lũy bao năm nay, chỉ vì một công đạo cho Tiết Bình An.

sự việc thể chỉ một mặt.

Với phận đích trưởng nữ của Đông cung, Ngọc Cầm tước đoạt phong hiệu, giam Chiếu ngục. Vào thời điểm mấu chốt , những quan viên dù ý định về phía Đông cung cũng sẽ bộ ngả về Dự Vương.

Thậm chí, ngay cả khả năng kế vị của Thái tử cũng lung lay!

Trương hoàng hậu trong lòng căng thẳng, bà thừa nhận, Đông cung đánh giá thấp vị Dự Vương gia còn trẻ tuổi , dường như sinh là để nắm quyền.

thể khoanh tay .

Lần cuối cùng , cuối cùng vì Đông cung.

Trương hoàng hậu gạt bỏ thể diện, lên : "Xin Bệ hạ suy xét!"

"Năm xưa, khi Thánh Tổ khai quốc, hai nhà Trương - Tiết là những công thần vô thượng. Nay Trương gia ẩn cư lánh đời, thần Trương gia, cầu xin Bệ hạ niệm tình. Đừng vì tôn nữ của Tiết gia mà đuổi tận g.i.ế.c tuyệt tôn nữ của Trương gia!"

Trương hoàng hậu họ Trương, ngoại tôn của bà là Ngọc Cầm, cũng là ngoại tôn của Trương gia.

Tiết Hạo mà ngơ ngác, Trương hoàng hậu lai lịch lớn đến ?

Trương gia chính là ẩn sĩ. Tuy rằng học ít nhưng cũng trong triều nếu ca ngợi một thanh cao thoát tục, sẽ nhắc đến Trương gia!

Thấy Trương hoàng hậu đến mức , Lý thị vội vàng kéo Ngọc Tuệ cùng quỳ xuống, cầu xin: "Xin Bệ hạ suy xét!"

Ngọc Tuệ chịu quỳ nhưng vẫn Lý thị kéo xuống.

Bùi Thuyên đặt tay lên đầu gối, ngón trỏ khẽ gõ, trong mắt một mảnh âm u: "Lấy gì chứng minh, Hoàng hậu liên quan đến Trương gia?"

Trương hoàng hậu : "Bổn cung tuy chỉ là tộc nhân nhưng cũng mang họ Trương."

Đại Thịnh khai quốc, Thánh Tổ, Trương, Tiết kết nghĩa, tình như , cùng gây dựng giang sơn. Cuối cùng Trương Tiết ủng hộ Thánh Tổ, lên ngôi cửu ngũ.

Tuy nhiên, Đại Quốc sư tính trong vòng trăm năm, Đại Thịnh sẽ về với ba nhà Bùi, Trương, Tiết.

Thánh Tổ một bí mật đàm đạo với hai nhà Trương, Tiết suốt một đêm.

Sau đêm đó, Tiết gia phong Vĩnh Quốc công, hưởng phú quý vô tận, còn Trương gia ban Đan thư thiết khoán (miễn tội chết), trở về cố hương, cam kết ba đời kinh.

Chi của Trương hoàng hậu, quả thực là chi thứ của Trương gia, tra ngược gia phả, Trương Quý Võ đại tướng quân năm xưa đánh thiên hạ là em họ của tổ phụ bà.

Cũng chính vì , năm đó Trương hoàng hậu mới mẫu của Vạn Tuyên Đế để mắt đến, thành với Vạn Tuyên Đế.

Vạn Tuyên Đế đương nhiên cũng .

Trương hoàng hậu vẫn trong ba đời nhà họ Trương. Trước lẫn khi kinh, Đế Hậu từng nhắc tới, họ Trương phổ biến, trong triều cũng ai .

Nay, Trương hoàng hậu trực tiếp rõ.

Vạn Tuyên Đế vỗ bàn: "Hồ đồ, khụ khụ!"

Ngực lão nhân phập phồng dữ dội, Chu công công vội vàng vỗ lưng cho ông.

Thánh Tổ quy định, Trương gia trong vòng ba đời bất kể nam nữ già trẻ, là thông gia , đều kinh.

Ông cưới Trương hoàng hậu, cũng là thông gia trong vòng ba đời của Trương gia, là quy định do Thánh Tổ định ông thể kinh, ngôi vị hoàng đế mà ông kế thừa vốn dĩ nên thuộc về ông.

Vậy Đông Cung là gì? Đông Cung nhi tử, là trong cõi u minh, Thánh Tổ đang quở trách ông - vị hoàng đế "ngoại lai" ?

Trương hoàng hậu quyết tâm bảo vệ Đông Cung, : "Trương gia Đan thư thiết khoán hộ , nếu cần, thể tìm !"

Vạn Tuyên Đế sắc mặt tái mét.

Cả điện im phăng phắc, ai nhường ai, nhưng ai cũng , chuyện lẽ thật sự sẽ trôi quên lãng.

Loading...